Lược Thiên Ký

Chương 547: Một kiếm chặt đứt cơ duyên

Chương 547: Một kiếm chặt đứt cơ duyên

Cho dù là Yêu tu bị lưu lại trên quảng trường hay là người của Yêu tộc đang ngơ ngác ở bên ngoài vây xem, tất cả suy nghĩ đều chỉ phát sinh trong nháy mắt, bởi vì họ căn bản không có thời gian lo lắng dư thừa. Lúc này, quang hoa tỏa ra trên đỉnh Yêu tháp đã bắt đầu ảm đạm dần, ma thủ vĩ đại do mây đen hiển hóa ra trên không trung cũng đang dần nhạt đi, miệng hơi khép lại, U Minh thông đạo sắp đóng thật rồi.
Trên quảng trường trong chốc lát yên lặng không một tiếng động, chúng yêu ngây ra như phỗng...
Hồ Tiên Cơ là người của Tiên Tử minh, ước chừng là thiên tài đứng đầu trong mười ba vị tuấn kiệt của Yêu tộc, trong đó thậm chí còn bao gồm cả Cửu Đầu Tiểu Thánh của Sư tộc U Minh sơn cùng với Tử Vụ Hồ Đạo Tử, bây giờ lại phải mất đi cơ duyên vạn năm khó gặp trong Yêu Đế các sao?
- Tiên nhi, lấy pháp khí hộ thân ra, ta sẽ đưa ngươi vào trong!
Ngay lúc này có một tiếng bạo hống vang lên chấn động tứ phương, cũng thức tỉnh Hồ Tiên Cơ đang tuyệt vọng.
Bỗng nhiên từ trong đám người vây xem, giữa sườn núi bên ngoài mười dặm, một bà lão vẫn luôn bàng quan với buổi lễ long trọng lần này của Yêu tộc, sau khi phát hiện ra dị trạng liền lập tức tận hết sức lực thi triển toàn bộ tu vi của mình. Vào giờ khắc này, bà ta thậm chí không kịp đợi mà thân thể vọt tới phía trước Yêu đình, còn trên đỉnh đầu lập tức tỏa ra một tia linh quang, ngay lập tức độn tới trước Yêu đình.
- Vù!
Tia linh quang này bay tới trước Yêu đình lại đột nhiên trở nên lớn hơn, hóa thành một con hồ ly cao trăm trượng, phía sau có chín cái đuôi đón gió bay loạn, mỗi cái đều ẩn chứa cự lực có thể quét ngang một vùng. Mà lúc này, chín cái đuôi của nó lại đồng thời dựng thẳng lên bầu trời, đang cố gắng bám vào U Minh thông đạo, sau đó hai móng trước vươn tới chộp lấy Hồ Tiên Cơ.
Nguyên Anh pháp tướng!
Đương nhiên đó là pháp tướng mà tu sĩ Nguyên Anh mới có thể có, hơn nữa còn là pháp tướng chỉ có cửu vĩ hồ của Hồ tộc Thanh Khâu sơn mới có.
- Cho dù như thế nào, ta cũng sẽ đưa ngươi vào được trong Yêu Đế các.
Pháp tướng cửu vĩ hồ này miệng nói tiếng người, thi triển tu vi vô thượng gắng gượng chống đỡ U Minh thông đạo không khép lại, sau đó hai chân trước vươn ra kéo Hồ Tiên Cơ đã tạo ra vô số pháp khí phòng ngự vào U Minh thông đạo. Cùng lúc đó, trong miệng bà ta phun ra một tia linh quang, là bản nguyên tu vi của bà, tạo thành một bộ giáp phòng ngự cho Hồ Tiên Cơ để chống lại quái phong của U Minh thông đạo, lao vào bên trong.
Pháp tướng của cửu vĩ hồ làm xong việc này cũng liền không chịu nổi nữa, mà lúc này, ma thủ do mây đen hình thành trên không trung dường như cũng bị hành động mạnh mẽ giữ U Minh thông đạo lại của bà ta chọc giận. Không trung gào rít điên cuồng, trong miệng nó thổi ra từng cơn quái phong quái dị, tất cả đều rơi trên người cửu vĩ hồ. Người xung quanh chỉ trừng mắt nhìn pháp tướng cửu vĩ hồ trong nháy mắt đã ảm đạm đi vài phần.
- Phụt...
Không chịu nổi phản phệ của mây đen trên không trung, bà lão kia lảo đảo lui về phía sau mấy bước, tuy là đau đớn nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy vui mừng.
- Tạo hóa của Yêu Đế các quá lớn, ngươi là hy vọng của Hồ tộc ta, nhất định phải vào được. Lão thân liều mạng, lấy thọ nguyên trăm năm của ta cũng phải đưa được ngươi vào!
- Hồ ly lẳng lơ, cút ngay...
Nhưng cũng vào lúc này, ở hướng tây bắc cũng có một luồng kim quang độn tới, thần niệm tức giận chấn động tứ phương, đi tới phía trước Yêu đình lại hóa thành một con cá chép vàng hình thể to lớn bay trên không trung nhưng lại giống như đang bơi trong nước. Không chút khách khí một phát liền đạp bay cửu vĩ hồ đang bị cắn trả ra ngoài, chiếm vị trí phía dưới U Minh thông đạo, ngửa đầu ra sau hớp một cái.
- Âm Dương huyễn hóa, hư không sinh liên, mở ra cho ta, yaaa!
Trong tiếng hô như liều mạng, nó lại ộc ra một đóa sen xanh, lung lay chống đỡ giữa không trung.
Ma đầu biến thành từ mây đen trên không trung sau khi mạnh mẽ mở miệng cắn trả cửu vĩ hồ, vốn muốn biến mất nhưng lại bị một đóa sen xanh chống giữa miệng không cho khép lại, dường như trên khuôn mặt không còn sinh khí lại sinh ra sự giận dữ, rống giận trong vô hình. Tiếng rống giận trong hư không tạo thành từng cơn sóng gió đụng vào trên lưng cá chép vàng, hung hăng tới mức thân hình của cá vàng chấn động, khí tức tiêu tan.
- Lão tổ tông...
Tử Vụ Hồ Đạo Tử phía dưới hét lên một tiếng bi thiết, chạy vọt về phía trước mấy bước, hai mắt rưng rưng.
- Còn không mau đi!
Cá chép vàng bị thương nặng lại mạnh mẽ chống đỡ thanh liên, chỉ về phía thông đạo phía dưới, hét lớn.
Còn Tử Vụ Hồ Đạo Tử bên dưới cũng không biết nên nói gì, thêm nữa thời gian lại khẩn cấp, cắn răng một cái liền hóa thành kim quang bay về phía thông đạo.
Còn người xung quanh lúc này đã chấn kinh đến mức nói không lên lời.
Vậy mà lại gặp phải tình cảnh như vậy!
Lúc đầu quá trình tiến vào Yêu Đế các vẫn tốt đẹp, nhưng lại bởi vì tu sĩ Nhân tộc chém vỡ pháp thuyền của Hồ tiên tử làm các nàng suýt nữa bỏ lỡ cơ hội hiếm có tiến vào Yêu Đế các tìm kiếm cơ duyên, còn Nguyên Anh lão tổ của Thanh Khâu sơn cùng Tử Vụ Hồ lại vì tranh thủ cơ hội này cho con cháu nhà mình mà không tiếc thi triển pháp tướng thần uy mạnh mẽ, tranh thủ cơ hội cho bọn họ.
Nguyên Anh pháp tướng!
Nguyên Anh pháp tướng nhỏ như hạt cải nhưng uy lực lớn như trời, khi thi triển pháp tướng ra đã thể hiện rõ sức mạnh của những lão nhi này.
Ùng ùng!
Tử Vụ Hồ Đạo Tử rốt cục ở một khắc cuối cùng cũng vọt vào U Minh thông đạo, còn ma diện do mây đen hình thành trên không trung cũng dường như vô cùng phẫn nộ, há mồm phun ra một cơn cuồng gió cuối cùng nặng nề đánh vào trên lưng cá vàng rồi mới chậm rãi nhạt dần, sau mấy hơi thở liền tản đi, bầu trời lại xanh trong, U Minh thông đạo đã hoàn toàn biến mất. Thập trưởng lão của Yêu đình cũng đều mồ hôi đầm đìa, ngã ngồi.
