Chương 592: Tay Linh Thạch đổi tiền đồng
Thần Châu Bắc Vực, cách Phong Thiện Sơn của Nghiệp Châu ước chừng vạn dặm, có một Ngọc Cảnh Hồ, Thiên Nhất Cung, một trong Thần Châu Thập Nhị Cung tọa lạc ở nơi đây, lân cận Thần Châu Bắc Tam Đạo, chính là một thế lực tiếng tăm lừng lẫy, tục truyền đạo thống của Thiên Nhất Cung xuất thân từ tứ hải, đạo tổ Thiên Nhất Cung đã từng vấn đạo với Thương Lan Hải Long Vương, sau có sở thành, mới ở Ngọc Cảnh Hồ lập xuống đạo thống của mình.
Tiên gia thích thanh tĩnh, dù có thống ngự thiên hạ, cũng thường thường xây ở ngoài thành trì ngàn dặm, miễn nhiễu thanh tu.
Mà bây giờ Thiên Nhất Cung thống trị Nghiệp Châu thành nhân khí tràn đầy, ngày đêm đều có con cháu tiên gia ngự kiếm bay đến, nghỉ trọ ở trong thành, đối với bách tính phàm tục ở Nghiệp Châu thành mà nói, trong một năm này nhìn thấy đệ tử tiên gia, còn nhiều hơn cả một đời gặp được, mà hết thảy nguyên do, là bởi vì một năm trước Thần Thủy Cung ban xuống một pháp chỉ.
Trưởng công chúa của Thương Lan Hải Long cung chọn rể!
Một năm trước, theo pháp chỉ của Thiên Nhất Cung được sứ giả mang đi bốn phương, lập tức dẫn động tứ châu gợn sóng.
Long cung công chúa không gả ra ngoài, đây là sự tình mọi người đều biết, huống chi là trưởng công chúa Ngao Trinh?
Vị trưởng công chúa này dù là ở Thần Châu, cũng có thanh danh không kém, tục truyền nàng bởi vì sự tình Long cung đoạt trữ, từng chịu nhục, ẩn cư ở Thiên Lưu Hải, không tiếc tự ô danh, cũng phải vì chính thống Long cung bảo lưu lại một phần hương hỏa, chỉ là về sau cơ duyên xảo hợp, dị tượng xuất hiện, mới khiến cho danh trinh tiết truyền khắp tứ châu, đề cập tới nàng, rất nhiều Chân Nhân đức cao vọng trọng cũng gật đầu tán thưởng.
Đối với sự tình Long cung đoạt trữ, những lão Chân Nhân kia sẽ không nghị luận nhiều, nhưng không ngại bọn hắn tán dương Long nữ, thậm chí từng có một lão tổ của cổ thế gia tán thán qua:
- Được dâu như thế, lo gì gia đạo không thịnh?
Nếu không phải bởi vì thân phận không tiện, vị lão tổ này thật muốn đích thân cầu thân cho huyền tôn.
Đương nhiên, thanh danh là một mặt, trên phương diện khác chính là, cưới Long nữ, sẽ có chỗ tốt không thể tả.
Thân phận, thanh danh lại thêm trưởng công chúa là đại mỹ nhân nổi tiếng thiên hạ, bởi vậy pháp chỉ kén rể vừa ra, toàn bộ địa giới của Thiên Nhất Cung náo nhiệt, Thiên Nhất Cung cung chủ thì nhận Long Nữ làm nghĩa nữ, cũng giúp nàng suy tính cực kỳ chu toàn, pháp chỉ ở một năm trước đã ban bố, nhưng chuẩn bị tới một năm.
Bây giờ tu sĩ trẻ tuổi từ các nơi chạy đến đã nhiều không đếm xuể, thân phận tôn quý thì đã sớm chuyển vào Thiên Nhất Cung ở lại, nhưng mặc dù Thiên Nhất Cung lầu các vô số, địa vực rộng rãi, cũng dung không được vô số tuấn ngạn và người hầu tọa kỵ của bọn hắn, cái này liền dẫn đến thân phận không đủ, thì chỉ có thể đi thành trì của phàm nhân ở.
Nếu không thích, ngươi ở dã ngoại nghỉ ngơi cũng không ai quản ngươi, chỉ là mặt mũi lại kém rất nhiều.
Nguyên nhân chính là như vậy, mới đưa đến chung quanh thành trì xuất hiện thuyết pháp "ngàn vạn Tiên gia vào thành trì, tay Linh Thạch đổi tiền đồng", thật sự là đến quá nhiều người, ngay cả thành trì của người bình thường cũng kín người hết chỗ, tới chậm, coi như muốn tìm khách sạn bình thường cũng không tìm được, hơn nữa phàm nhân không biết Linh Thạch, chỉ nhận tiền đồng, ngươi cho một tảng đá đỏ rực, ta lấy về làm gì.
Thông qua điểm này, cũng phân ra thân phận tôn ti của đệ tử các tiên gia.
Thân phận cao nhất, thì được mời vào Thiên Nhất Cung nghỉ chân, kém một chút thì có thể ở chung quanh Thần Thủy Cung thi triển pháp thuật dựng lầu các, tạm làm chỗ nghỉ chân, mà kém chút nữa, thì chỉ có thể đến thành trì phàm nhân tìm nơi tá túc, nhưng đây là tới sớm, tới chậm thì ngay cả khách sạn thậm chí nhà dân cũng không còn, có tiền cũng không có chỗ ở.
Mà lúc này ngoài Nghiệp Châu thành, đang có một thiếu niên mình đầy bụi đất mang theo một con quạ hình thể mập mạp đi vào thành, tướng lĩnh phàm nhân thủ thành trong năm này, ánh mắt đã luyện đến tinh xảo, vừa nhìn liền phát hiện quần áo trên người thiếu niên này loạn mà không bẩn, hiển nhiên chính là pháp bào của đệ tử tiên gia, có thể tránh bụi, mà nhìn kiểu dáng, hoa văn không quá tinh mỹ, không phải tiêu chí của Thần Châu, liền phán định hắn đến từ địa vực xa xôi.
Con quạ đi theo phía sau không cần nói cũng biết là tọa kỵ, có thể thấy được tu vi không cao minh lắm, lại thêm trên người ngoại trừ một tiểu tháp bạch cốt treo ở bên hông, thì không còn gì khác, có thể đoán ra trên người hắn chất béo không nhiều lắm.
Đương nhiên, đệ tử tiên gia chính là đệ tử tiên gia, không phải thống quân phàm nhân như mình có thể đắc tội, bởi vậy tướng quân giữ cửa rất khách khí cho phép hắn vào thành, sau đó đưa tới một quyển trục, thiếu niên kia mở quyển trục ra nhìn vài lần, chỉ thấy đây là pháp chỉ do Thiên Nhất Cung ban xuống, nghiêm cấm đệ tử tiên gia đấu pháp nháo sự trong thành...
Nhiều người tự nhiên sẽ nhiều việc, ở trong thành trì phàm nhân, đệ tử tiên gia muốn đoạt tính mạng người quả thực quá đơn giản, nhưng Thiên Nhất Cung ban ra nghiêm lệnh, đừng nói nháo sự, chỉ thi pháp ở trong thành, một khi phát hiện, sẽ bị cảnh cáo, trục xuất khỏi thành, nếu bởi vì thi pháp gây ra nhiễu loạn, như vậy đệ tử chấp pháp của Thiên Nhất Cung sẽ xuất động, chém giết tại chỗ.
Pháp lệnh cực nghiêm, những đệ tử tiên gia không có tư cách tiến vào Thiên Nhất Cung kia chỉ có thể ở nơi này, thật đúng là không còn cách nào khác.
