Chương 591: Đi Thần Châu, đánh lão bà
- Trong Yêu Đình hiện tại đã ầm ĩ nửa tháng, sự tình Thần Châu lập đạo đối với Yêu Địa mà nói quá trọng đại, mỗi một việc nhỏ không quan trọng cũng phải tính kỹ, bất quá Cô Nhận Sơn có ngươi phó thác, cũng coi như nắm mệnh môn của mấy nhà, bất luận đàm phán như thế nào, tóm lại là không ăn thiệt thòi, ha ha, trước đây Tà Vương còn muốn chúng ta trông nom ngươi, bây giờ xem ra, ngược lại là Cô Nhận Sơn chiếm tiện nghi của ngươi!
Trong đại điện của Phù Tang Sơn, Bằng Ngũ nói cho Phương Hành sự tình đàm phán với các yêu mạch, bây giờ chuyện Thần Châu lập đạo đã chú định, còn lại chỉ là sự tình các mạch chia quyền lợi, đây cũng là sự tình kéo lâu nhất, các Nguyên Anh lão tổ định ra đại thế, liền không tiếp tục xen vào, phía dưới sẽ do các trưởng lão đi cãi nhau.
Bất quá cũng may, có Phương Hành ở đây, Cô Nhận Sơn xem như chiếm hết đại thế.
Trong Cổ Yêu bát mạch, có thể sánh ngang Cô Nhận Sơn chỉ có Thanh Khâu Sơn và Đại Thánh Sơn, mạch khác vô luận là thế lực hay số lượng, thực lực, bối phận của Nguyên Anh lão tổ, đều yếu hơn một chút, mà Đại Thánh Sơn Thông Minh Thánh Nhân tính tình hòa khí, cùng Cô Nhận Sơn quan hệ khá tốt, cộng thêm Đạo Tử Đại Thánh Sơn và Phương Hành có chút quan hệ, cho nên từ trình độ nào đó lập trường của Đại Thánh Sơn nhất mạch có khuynh hướng Cô Nhận Sơn, kém nhất ở trên một ít vấn đề cũng sẽ bảo trì trung lập, ai cũng không giúp mà thôi.
Mà Thanh Khâu Sơn thì khóc không ra nước mắt, lúc đầu ở trong Cổ Yêu bát mạch thuộc về loại mạnh vì gạo, bạo vì tiền, Hồ tộc chiếm hết ưu thế, phát hiện mình chẳng biết lúc nào bị ghét như thế, lúc tiến vào Yêu Đế Các, tiểu ma đầu kia một kiếm đoạn cơ duyên, làm Thanh Khâu Sơn bị đám người U Minh sơn bất mãn, về sau tiểu ma đầu giả chết bỏ chạy, rất nhiều yêu mạch cảm thấy bị Thanh Khâu Sơn liên lụy càng âm thầm hận Thanh Khâu Sơn, mặc dù sau đó chứng minh là tiểu ma đầu đùa nghịch, nhưng vào trước là chủ, lẫn nhau đã có kẽ hở.
Mà đến lúc sau, nghe nói Tiên Tổ của Thanh Khâu Sơn đã vẫn lạc, có người cảm thấy sở dĩ gần đây Thanh Khâu Sơn xui xẻo như thế, chính là vì khí vận Tiên gia đã đoạn, bắt đầu xuống dốc, nên không muốn kết giao nữa, sợ nhiễm phải loại nhân quả mơ mơ hồ hồ nhưng lại có thật kia, dưới loại tình huống này, Cô Nhận Sơn vốn nên bởi vì tiểu ma đầu trở thành mục tiêu công kích ngược lại nước lên thì thuyền lên, hầu như nhất ngôn cửu đỉnh.
Kỳ thật Bằng Ngũ cũng bởi vì điểm này, mới cảm thán "là Cô Nhận Sơn dính ánh sáng của ngươi”!