- Cũng may, Đạo Tử của Tử Vụ Hồ ta cũng đã tiến vào rồi, lần vào Yêu Đế các này thực sự quá quan trọng, nhiều người cầu vận may như thế, số mệnh của Yêu tộc có thể phân cho mấy người? Nói không chừng đây là lần mở ra cuối cùng trước đại kiếp nạn, nhất định phải có được...
Cá chép vàng thật sự phải chịu một kích của ma thủ, bị thương không biết có nặng hay không nhưng cũng có vẻ rất vui mừng. Cho dù như thế nào, tuy là bởi vì một kiếm đánh ra không theo lẽ thường của tu sĩ Nhân tộc mà tạo ra một đại họa không ngờ, nhưng Đạo Tử của Tử Vụ Hồ bọn họ cuối cùng cũng có thể tiến vào Yêu Đế các ở thời khắc cuối cùng. Chỉ cần có thể nhận được vận may, hành động này coi như không uổng rồi, cho dù phải nhận vài cái sẹo cũng đáng.
Chỉ có điều...
- Hắn... Bọn họ tiến vào rồi, chúng ta làm sao bây giờ đây...
Chư tuấn kiệt của các tiểu tộc vẫn còn ngơ ngác đứng ở quảng trường, nhìn bầu trời ngọc bích như mới được tẩy rửa, vẫn không tin vào mắt mình.
Không tin cơ hội mà tộc nhân hao tốn tài nguyên dùng trả giá lớn để đổi lấy cho mình, vậy mà cứ thế biến mất...
Việc Yêu Đế các mở ra xác thực là dẫn tới sự quan tâm của rất nhiều Yêu mạch, hầu như nghìn vạn Yêu tộc của mấy vạn ngọn núi lớn ở bắc câu Yêu địa, không một ai không muốn tiến vào Yêu Đế các để tranh giành vận may, nhưng Yêu Đế các quá mức đặc thù, nó tương đương với thánh địa yêu tộc. Trước đây mỗi một trăm năm mới có một tuấn kiệt trẻ tuổi kinh tài tuyệt diễm mới có tư cách vào đó mà thôi. Lần này đại môn mở rộng, chính là một cơ hội trước nay chưa từng có.
Cũng bởi vì như vậy, ngoài trừ các đại Yêu mạch hao hết tâm tư muốn đưa con cháu nhà mình vào trong đó ra, một vài Yêu tộc nhỏ khác, phàm là tiểu bối hoặc tráng niên có chút tiền đồ trong tộc, nói chung chỉ cần chưa hết tiềm lực đều sẽ không tiếc bất cứ giá nào, từ trong tay thập trưởng lão của Yêu đình đổi lấy một vị trí có thể tiến vào Yêu Đế các, vì thế thậm chí đã có hơn mười Yêu mạch phải táng gia bại sản.
Trong Tiên Tử minh của Hồ Tiên Cơ có rất nhiều yêu tu, có rất nhiều người cũng như vậy. Bọn họ cùng Hồ Tiên Cơ liên thủ đối phó với Phương Hành không hoàn toàn là bởi vì bị khuôn mặt đẹp của Hồ Tiên Cơ mê hoặc, nhiều hơn chính là muốn mượn tài nguyên và kiến thức của Hồ Tiên Cơ, giành nhiều vận may hơn cho mình. Dưới cái nhìn của bọn họ, đối phó với một đối thủ chắc chắn phải thua, lại có thể kết minh với một vị cao thủ đứng đầu Yêu mạch, thực sự đáng giá.
Nhưng mà thực tế thì vô cùng đáng sợ, bọn họ lại không ngờ rằng quyết định này cuối cùng đổi lấy cũng là...
Xôi hỏng bỏng không!
U Minh thông đạo, đã đóng lại rồi.
Yêu Đế các, không thể vào.
Không còn vận may nữa...