- Liên tục đi ba tháng, làm Đại Kim gia mệt quá sức... Trước tìm địa phương ở lại đi!
Sau khi vào thành, Kim Ô uể oải truyền âm.
Hai người này dĩ nhiên là Phương Hành và Kim Ô từ Yêu Địa chạy tới.
Lúc đó Phương Hành bị Lưu Ly thế tử nói một câu liền không bình tĩnh, nguyên nhân là nghe nói sự tình Long Nữ chọn rể!
Nữ nhân này, dám bỏ tiểu gia tìm nam nhân?
Lật trời sao!
Không chạy tới đánh nàng một trận, nàng còn không nhảy lên đầu lật ngói?
Phương Hành dưới cơn nóng giận, lập tức dẫn Kim Ô chạy đến Thần Châu.
Thẳng đến bọn hắn rời Yêu Đình, mới phát hiện mình nghĩ quá đơn giản, Yêu Đình cách Thần Châu xa như vậy, coi như Kim Ô khống chế tốc độ tương đương Nguyên Anh, nhưng dựa vào hai cánh bay cũng phải cả năm, này còn là dưới tình huống nó không ăn không uống bay không ngừng nghỉ, mà thời điểm hắn chiếm được tin tức này, cách Thiên Nhất Cung nói ngày chọn tế chỉ có ba tháng, có thể nói là liều sống liều chết cũng không đuổi kịp!
Rơi vào đường cùng, hai gia hỏa thương lượng, liền chạy tới Dực Châu thành của Trục Yêu Minh, đánh vào trong thành, cưỡng ép đoạt tế đàn, truyền tống đến Thần Châu, bất quá vì không quen nắm giữ tế đàn, vị trí thoáng lệch, lại truyền tới Mạnh Châu, đợi cho quay đầu chạy đến Nghiệp Châu, thời gian đã tiêu hao không sai biệt lắm.
- Vị Tiên gia này xin dừng bước...
Đang định tìm một nơi ăn no nê, sau đó nghỉ chân một lúc, thì bên cạnh thành cửa có người tiến lên, là một lão đầu mập mạp, bụng lớn nhìn không thấy chân, râu cá trê, mặc trường sam in đầy đồng tiền, như sợ người khác không biết mình là gian thương, nhưng trên mặt cười rất hiền lành, chắp tay đi tới.
- Làm gì?
Phương Hành cũng có chút mỏi mệt, uể oải hỏi.
- Hắc hắc, nếu như tiểu nhân đoán không sai, vị Tiên gia này là vì sự tình Long Nữ chọn rể mới tới a?
- Liên quan gì đến ngươi?
Nghe tới việc này Phương Hành liền nổi giận.
Bất quá để hắn có chút hiếu kỳ là, lão đầu này chỉ là Linh Động tầng ba, có thể nói không khác phàm nhân, nhưng ở trước mặt mình và Kim Ô, lại không có một chút sợ hãi, khuôn mặt tươi cười, lộ ra cực kỳ tự nhiên thong dong, cười nói:
- Tiên gia đừng vội, tiểu nhân đã từng là đệ tử Thiên Nhất Cung, nhưng tu hành vô vọng, liền lui ra tiên môn, đi tới Nghiệp Châu thành làm chút buôn bán nhỏ sống tạm, lần này là đến giúp Tiên gia, Tiên gia mới đến nơi này, đại khái còn không hiểu rõ, hiện tại Nghiệp Châu thành đã sớm kín người hết chỗ, hơn nữa có quy củ, chính là không nhận Linh Thạch, chỉ nhận tiền đồng, Tiên gia muốn tìm chỗ ở, hoặc ngày bình thường ăn mặc đi lại, cầm Linh Thạch ở Nghiệp Châu thành này là không dùng được, phải đổi thành vàng bạc thế tục, lão nhân chuyên môn thủ ở chỗ này, cung cấp thuận tiện cho chư vị Tiên gia đường xa mà đến...
- Đổi vàng bạc tiền đồng?
Phương Hành và Kim Ô liếc nhau, đều cảm thấy có chút hiếm lạ.
Ở Nam Chiêm Bộ Châu, luôn là vàng bạc đổi Linh Thạch, làm sao đến Thần Châu lại trái ngược?
- Ngươi đổi như thế nào?
Lão đầu nở nụ cười nói:
- Dễ nói, bây giờ trong Nghiệp Châu thành, Tiên gia từ bốn phương tám hướng chạy tới quá nhiều, cần đổi Linh Thạch Linh Tinh cũng nhiều, đã tạo thành một loại giá thị trường, lão nhi thấy Tiên gia hiền hòa, liền ưu đãi cho ngươi, một viên Linh Thạch, có thể đổi một lượng bạc, trăm đồng tiền, mà bây giờ muốn ở Nghiệp Châu thành tìm một quán trọ rẻ nhất, chỉ sợ cũng cần trăm lạng bạc... như vậy tính toán, Tiên gia ngài ít nhất phải đổi mấy ngàn lượng bạc mới đủ dùng... Không biết ngài mang đến đủ Linh Thạch không?
- Một viên Linh Thạch đổi một lượng bạc...
Phương Hành nghe đến đây sắc mặt cũng tái rồi, con mẹ nó cũng quá hố người đi?
Theo lý thuyết hắn không thiếu chút tiền ấy, nhưng không muốn bị thua lỗ...
- Hắc hắc, Tiên gia, nếu ngài thật không bỏ được, vậy chỉ có thể ra ngoài thành màn trời chiếu đất, chỉ bất quá bây giờ toàn bộ Nghiệp Châu đều phân tôn ti, nếu ngài ngay cả khách sạn của Nghiệp Châu thành cũng không ở nổi, vậy chỉ sợ ngay cả tư cách vào Thiên Nhất Cung cũng không có, cho nên nghe tiểu nhân khuyên một câu, tốt xấu cầm chút Linh Thạch ra, so cái mặt mũi a...
Lão đầu giống như đã quen làm ăn này, nhìn sắc mặt Phương Hành liền ám chỉ, để cho người ta không tiện cự tuyệt.
- A... Ngươi nói có đạo lý, tiểu gia ta tới gấp, nhưng tiền không thể thiếu a...
Phương Hành bất động thanh sắc, giống như nhà quê nói thầm.
Lão đầu kia liên tục gật đầu:
- Đúng, đúng, đúng, bây giờ không phải là thời điểm tiết kiệm tiền!
Phương Hành giống như hạ quyết tâm, nhìn bốn phía nói:
- Tiền tài không lộ ra ngoài, tìm nơi yên tĩnh đổi!
Lão đầu nhất thời mặt đầy ý cười, trong lòng lại khinh bỉ, nghĩ thầm chim non mới ra giang hồ, giả trang chuyên gia cái gì chứ, còn "tiền tài không lộ ra ngoài", thông qua đổi tiền đồng, đệ tử Thiên Nhất Cung không biết kiếm lời bao nhiêu, có người chuyên nhìn chằm chằm trật tự trong thành, ai có dũng khí nháo sự, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn ra Linh Thạch, cam đoan để ngươi thoải mái...
Đương nhiên lời này sẽ không nói, rất phối hợp đi theo Phương Hành vào một hẻm nhỏ...
- Ngân lượng tiền đồng trên người ngươi đều giao ra đây cho ta...
Một thanh phi kiếm bỗng nhiên gác ở trên cổ, để lão đầu lòng tràn đầy hưng phấn khuôn mặt cứng đờ.
- Tiểu... Tiên gia, ngài... ngài đây là ý gì?
Phương Hành ép phi kiếm chặt hơn, hạ giọng nói:
- Ăn cướp, không nhìn ra được sao?