Đối với việc này, Phương Hành chỉ nhếch miệng, nghĩ thầm từ lão Tà của nhà các ngươi bắt đầu, sớm đã dính ánh sáng của tiểu gia...
Bằng Ngũ cũng không nhịn được hỏi:
- Ngoài ra trọng yếu nhất là, ngươi chuẩn bị chừng nào thì bắt đầu lĩnh ngộ Thanh Quỷ Cửu Ấn?
Phương Hành nằm ở trên ghế, uống một ngụm rượu, thở dài:
- Bọn hắn đáp ứng bồi thường chưa?
Bằng Ngũ cười khổ:
- Trước đó ngươi nói Thanh Khâu Sơn lão tổ hù ngươi từ trên đại điện rớt xuống, bị trọng thương, muốn lấy một ngàn Linh Tinh bồi thường, nàng đáp ứng, ngoài ra trước đó đánh cược nàng cũng nhận thua, đám tiểu hồ ly kia hiện tại xem như đồ đệ của ngươi, sư mệnh như thiên, về sau các nàng sẽ theo ngươi; mặt khác ngươi nói các yêu mạch đến Phù Tang Sơn hưng sư vấn tội, hù dọa ngươi, muốn bọn hắn bồi thường mỗi mạch năm trăm Linh Tinh tiền trấn an. Bọn hắn cũng nắm lỗ mũi nhận, đương nhiên chỉ những nhà có tiểu bối bị giam ở trong Yêu Đế Các mới bằng lòng bồi thường, còn Tử Vụ Hồ, Thái Thạch gia, hiện tại còn kìm nén một hơi muốn thông qua Đạo Tử nhà bọn hắn chết, từ trong tay Cô Nhận Sơn chúng ta doạ dẫm một bút đây, dù sao chỉ là nước bọt chiến, để bọn hắn chậm rãi nhao nhao đi...
Phương Hành cười hắc hắc, ngồi dậy nói:
- Nói với bọn họ, không thấy tiền không động thân!
Bằng Ngũ thở dài, thực có chút im lặng. Nếu có thể để tiểu tử này nghe lời, hắn tình nguyện quay lại gọi đối phương tổ tông.
- Bên Thương Lan Hải thì sao? Đáp ứng không?
Bằng Ngũ ánh mắt cổ quái nhìn về phía Phương Hành:
- Ngươi thật muốn cưới công chúa nhà người ta?
Phương Hành nói:
- Dù sao cũng đã ngủ, lo trước khỏi hoạ!
Ánh mắt của Bằng Ngũ càng cổ quái, nửa ngày sau mới nói:
- Đã đưa qua tin tức, Thương Lan Hải còn chưa hồi âm!
Phương Hành duỗi người, cười hì hì nói:
- Cửu Vương Tử bị nhốt ở trong Yêu Đế Các, cầm công chúa đến đổi, đây không phải công bằng sao, ngài lại cùng lão thái bà kia của Thương Lan Hải thương lượng, dù sao nàng không đáp ứng ta không làm...
Bằng Ngũ bó tay rồi, đứng lên nói:
- Ý tứ này ta sẽ nói cho Long mẫu, thành bại không dám hứa chắc, mặt khác ngươi cũng tăng cường một chút đi, nắm chặt thời gian lĩnh ngộ chín ấn, đợi Yêu Địa bàn xong, sẽ tiến về Thần Châu, ai...
Nói xong lắc đầu, chuẩn bị rời đi, Phương Hành lại gọi hắn lại:
- Có thể giúp ta tìm bảo bối không?
Bằng Ngũ cảnh giác quay đầu nhìn hắn:
- Bảo bối gì?
Phương Hành cười hì hì, khoa tay nói:
- Túi trữ vật, hoặc là không gian giới chỉ, dù sao pháp khí trữ vật là được, lớn một chút, túi trữ vật bình thường đều quá nhỏ, đồ của ta nhiều, chứa không hết...