Tài nguyên trong gia tộc, cũng đã mất...
Thanh Khâu sơn cùng Tử Vụ Hồ nhà người ta có Nguyên Anh lão tổ dồn hết toàn lực đưa người ta vào Yêu Đế các, nhưng nhà mình lại không có...
Đám Yêu tu dã tâm bừng bừng này đã khóc không ra nước mắt, trước đó nghe nói tu sĩ Nhân tộc là nhân vật có chút bản lĩnh, nhưng không ai ngờ hắn lại dùng một kiếm làm đứt đôi vận mệnh của mình cùng với hy vọng của tộc nhân ở phía sau? Vừa nghĩ tới tộc nhân đã hao tốn vô tận tài nguyên mới đổi được cơ hội lần này, nghĩ tới cảnh tượng táng gia bại sản sau đây bọn họ liền sợ run lên, yên lặng rơi lệ.
Cho dù là Nhân tộc hay Yêu tộc, tu hành không thể xa rời tài nguyên. Đây là vấn đề thực tế ván đã đóng thuyền.
Còn bọn họ lại ở tiểu tộc, vì giành một cơ hội vùng lên thật sự có thể nói là đã lấy hết tài nguyên hoặc có thể nói là tất cả gia sản đập lên người bọn họ rồi, không tiếc bán đứng hảo hữu, rơi vào kết cục của một tên phản đồ, táng gia bại sản vì dùng số tiền lớn đổi lấy cho họ một cơ hội tiến vào Yêu Đế các, vì có được cái gì? Không phải là vì muốn nhận được vận may, quật khởi trong nay mai sao?
Nhưng bây giờ còn quật khởi cái rắm gì?
Ngay cả cơ hội tiến vào Yêu Đế các cũng không có!
Những tài nguyên và cái giá cao đã phải trả chẳng lẽ còn có thể đòi lại hay sao?
Cũng vào lúc này, những Yêu tu của tiểu tộc rốt cục đã hiểu ra ánh mắt khinh thường mà lúc đó tu sĩ nhân tộc nhìn về phía bọn họ. Mình đi chọc vào hắn làm cái gì, Hồ Tiên Cơ người ta có Thanh Khâu sơn hỗ trợ sau lưng, Đạo Tử của Tử Vụ Hồ cũng có Yêu mạch lớn làm chỗ dựa, cho dù thông đạo bị chặt đứt người ta cũng có thể cứng rắn xông vào, nhưng còn mình... mình mắt mù dây vào làm gì chứ...
- Yêu Đế các đã đóng cửa... đã đóng cửa rồi?
Trong sự bi thương bỗng nhiên có một giọng nói dường như không muốn chấp nhận thực tế vang lên.
Giọng nói này so với những Yêu tu của tiểu tộc khác đang bi thương còn càng bi phẫn hơn, bởi vì y là một trong bát mạch Cổ Yêu của Cửu Đầu Tiểu Thánh trong Sư tộc U Minh sơn, một trong tuấn kiệt của yêu địa, lúc này thình lình cũng bị ngăn ở bên ngoài U Minh thông đạo...
Cửu Đầu Tiểu Thánh của Sư tộc U Minh sơn lúc này toàn bộ cũng đều thất hồn lạc phách, liều mạng rống lớn, cho tới lúc này cũng không thể tin được mình đã không thể tiến vào Yêu Đế các. Tuy U Minh sơn bọn họ cũng có Nguyên Anh lão tổ, thậm chí tu vi của Cửu Đầu Đại Thánh còn thông thiên, không hề yếu hơn khi so với lão tổ tông của Thanh Khâu sơn cùng Tử Vụ Hồ, nhưng Cửu Đầu Đại Thánh cũng đã gần ba nghìn tuổi rồi.
Tính theo thọ nguyên của người bình thường thì đây đã coi như một lão nhân trăm tuổi, tinh lực không chống đỡ nổi, khí huyết khô kiệt, bình thường ở trong tộc đều rất ít khi lộ diện, lần này cũng không tới Yêu đình quan sát nghi thức tế lễ, đương nhiên cũng không có ai xuất thủ giúp y tiến vào.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất