Chương 544: Ức hiếp người quá đáng
Sau đại yến, trưa ngày thứ hai là đến thời điểm Yêu tế diễn ra, nhân mã chư Yêu mạch đã sớm chạy tới Yêu đình, một tòa đại điện đại biểu cho Yêu tộc chính thống lại tọa lạc ở bắc Đằng Châu. Một sơn mạch chạm khắc nguy nga, lưng quay hướng bắc, mặt hướng về phía nam, cao đến mấy trăm trượng, vô cùng rộng rãi bá khí. Trước điện có một quảng trường bạch ngọc, phạm vi ngàn mét vuông, mà Yêu đình trên không lại có chín tòa bạch cốt tháp lớn nhỏ đủ cả, ngọn tháp thẳng hướng Bắc Cực Yêu Tinh, tháp này cũng nắm giữ con đường Yêu tháp thông với Yêu Đế các.
Tế xong Yêu tháp sẽ hiện ra thông đạo đi vào Yêu Đế các, mà lúc này trên quảng trường bạch ngọc trong phạm vi ngàn trượng, Yêu đình thập đại trưởng lão đã mặc cổ phục đứng nghiêm trang, hơn mười vị tuấn kiệt đứng trên quảng trường chuẩn vị tiến vào Yêu Đế các, bên người đều có pháp khí đặc chế chính là pháp thuyền, mà các tộc nhân Yêu mạch thì ở bên ngoài quảng trường quan sát, không dám bước vào quảng trường nửa bước.
Trên quảng trường, những tuấn kiệt đứng chờ đợi tiến vào Yêu Đế các thấp thoáng phân chia từng khu vực. Những người có tư cách tiến vào Yêu Đế các ai cũng mong muốn bản thân đoạt được cơ duyên, đơn thương độc mã cũng không nhiều, đa phần đều chiếu cố lẫn nhau, tăng cường thực lực của mình. Dường như mỗi người đều xây dựng liên minh với người thân cận, cho nên lúc này đứng thành từng nhóm tách rời.
Trong vòng một đêm, để tạo điều kiện tốt cho cuộc thảo luận đã có người hiểu chuyện lấy danh hào riêng cho tuấn kiệt Yêu tộc. Giữa các liên minh, thế lực lớn nhất đương nhiên được Hồ Tiên Cơ xây dựng, là Tiên Tử minh, Thương Lan Hải xây dựng Cửu Tử minh, sứ giả Thần Châu cùng Trục Yêu Minh Tứ Tiểu tổ xây dựng Thâm Châu minh, , nhân số của ba phe rất nhiều, thân phận cũng cao, có thể gọi là quái vật khổng lồ, không thể trêu chọc.
Ngoài ra, còn có Thử tộc Vô Ảnh sơn Đạo Tử Tổ Kiến Vô Nha minh cùng bọn người độc lai độc vãng Viên tộc Đạo Tử cũng không ai dám khinh thường.
Có điều vừa so sánh lại xuất hiện một chuyện buồn cười, đó chính là… Ngũ Tổ minh.
Nói đến tên Ngũ Tổ minh cũng rất bá đạo, chỉ vì Thái Tử Kim Ô Phù Tang nhất mạch tự xưng là Yêu địa ngũ tiểu tổ, mới tạo nên danh xưng như thế. Có điều chúng yêu đàm luận, đa số bọn họ lấy chuyện này để trêu chọc, mà chuyện khiến người ta cảm thấy buồn cười hơn bởi đường đường là Ngũ Tổ minh, ngoại trừ nhân vật nòng cốt là tên thổ phỉ, một tên Yêu du côn, một cô nàng nói nhiều, một tiểu bá vương cùng một kẻ ngu, ngay cả một đồng minh cũng không lôi kéo được, ngược lại kết thù với hai tổ đội mạnh, còn chưa gia nhập Yêu Đế các đã bị để mắt tới.
- Xong đời, chúng ta phải nhận thua khi đi vào, không đấu khí cùng bọn họ được…
Mặt nhỏ của Ô Tang Nhi tái nhợt, nhìn lướt qua nhân mã phía Hồ Tiên Cơ, xem ra đã tuyệt vọng.
- Đám khốn kiếp kia rất lợi hại sao?
Phương Hành đưa tay sờ lỗ mũi, thấy bên kia có người nhìn hắn chỉ chỏ, hắn hung hăng lườm bọn họ.
Ô Tang Nhi thở dài nói:
- Thật đáng sợ, Sư tộc Cửu Đầu Tiểu Thánh cùng Tử Vụ Hồ Đạo Tử đều gia nhập Tiên Tử minh, tăng thêm nhân số cho Tiên Cơ tỷ tỷ, bọn họ… chí ít có ba vị cao thủ bậc nhất, không dễ chọc. Sư tộc Cửu Đầu Tiểu Thánh ít lộ diện nhưng nghe người ta nói rằng ba năm trước hắn đã từng đến Lạc Nhật Đại Mạc rèn luyện, gặp nhóm cao thủ Trục Yêu Minh, một mình chém giết mười Kim Đan của đối phương, mà trong tình huống đối phương xuất thủ lại bao vây tấn công, vị Tử Vụ Hồ Đạo Tử chính là một con cá chép vàng tu luyện thành tinh, hôm nay cũng chỉ mới có tu vi Kim Đan tầng sáu, tuy nhiên đã từng luận đạo với một vị trưởng lão Kim Đan Đại Thừa cảnh, kết quả kết thúc là một trận hòa. Còn Tiên Cơ tỷ tỷ, người ta nói nàng tu luyện ba thần thuật, uy lực vô tận, thật sự…
Nói đến đây Ô Tang Nhi không nói được nữa, đầu chân mày nha đầu này nhíu lại, tỏ vẻ khá lo lắng.
Giống như Căn bá nói, mỗi tiểu bối như thế này đều có đại khí vận trên người, thật không ai dễ chọc vào.
Chính Đại Kim Ô cũng không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn Phương Hành hỏi:
- Có cách nào không?
Gan lớn như gã cũng có chút bận tâm.
Hồ Tiên Cơ mời chào đến bên người nhiều cao thủ Yêu mạch, cũng không phải lấy tu vi luận cao thấp mà chỉ lấy cảnh giới Kim Đan, cũng là lấy một địch mười, dù sao Yêu mạch toàn lực bồi dưỡng ra được nhân vật cấp Đạo Tử. Nghe nói bốn năm trước, Nam Chiêm Huyền Vực trên trời rơi xuống, Yêu tộc đã phái người lẻn vào Huyền Vực, mưu đoạt không ít cơ duyên, trong đó hơn phân nửa đều dùng trên người bọn họ.
Huống chi, ngoại trừ Tiên Tử minh, còn có Long tử Thiên Lan Hải muốn phân cao thấp cùng bọn họ.
Gã và Phương Hành không phải hạng người bình thường, nếu một đối một phân cao thấp thì không ngán một ai, nhưng đối phương thế lớn nên có chút phiền phức.
Ngược lại Phương Hành lại tỏ ra không quan trọng, liếc nhìn đám người xung quanh nói:
- Đần độn thì cũng là đần độn thôi, chúng ta là tinh anh!
- Tinh anh?
Nhìn qua Yêu địa ngũ tiểu tổ với ánh mắt kinh ngạc, Đại Kim Ô khinh bỉ nhìn Tiểu Bằng Vương bằng một con mắt, Tiểu Bằng Vương khinh bỉ nhìn Ô Nhất Điển một chút, Ô Nhất Điển nước mắt đầy mặt kéo áo Ô Tang Nhi nói:
- Bọn họ khinh thường ta.
Ô Tang Nhi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhìn thoáng qua y nói:
- Ngươi tức giận thì tranh luận đi, cứ nói hai câu là khóc…
Trong lúc nhất thời không khí trong sân có chút buồn bã, trong thâm tâm bốn tiểu tổ đều cảm thấy không yên.
Ngược lại Phương Hành thì khác, dáng vẻ không tim không phổi, móc lỗ mũi tùy tiện dò xét xung quanh.
Trong đám người lại thấy được sứ giả Thần Châu tới, xếp ở phía trước quảng trường, ngang hàng cùng nhóm người Long tử.
Phương Hành nhớ tới Lương Tử trước đó, giống như khiêu khích nhìn sang. Đúng lúc này, bên trong nhóm người, cậu ấm bệnh hoạn Thôi Thiếu Đình cũng nhìn qua hắn, Phương Hành trừng mắt nhìn hắn ta một cái, có điều ngoài dự liệu, tên ngốc này vậy mà vẫn không quay đầu, lại còn cúi đầu xuống, điều này khiến Phương Hành có chút ngoài ý muốn, thầm nghĩ chẳng lẽ tính khí thất thường của tên kia lại phát tác, khiến thằng nhóc kia sợ hãi?
Đang lúc buồn bực, nhìn thấy bên trong đám người có một cô gái áo đỏ quay đầu lại, khăn gấm buộc tóc, vóc dáng xinh đẹp, nhìn hắn nở nụ cười rạng rỡ, sau đó chỉ Yêu tháp, đôi môi mềm mại khẽ nhúc nhích, Phương Hành nhìn ra được ba chữ “Gặp bên trong”, hắn cũng nhìn đối phương cười đáp lễ, còn nhướn mày cháy mắt khiến cô gái áo đỏ che miệng mà cười, xoay người qua.
- Lớn lên tuấn tú quá cũng khổ, đến chỗ nào cũng có nữ nhân xinh đẹp quyến rũ, haiz!
Phương Hành thở dài, tỏ vẻ rất buồn rầu.
Mơ hồ hắn vẫn cảm giác khí tức trên người cô gái áo đỏ này khá quen thuộc, suy nghĩ thật lâu mới nhận ra được khí tức nửa chính nửa tà trên người cô gái này có chút giống khí tức Quỷ tu hắn từng gặp ở Nam Cương…
- Sau khi Yêu tế diễn ra, mười người chúng ta cùng lúc mở cấm chế Yêu tháp, đến lúc đó Yêu tháp sẽ bị phá vỡ khoảng không, hiển hóa thông đạo U Minh. Bên trong thông đạo có quái cốt quái phong, phá kiếp sinh ky, bằng tu vi nhục thân của các ngươi không đủ để chống cự U Minh quái phong, đều cần trốn bên trong pháp thuyền đặc chế mà tiến vào bên trong Yêu Đế các, tùy duyên truyền tống, mỗi thuyền một chỗ, xuôi theo mà vào, hãy trân quý cơ hội này…
Lúc này, phía trước tế án Yêu đình có một vị đại trưởng lão Yêu đình trầm giọng quát chói tai, dặn dò kỹ lưỡng.
Đối với chuyện này, các tiểu bối đều được các trưởng bối âm thầm nhắc nhở rồi, nhưng nhìn thấy thông đạo sắp mở ra sắc mặt vẫn có chút rùng mình sợ hãi.
Mấy vị đứng phía trước đã chuẩn bị tiến vào pháp thuyền đặc chế, tiến vào Yêu Đế các.
Còn bọn Phương Hành vì Phương Hành ngủ quên mà xếp ở sau cùng, cũng không lo lắng, uể oải chờ đợi.
Ngược lại bọn họ khá rộng rãi, chỉ cần có pháp thuyền đi là được. Với pháp thuyền đặc chế, nhiều nhất có thể chứa được mười người, nhưng mười người đứng thì khá chật chội. Phía trước Thần Châu minh sứ giả chính là bốn vị tiểu tổ Yêu Trục minh ngồi một chiếc, ba vị Thần Châu ngồi một chiếc đứng đầu, Thiên Lan Hải Cửu Tử minh Ngao Bại cùng tiểu tổ Thái Thạch ngồi một chiếc, còn lại mỗi nhóm khoảng bảy tám người một chiếc.
Bá đạo nhất chính là Đạo Tử Viên tộc, y độc lai độc vãng, lưng mang thủy hỏa đại côn, tự mình dùng riêng một chiếc, đơn độc mà đi.
Ngũ Tổ minh cũng không có gì khó khăn, năm người ngồi cùng một chiếc cũng khá ổn.
- Ha ha, Lân Hoa thế huynh, lâu rồi không gặp, ngươi rời Hắc Uyên đại ngục sao không đến gặp chúng ta một lần?
Đang lúc chờ đời, đột nhiên nghe một âm thanh lạnh lùng chế giễu vang lên, Phương Hành ngẩng đầu dò xét, đột nhiên thấy một đám nam nữ đi tới.
Đương nhiên, lấy Hồ Tiên Cơ làm trung tâm yêu tu Tiên Tử minh, lúc đầu vị trí của các nàng gần phía trước, bây giờ lại mang pháp thuyền đi tới, Hồ Tiên Cơ đi phía trước, khuôn mặt lạnh lùng không thèm nhìn Phương Hành lấy một cái. Mấy yêu tu đi theo bên cạnh nàng ta, nhìn cách ăn mặc của bọn họ có lẽ không phải người của Cổ Yêu bát mạch, có điều tu vi trên người không yếu, đúng thật là tuấn tài tiểu tộc.
- Là mấy người các ngươi à?
Đại Kim Ô thấy mấy người đi tới này, thần sắc biến đổi, có chút tức giận.
Công tử áo xanh bên cạnh Hồ Tiên Cơ khí chất bất phàm, mỉm cười nói:
- Lân Hoa thế huynh, đáng tiếc sau khi ngươi ra ngục, mấy huynh đệ chúng ta chưa kịp qua nâng cốc chúc mừng huynh. Lần này tiến vào Yêu Đế các, lại phải một trận long tranh hổ đấu như trước rồi.
Thần sắc Đại Kim Ô càng lúc càng ảo não, nói:
- Dựa vào quan hệ với Thanh Khâu sơn, xem ra bản lĩnh của các ngươi cũng không tệ.
Công tử áo xanh lại cười nói:
- May mắn được Hồ tiên tử yêu mến, đến ra chút sức mà thôi.
Ánh mắt Đại Kim Ô càng lúc càng âm trầm, ngừng một chút liền nói:
- Ha ha, ta vừa ra ngoài, gặp mặt cũng không muốn cùng các người dài dòng. Ta đã quen biết với các ngươi một thời gian dài, ăn uống cùng nhau mỗi ngày, sao ngày đó lại hung ác quyết tâm ra tay bán đứng ta vậy? Ha ha, thử nói xem Hắc Mộc Lĩnh cho ngươi thứ gì tốt để ta xem Đại Kim gia ta có giá trị bao nhiêu?
Phương Hành nghe đến lời này thì đã hiểu rõ.
Công tử áo xanh cầm đầu mấy người kia, chính là “Bạn tốt” của Đại Kim Ô ở Yêu tộc.
Tuy nhiên, dưới sự xúi dục của Hắc Mộc Lĩnh đã bán rẻ Đại Kim Ô, lúc đầu gã cũng có nghĩ đến báo thù, tuy nhiên sau khi thoát khỏi Hắc Uyên đại ngục, ở chỗ của Căn bá tu hành, lại lo chuyện tiến vào Yêu Đế các nên chưa có thời cơ lấy lại danh dự. Không nghĩ tới bọn bán rẻ tên ngốc Đại Kim Ô này lại đến cùng Hồ Tiên Cơ.
Mà lúc này ánh mắt Đại Kim Ô cũng lạnh lùng, ngoài miệng cười cợt nhưng trong lòng đang phát hỏa.
Bán rẻ gã gã còn chưa tính sổ, giờ lại đến trêu chọc, đúng là bắt nạt người quá đáng.