- Ngại túi trữ vật nhỏ...
Bằng Ngũ có chút im lặng, bất quá nghĩ đến trên người tiểu hỗn đản này đeo một chuỗi túi trữ vật, cũng tỏ ra đã hiểu, thở dài nói:
- Loại Không Gian Pháp Khí này mỗi khuếch trương một chút cũng rất khó, Yêu Địa không sở trường phù văn, càng khó mà tìm gặp, bất quá ta sẽ giúp ngươi lưu tâm một chút... Ngươi muốn bao lớn?
Phương Hành nghĩ nghĩ, chân thành nói:
- Tìm cho ta một cái lớn giống như núi, không thì không đủ dùng...
Sắc mặt của Bằng Ngũ giống như sét đánh, ánh mắt nhìn về phía Phương Hành càng cổ quái.
Vị này đường đường Nguyên Anh lão tổ, lúc rời đi trong lòng không nhịn được nghĩ:
- Chẳng lẽ tiểu hỗn đản này còn giàu có hơn Cô Nhận Sơn chúng ta?
Đưa tiễn Bằng Ngũ, Phương Hành uể oải uống rượu, sau đó đi ra đại điện, tới động phủ của Căn Bá.
Ngoài miệng nói nhẹ nhàng linh hoạt, trên thực tế hắn sớm đã bắt đầu ở dưới chỉ điểm của Căn Bá lĩnh ngộ chín pháp ấn trong Thanh Hồ Quỷ Diện.
Thanh Hồ Quỷ Diện, vạn năm trước Hồ tộc Yêu Tiên truyền thừa chín ấn, quả thực bác đại tinh thâm.
Nếu muốn hoàn toàn nắm giữ chín ấn, căn bản không phải chuyện một sớm một chiều, bất quá dưới sự chỉ điểm của Căn Bá, Phương Hành chỉ cần bắt chước được chín ấn là có thể mở ra yêu tháp, cho nên không ngừng đeo mặt nạ ngược dòng tìm hiểu, cảm ngộ Thanh Quỷ Cửu Ấn, dù sao bây giờ hắn có đủ Tiên Tinh để tiêu hao...
Lúc cảm ngộ ấn thứ tư, hắn miệng mũi phun máu, ngã ra huyễn cảnh, Căn Bá lặng yên đi tới, vỗ vỗ lưng hắn, Phương Hành minh ngộ, kinh văn nhục thân của mình đã đủ, nhưng tu hành còn có sơ hở, Căn Bá đây là mượn cơ hội chỉ điểm mình, sau khi hắn tu luyện Sát Sinh đại thuật, cũng minh bạch mình tu hành còn rất nhiều chỗ thiếu sót, mà nơi đây chính là địa phương nghiêm trọng nhất.
Sát Sinh đại thuật, kích phát tiềm lực nhục thân, khống chế sát khí đáng sợ, biến hóa thần thông ba đầu sáu tay.
Thuật này không chỉ giết địch, đồng dạng có thể tra thiếu bổ lậu, khống chế thiếu sót của mình.
Tiến độ tu hành quá nhanh, khó tránh khỏi sẽ có các loại thiếu hụt, mặc dù Phương Hành hiểu không nhiều, nhưng đạo lý này là Bạch Thiên Trượng tự mình dạy bảo, cũng coi như nhớ kỹ trong lòng, bởi vậy nắm chắc cơ hội này, từng chút từng chút đền bù không đủ.
Mà lúc này, Kim Ô và Ô Tang Nhi, thậm chí Ô Nhất Điển cũng đã bế quan, lĩnh hội đại đạo, tăng cao tu vi.
Thời điểm xuất quan, chính là thời điểm Yêu Địa đông di, tiếp nhận nhân quả, chia sẻ khí vận.
Nói tới tu luyện ấn này, Phương Hành là không chút nóng nảy, dù sao bị giam ở trong Yêu Đế Các không phải hắn, các yêu mạch thì chờ đến nổi nóng, hận không thể một ngày thành ba ngày, Thanh Khâu Sơn cũng thả ra phong thanh, nói từ đặc điểm thuật pháp của Thanh Khâu Sơn các nàng, chỉ bắt chước chín ấn, không sai biệt lắm hai tháng là đủ, không xong chính là tiểu ma đầu kia đang lười biếng.
Phương Hành thì cười lạnh đáp trả:
- Lười biếng thì đã làm sao?
Đạo cao một thước ma cao một trượng, Thanh Khâu Sơn thật không có biện pháp gì với tiểu ma đầu này!
Thời điểm ngươi và hắn giảng vũ lực, hắn giảng đạo lý với ngươi, thời điểm ngươi giảng đạo lý với hắn, hắn lại chơi xỏ lá!
Các yêu mạch cũng bất đắc dĩ, trước đó tiểu ma đầu này công phu sư tử ngoạm muốn Linh Tinh, bọn hắn đều đưa qua, kết quả tiểu hỗn đản này không nói đạo nghĩa, thu tiền làm việc bết bát, hết lần này tới lần khác người lại ta có đại nhân vật bảo bọc, bọn hắn cũng không dám làm bậy, chỉ có thể tức đến mỗi ngày ở trong động phủ mắng, hoặc bện người rơm, viết tên của hỗn đản kia lên, mỗi ngày dùng ngân châm đâm...
Bất quá cuối cùng vẫn có người có thủ đoạn phục ma, Long mẫu vội vã mang Cửu Vương Tử Ngao Bại về chờ không kiên nhẫn, phái người mang theo Lưu Ly thế tử đến Phù Tang Sơn bái phỏng Phương Hành, tiểu thế tử kia sợ Phương Hành sợ đến đêm không thể say giấc, khuôn mặt nhỏ tái nhợt, đầu đầy mồ hôi đứng ở trước mặt Phương Hành, lúng túng thuật lại sự tình Long mẫu nói.
Lúc đầu Phương Hành nằm nghiêng ở trên ghế, sắc mặt cực kỳ bình tĩnh đột nhiên thay đổi.
- Ngươi nói là thật?
Một tay tóm lấy vạt áo của Lưu Ly thế tử, nâng tới trước chân.
Lưu Ly thế tử sắp khóc lên:
- Là thật...
- Con mẹ nó, nữ nhân này muốn ăn đòn...
Phương Hành ném Lưu Ly thế tử đi, lập tức đưa tin cho Cô Nhận Sơn, sau đó ở dưới Bằng Ngũ, Hồn Thiên bảo vệ, vội vã đi tới trước Yêu Đình, biến hóa pháp tướng ba đầu sáu tay, đồng thời thi triển Thanh Quỷ Cửu Ấn, đánh ra một đạo linh quang huyền ảo, mở Yêu tháp, dẫn dắt khí cơ, đánh vào Yêu Đế Các từng đạo từng đạo thủ ấn.
Có đạo ấn này, chúng Đạo Tử trong Yêu Đế Các có thể chữa trị tế đàn, lần nữa trở về giới này.
Chúng yêu đều kinh hãi trợn mắt, không phải nói ít nhất hai tháng sao?
Bây giờ mới vừa vặn một tháng!
Mà Phương Hành công đức viên mãn, lại không có sắc mặt tốt chút nào, thậm chí không hề lưu lại, như một làn khói xông về Phù Tang Sơn, cõng một chuỗi túi trữ vật lên người, vội vàng vọt vào hậu sơn của Phù Tang Sơn, túm Kim Ô đang nằm ở trong quan tài ra...
- Làm gì vậy?
Kim Ô còn chưa thấy Phương Hành gấp gáp như vậy, vừa sợ vừa giận hỏi:
- Muốn đi đâu?
Phương Hành nổi giận đùng đùng:
- Đi Thần Châu, đánh lão bà!