Lược Thiên Ký

Chương 586: Chia khí vận, nhận nhân quả

Chương 586: Chia khí vận, nhận nhân quả

Bị Long mẫu liên tục hành lễ ba lần, phần tôn vinh này, có thể nói thế gian hãn hữu, nhưng Căn Bá lại mặt không biểu tình, không tức giận, cũng không có vẻ kiêu ngạo, chỉ nhìn Long mẫu, nửa ngày sau mới nói:
- Tuy chỉ là một phân thân, nếu bị lão hủ diệt sát, chí ít cũng sẽ tổn hại một thành tu vi, ngươi liều mạng phân thân không còn, cũng phải tới gặp ta, là dụng ý gì?
Long mẫu thấy Căn Bá hỏi, mới nhẹ nhàng thở một hơi, mỉm cười nói:
- Vẫn bối không có ý khác, chỉ là lo lắng con mình có chuyện mà thôi, lần này tới, là muốn hỏi lão tiền bối, hài nhi của ta bây giờ đến cùng sống hay chết, còn có thể trở ra hay không?
Căn Bá nghe hỏi, trong lòng không khỏi run lên, giống như ăn con ruồi nói không ra lời, không nhịn được phất tay nói:
- Con của ngươi ngươi không trông coi, đến chỗ ta hỏi cái gì, không biết...
Long mẫu cũng bị nghẹn họng, chủ yếu là không nghĩ tới thân phận tu vi như Căn Bá cũng sẽ như vậy, không làm sao được, chỉ có thể cười khổ nói:
- Vãn bối thuở nhỏ liền tu thần hồn đại đạo, nếu còn nhìn không ra thiếu niên kia giả chết thì quá không có đạo lý, mà hắn đã muốn dùng biện pháp này thoát thân, vậy khẳng định đã nói trong Yêu Đế Các phát sinh đại biến, hiện tại vãn bối chỉ muốn biết, hắn ở bên trong đến tột cùng giết mấy người, hố mấy người, vì sao những người khác chậm chạp không ra mà thôi...
Căn Bá cũng có chút im lặng, qua nửa ngày mới ngượng ngùng cười một tiếng, vừa định trả lời, chợt nghe bên ngoài có người gõ chiêng, chấn đến màng nhĩ người run lên, sau đó thanh âm của tiểu thổ phỉ vang lên:
- Lão thái bà trong long cung, ngươi đi ra cho ta, vừa rồi nhìn ta chính là ngươi đúng không? Ta nói cho ngươi biết, con của ngươi ở trên tay ta, ngươi thành thật một chút cho ta, chuyện này không quan hệ tới lão điếc kia, có bản lĩnh ngươi đi ra cùng tiểu gia đàm phán...
- Lão thái bà?
Long mẫu nghe xưng hô này, hốc mắt không khỏi run run, nhưng ngẩng đầu nhìn Căn Bá, lại cười khổ nói:
- Thánh Nhân dạy dỗ vị đệ tử này thật hiếu thảo, chắc là sợ ta đả thương ngài, nên tới tìm ta đàm phán...
Nàng nói như vậy, tự nhiên là vì chiếu cố mặt mũi của Căn Bá, nhưng không nghĩ Căn Bá nghe câu này, không khỏi vung tay lên nói:
- Ngươi chờ một chút, ta không có đệ tử hỗn đản bực này...
Lại nhìn Phương Hành phía dưới quát:
- Tiểu hỗn đản, ngươi kêu ai kẻ điếc? Tin lão tử quất ngươi hay không?
- A? Lão gia hỏa ngươi không có bị ngươi bóp chết đó chứ?
Trong lòng Phương Hành nhẹ nhàng thở ra, kêu lớn lên, vừa rồi hắn bị Long mẫu nhìn, loại áp lực khổng lồ kia để trong lòng hắn sợ hãi, biết bị người để mắt tới, trốn cũng không thoát, lại thấy nàng tiến vào động phủ của Căn Bá, trong lòng khẩn trương, hắn nghe Căn Bá chính miệng nói qua, lão già chết tiệt này xác thực từng có cảnh giới rất cao, chỉ là bây giờ tiếp cận dầu hết đèn tắt, chỉ còn một cái thùng rỗng, lo lắng hắn và Long mẫu động thủ bị bóp chết, liền quyết định chắc chắn, chạy về tìm Long mẫu đàm phán, trong lòng hắn cũng suy nghĩ nửa ngày, duy nhất có thể làm thẻ đánh bạc chỉ có Cửu Vương Tử kia.
Bất quá hảo tâm của hắn lại bị Căn Bá coi thành lòng lang dạ thú, tức giận mắng:
- Tiểu hỗn đản ngươi mới bị người bóp chết, cầm cái chiêng vỡ liền có dũng khí trở về đàm phán? Ngươi không phải muốn chạy trốn sao? Sao không trốn nữa?
- Ai nha đậu phộng, lão già chết tiệt ngươi không biết nhân tâm tốt a?
Phương Hành giận dữ, nhảy lên mắng:
- Tiểu gia có thể chạy thì sớm đã chạy, còn cần ngươi dạy sao? Ta đã dặn ngươi ít chống đỡ một chút, đánh không lại thì đừng đối nghịch với người ta, tiểu gia ta bản lãnh lớn, không cần lão bất tử ngươi che chở... lão thái bà trong long cung, ngươi đi ra hai ta nói chuyện, ta cho ngươi biết con của ngươi ở trong tay ta, ngươi thành thật một chút cho ta...
- Lão thái bà...
Lông mày của Long mẫu lại nhảy dựng lên.
Căn Bá cũng giận dữ, nhìn Long mẫu quát:
- Tiểu nha đầu ngươi đi làm thịt hắn, ta mặc kệ!
Long mẫu cười khổ, một chút ý tứ muốn động thủ cũng không có.
Cũng may vào lúc này, Bằng Ngũ, Hồn Thiên vội vã rơi xuống, bịt miệng Phương Hành kéo qua một bên, vừa rồi Căn Bá ra tay, Phương Hành cách xa, không có phát giác, nhưng hai người bọn họ ở bên cạnh nha, đoán được uy năng của chiếc lá kia, biết thân phận của Căn Bá có khả năng vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn hắn, nên định yên lặng theo dõi kỳ biến.
- Tiểu hỗn đản này, nếu không phải nể tình hắn cho ta một tia lôi ý, lão phu không bóp chết hắn mới lạ...
Căn Bá hùng hùng hổ hổ đi vào trong động phủ, nhìn bộ dáng tựa hồ tức không nhẹ.
Long mẫu cũng không biết trả lời như thế nào, nửa ngày sau mới nói:
- Cũng chỉ có loại tiểu bối này mới có thể để cho con ta ăn thiệt thòi a!
Nghe nàng lại nhấc lên việc này, Căn Bá cũng không khách khí nữa, nói thẳng:
- Ngươi không cần ở chỗ này thăm dò, mặc dù tiểu tử kia ở bên trong giết mấy người, nhưng không có con của ngươi, hắn chỉ là ở lúc rời đi đánh nát tế đàn truyền tống, con của ngươi và bốn mươi mốt tiểu bối khác đều bị vây ở trong Yêu Đế Các, chết là không chết được, chỉ là không ra được mà thôi!
Trên mặt Long mẫu chưa từng xuất hiện vẻ lo lắng gì, chỉ cười nói:
- Vậy chết là ai?
Căn Bá cười hắc hắc, nhìn về phía Long mẫu nói:
- Ngươi có ý kiến?
Long mẫu cười nhẹ nói:
- Vãn bối không dám, chỉ bất quá lần này tiến vào Yêu Đế Các, đều là tuấn tài của Yêu Địa, chuyện Yêu Địa tới Thần Châu bái sư, quan hệ trọng đại, cơ hồ liên hệ tới tương lai của Yêu Địa, nói đến mỗi người bọn hắn đều là anh tài hiếm có, càng liên hệ lấy vận mệnh của rất nhiều yêu mạch, vô luận ai bị giết, cũng sẽ dẫn phát đại loạn?
Nói đến chỗ này, cố ý cười một tiếng nói:
- Đương nhiên, nếu thân phận của ngài truyền ra, những yêu mạch kia chắc hẳn sẽ không dám có dị nghị gì, chỉ có thể nuốt xuống cục tức này mà thôi, là Vũ Mị Nhi đa tâm, ngài đừng nên trách!
Căn Bá hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
- Ngươi có thể đi trở về nói cho huynh trưởng của ngươi, lão phu không có ý định làm Yêu Địa chi hoàng gì!
Vũ Mị Nhi bị Căn Bá nói toạc ra tâm cơ, sắc mặt hơi đổi, sau một hồi lâu mới đứng dậy, cúi đầu nói:
- Là vãn bối múa rìu qua mắt thợ, tiền bối chớ trách, nếu tiền bối không chê, vãn bối sẽ ra tay, giúp Yêu Địa hóa giải trận nhiễu loạn này... Đương nhiên, chậm sợ sinh biến, làm sao cứu đám tiểu bối kia ra, còn cần ngài chỉ giáo!
Căn Bá hừ lạnh nói:
- Việc này lão phu tâm lý nắm chắc!
Long mẫu nhẹ nhàng gật đầu, lần nữa cám ơn, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Tựa hồ vừa mới nghĩ đến, lại nhẹ giọng mở miệng:
- Ta thấy đệ tử Thần Châu kia đã ra, nhưng hai người khác lại không thấy tăm hơi, chẳng lẽ... Thần Châu Bắc Tam Đạo tới ba vị sứ giả, còn hai người ở bên trong sao?
Căn Bá thản nhiên nói:
- Kỳ thật ngươi đã biết, còn đến hỏi ta làm gì?
Long mẫu giật mình, đành phải cười khổ nói:
- Không nên đùa nghịch xảo trá ở trước mặt Thánh Nhân, mong tiền bối thứ tội, chỉ vì Mị Nhi cả đời sinh hoạt ở trong âm mưu quỷ kế, quen nói ba phần, ngược lại không phải cố ý khoe khoang tâm cơ...
Thấy Căn Bá không vui nhìn mình, liền nói thẳng:
- Tiểu tử mang theo Thiết Liên Hoa đã chết, sợ rằng Thần Châu Bắc Tam Đạo sẽ nổi nóng, lúc đầu bọn hắn hứa hẹn cho Yêu Địa phù lệnh vốn không nhiều, bây giờ chỉ sợ sẽ giữ lại không ít, tiền bối đối đãi việc này như thế nào?
Căn Bá cười lạnh nói:
- Cái gì tiếp dẫn phù lệnh, bái sư Thần Châu? Nói thật dễ nghe, nhìn như thưởng cho Yêu Địa mấy phần khí vận, thực tế là muốn Yêu Địa giúp đỡ gánh chịu nhân quả, thế gian nơi nào có chuyện tốt như vậy, để cho người ta gánh nợ giúp ngươi, còn muốn chọn ba lấy bốn, ép người mang ơn? Nha đầu, ngươi khống chế Thương Lan Hải nhiều năm, tổng sẽ không ngu xuẩn như vậy chứ?
Long mẫu yên lặng nửa ngày, thấp giọng nói:
- Mặc dù tu vi của vãn bối yếu kém, nhưng không phải người ngu, Thần Châu có ý gì tự nhiên rõ ràng, việc này thoạt nhìn là Yêu Địa chiếm tiện nghi, nhưng Thần Châu thật chịu vô tư phân ra một chút khí vận cho Yêu Địa sao... Ha ha, đến tột cùng như thế nào, không cần mọi người nhiều lời, tử đệ kiệt xuất của Nam Chiêm Bộ Châu ở bốn năm trước đã bái nhập Thần Châu, bây giờ lăn lộn thành bộ dáng gì, cũng là sự tình mọi người đều biết, hiện nay tu sĩ Nam Chiêm Bộ Châu đều đau lòng nhức óc, hối hận không thôi, mấy vị lão tổ của Đại Tuyết sơn nhất mạch đều chuẩn bị đi Thần Châu cầu một đường sinh cơ, Yêu Địa chúng ta sao có thể lại đi vào vết xe đổ của Nam Chiêm Bộ Châu?
Thấy nàng căm phẫn khó bình, Căn Bá lại chỉ hừ lạnh một tiếng, không có mở miệng.
Long mẫu đành phải nói:
- Tu sĩ Thần Châu kỳ nhân bội xuất, Tứ Đạo Bát Thiên Thập Nhị Cung, đạo thống vô số, bọn hắn bày ra cái cục bực này, xác thực là kinh thiên động địa, bất quá mặc dù mưu đồ lớn, lại lo lắng mình gánh không dậy nhân quả, nên muốn lôi Yêu Địa xuống nước, chỉ tiếc bọn hắn quá hẹp hòi, cho ra điều kiện chỉ là cho phép mấy tiểu bối Yêu Địa bái nhập tông môn Thần Châu, ha ha, Yêu Địa không phải Nam Chiêm Bộ Châu, có vết xe đổ của Nam Chiêm Bộ Châu, chúng ta lại đần độn tiến tới thì quá tiện nghi những lão gia hỏa kia, tuy bây giờ vãn bối là Long mẫu, nhưng dù sao xuất thân Yêu Địa, không đành lòng nhìn thấy tiểu bối Yêu tộc ta đi làm trâu làm ngựa cho bọn hắn, sau khi suy nghĩ, lại cùng huynh trưởng thương nghị một phen...
Nghe nàng nói xúc động phẫn nộ, Căn Bá lại từ chối cho ý kiến, lẳng lặng nghe nàng.
Long mẫu nhìn không thấu tâm tư của Căn Bá, nhưng do dự một chút, vẫn tiếp tục nói:
- Yêu Địa không thể dẫm vào vết xe đổ, tiếp dẫn phù lệnh nhìn như hào phóng, kì thực giấu giếm dã tâm, chúng ta thà rằng không lấy nó...
Nói xong nghiêm mặt nhìn Căn Bá, yên lặng chờ đối phương trả lời, mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng đã nổi sóng.
Căn Bá nhìn qua Long mẫu, ý cười trên mặt lại càng ngày càng đậm.
- Trò cười!
Nửa ngày về sau, Căn Bá mới mở miệng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất