Lược Thiên Ký

Chương 635: Cha và nữ n1hi gặp nhau

Chương 635: Cha và nữ n1hi gặp nhau

Theo một tiếng gào to của Long quân, đã có không biết bao nhiêu lôi điện màu tím to như thắt lưng người từ trên cao giáng xuống, ầm ầm ầm bổ lên chúng lão tu Nguyên Anh, quả thật giống như trời phạt hàng thế, mấy vị Nguyên Anh lão tu lấy pháp tướng hiện thân, phi độn vạn dặm cũng chỉ trong một ý niệm, nhưng vào lúc này thế mà lại không tránh khỏi từng đường thiểm điện này, trực tiếp bị sét đánh lớn tiếng kêu rên, pháp tướng ảm đạm.
Không trung có hàng loạt lôi xà chạy, khí cơ khủng bố khiếp người, đừng nói chính diện bị đánh trúng, cho dù đứng ở bên cạnh xem cũng khiến cho người ta run sợ trong lòng, dựng cả tóc gáy, mà cả đám Nguyên Anh lão tu này chật vật không chịu nổi ngã văng ra ngoài, dáng vẻ thê thảm, cũng có vài người tu vi yếu một chút đã pháp tướng trực tiếp nát vụn, hóa thành một làn khói xanh biến mất, chỉ còn một đường linh quang ngự phong mà chạy.
- Đây mới là lôi thuật có tiếng cũng có miếng...
Chính ngay cả Phương Hành cũng cảm giác mở mang tầm mắt, trái tim nhỏ đều run rẩy.
Long tộc đã có tiếng là thân thể mạnh mẽ, lại thông hiểu lôi thuật với vũ thuật huyền ảo khó lường, có thể nói là đại tộc đã lĩnh hội hai thuật này đến cực hạn, cho tới nay Phương Hành cũng đã gặp không ít người xuất thân long cung, nhưng mà đều cùng lứa trẻ tuổi, vẫn còn ở giai đoạn tu luyện khí lực, cho dù là Long Nữ hay là đại cẩu tử, kể cả tiểu long vương kia cũng đều chưa từng thi triển bí thuật của long cung.
Mà sau khi ra tay, Long quân lạnh lùng liếc mắt nhìn đám Nguyên Anh lộn xộn không chỉnh tề này lại không tiếp tục truy kích, khẽ hừ lạnh một tiếng rồi xoay người ôm long nữ đi về phía Thiên Nhất cung, mưa to trong trời đất dần dần có xu thế dừng lại, nhưng giọng nói của hắn như chấn động hư không:
- Dựa vào những mặt hàng như các ngươi còn không xứng ôn chuyện với ta, trở về tìm người xuất quan chân chính có thể nói chuyện được với ta, nói cho bọn họ biết lão hữu đến Thiên Nhất cung này làm khách, để cho bọn họ có thời gian cũng được, không có thời gian cũng được, đều đi tới đây gặp vị cố nhân là ta đây đi!
Nhìn bối cảnh Long quân, chúng tu im lặng, không có một ai dám lên tiếng trả lời, uy thế chân long lại tới mức như thế.
Ở Thiên Nhất cung, Long quân giống như chủ nhân chân chính. Lập tức xuyên qua sơn môn, đạp hư không mà đến, đi tới trong đạo đường kia, nhẹ nhàng đặt Long Nữ lên trên ngọc tháp. Hai ngón tay nhẹ nhàng điểm lên trên trán nàng, có linh quang dò xét một vòng ở trên người Long Nữ, chân mày hơi nhíu lại một chút, giống như hơi kinh ngạc, lại mỉm cười. Ngón tay điểm lên trên giữa trán Long Nữ.
Long Nữ bị Phương Hành đánh ngất xỉu nhất thời chớp chớp mí mắt, rồi sau đó thở ra, chậm rãi mở mắt.
Lúc này Phương Hành đang đứng tựa trên khung cửa đạo đường, cảm thấy kiêng kỵ uy thế của Long quân, tuy rằng đến đây nhưng vẫn rề rà không muốn đi vào, chính là thò đầu nhìn vào bên trong, Long Nữ vừa mở mắt liền nhìn thấy được hắn. Nhớ lại sự tình trước khi té xỉu, nhất thời mặt hiện tức giận, vụt một tiếng ngồi dậy, phẫn nộ quát Phương Hành:
- Tiểu hỗn đản, ngươi lại dám đánh ta?
Phương Hành vội vàng nói:
- Ai đánh nàng chứ, đừng vu oan cho người!
Long Nữ không hề nghĩ tới tiểu hỗn đản này thế mà lại thề thốt phủ nhận, nhất thời càng tức giận, còn định nói tiếp, nhưng vì vừa tỉnh lại, khí tức thần niệm cả người theo bản năng khuếch tán ra. Lập tức nhận ra một luồng khí cơ quen thuộc ở phía sau, cả người nàng ngây ngốc ra, phi thân nhảy lên, chậm rãi xoay người qua liền nhìn thấy được đôi mắt của Long quân đang nhìn nàng.
Nhất thời hai bên không nói gì.
Cả người Long Nữ đều ngây dại, đầu tiên không tin nổi, rồi sau đó kinh hãi, lại sau nữa hai bàn tay run run, nhưng lại không biết nói cái gì cho phải.
Sau một lúc lâu, nàng đột nhiên quay đầu nhìn về phía Phương Hành:
- Ông ấy... Sao ông ấy lại tới đây rồi?
Mới vừa nhìn thấy Long quân. Nàng lại không đi hỏi hắn mà quay đầu đi hỏi Phương Hành.
Phương Hành cũng có phần ngoài ý muốn, nhưng vẫn đáp:
- Ai biết vì sao hắn lại tới, đột nhiên đi tới nói là cha nàng!
Long Nữ không dám mở miệng nữa, xoay người sang, chậm rãi cúi người thi lễ, sau đó lui về phía sau mấy bước, lại không nói chuyện.
- Hả, không có dáng vẻ nhận cha như trong tưởng tượng nha…
Phương Hành cảm thấy hơi quái dị, nói thầm một câu trong lòng.
- Hơi cổ quái!
Đầu của đại kim ô cũng từ bên cạnh thò vào, tò mò nhìn ngó vào bên trong.
Mà Long quân nhìn dáng vẻ của Long Nữ, hình như cảm thấy hơi thất vọng, nhưng lại có vẻ tất cả đều trong dự đoán, vẻ thất vọng chỉ thoáng qua rồi biến mất, ngược lại thở dài, mỉm cười nói:
- Xem ra con còn đang giận ta!
Long Nữ không lên tiếng, như nữ nhi phạm phải sai lầm nhưng vẫn quật cường đứng ở trước người phụ thân.
Long quân cười cười nói:
- Vi phụ rõ ràng tâm ý của con, bởi vì chuyện của mẫu hậu con, con luôn luôn trách ta, trước kia ta cũng không thích con nha đầu bướng bỉnh chưa bao giờ chịu làm nũng lấy lòng vi phụ, liền ngay cả tu vi của con cũng chưa từng tự tay chỉ điểm, nhưng nói thật, mới vừa rồi kiểm tra tu hành của con, lại vững chắc vượt xa tưởng tượng của ta, dựa vào bản thân tu luyện đến trình độ này, rất khó được!
Long Nữ trầm mặc một lúc lâu, mới thấp giọng nói:
- Ta từng ngẫu nhiên được một vị tiên tử chỉ điểm hai năm!
- A, là vị Liên đại tiểu thư kia sao? Ta biết!
Vào lúc này Phương Hành xen mồm vào, Long Nữ và Long quân đều quay đầu trợn mắt nhìn hắn.
- Đó là tạo hóa của con!
Long quân không để ý đến Phương Hành, vẫn nhìn Long Nữ, gật gật đầu, mắt nhìn xa xăm, nói khẽ:
- Đến lúc này, thế cục của long tộc sắp hỏng mất, con nha đầu không được cưng chiều nhất này lại dám vì dòng chính long tộc khiêu khích đại lương, ủy khuất con!
Long Nữ ngẩng đầu lên, chần chừ nói:
- Làm sao cha…
Long quân cười nói
- Có phải con định hỏi ta vốn nên nằm trong Tiêu Dao cung chờ chết mà sao lại đột nhiên đến nơi này đúng không? Ha ha, cũng là vận khí, được một vị lão thánh nhân làm phép, lay lắt tàn mạng mấy năm mà thôi, hiện giờ chân thân của ta vẫn nằm trên giường bệnh trong Tiêu Dao cung, chính là có vài sợi linh khí, liền hóa thành một chân thân, tới thăm con một chút, nữ nhi số khổ nhất của ta!
- Hả, đây là phân thân?
Phương Hành với đại kim ô liếc nhìn nhau, hô nhỏ ra tiếng, đánh giá Long quân từ trên xuống dưới.
Trong lòng đều kinh ngạc, thân khí cơ này của Long quân siêu tuyệt, nhìn như thế nào đều không giống phân thân.
Long quân không vừa lòng liếc mắt nhìn hai người này, hừ lạnh một tiếng, có phần bất mãn, đại kim ô và Phương Hành đều ngậm miệng.
Long Nữ hơi kinh ngạc ngẩng đầu, theo bản năng nói:
- Vậy sao chân thân của cha còn không ra?
Long quân nở nụ cười, nói:
- Không ra được!
Long Nữ nghẹn lời, dĩ nhiên rất hiểu chuyện, hơi cấp bách nói:
- Vậy làm sao bây giờ?
Long quân cười nói:
- Kệ nó đi!
Trên mặt Long Nữ hiện vẻ sốt ruột, lại không biết nói như thế nào.
Số mệnh của dòng chính long tộc chính là ở trên người Long quân, chân thân của hắn vừa chết, số mệnh khổng lồ kia tất nhiên sẽ bị bộ tộc cửu đầu trùng đánh cắp, đời đời con cháu long tộc đời sau đều sẽ bị người khác kẹp chặt mạch máu, tự mình đánh cược bản thân cũng phải ký kết minh ước tứ hải này, còn không phải vì khiêu khích đại kỳ, từ trong số mệnh nhất định bị đánh cắp kia đoạt ra một luồng, làm xong huyết duệ long cung, lưu lại một đường sống?
Nhưng mà nàng không nghĩ tới, bản thân để ý như thế, phụ vương của nàng, người sắp mất đi vận số này lại tùy tính như thế…
Long quân giống như rõ ràng ý tưởng của Long Nữ, vừa cười cười, nói:
- Dù sao ta vẫn luôn được người khác gọi là Long quân vô dụng nhất, chút vận số như vậy, nếu mất thì mất đi, người khác mắng ta như thế nào, sau khi ta chết cũng không nghe thấy nữa đúng không?
- Kia... Vậy cha không sợ làm liên lụy đến tam đệ, làm liên lụy đến tứ hải vương tộc khác?
Long Nữ đã hơi giận dữ, thấp giọng nói với Long quân.
- Nào, có chuyện từ từ nói, đừng cãi vã, hai người gặp mặt cũng không dễ dàng…
Phương Hành đứng ở cạnh cửa mở miệng khuyên bảo, dáng vẻ thân thiết biết đại thể.
Long Nữ căm giận xoay người:
- Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta có lời muốn nói với phụ vương!
Phương Hành liếc nàng một cái, hoàn toàn không coi ra gì.
Long quân quát:
- Cút đi!
Phương Hành liền phát hoảng, xám xịt mang theo đại kim ô chạy đi.
Long quân nở nụ cười, nói với Long Nữ:
- Vi phụ đều nhìn chuyện tiểu vương bát đản này làm vào trong mắt, thật sự làm cho người ta nhìn không thuận mắt, ngay cả nữ nhi của Long quân ta cũng dám một gậy đánh bất tỉnh vác đi, lá gan cũng quá lớn rồi, nhưng mà nếu không có một tấm chân tình, đại khái cũng không làm ra được chuyện như vậy, nể tình hắn có ý tốt đối với con, vi phụ mới không ra tay đánh hắn hai ba chưởng, tha cho hắn một lần này!
Thấy nữ nhi nhìn mình, vẫn không tiếp lời mình, Long quân lại cười hơi xấu hổ, nói:
- Thật ra lần này ta tới cũng không đành lòng nhìn con rơi vào trong vũng bùn này, đặc biệt đến cho con một phần tự tại! Từ trước đến nay long cung chúng ta không được gả huyết mạch ra ngoài, nhiều nhất chỉ thông hôn với tứ hải vương tộc, nhưng mà hiện giờ chiều hướng thiên địa thay đổi, quy củ cũng không quan trọng, nếu con muốn gả, liền gả đi!
- Vậy cha?
Long Nữ nhẹ giọng hỏi, cảm thấy rất rối rắm.
Long quân giống như rõ ràng ý tứ của nàng, cười một tiếng, nói:
- Đừng đè trọng trách lên trên vai mình, chút vận số ấy trên người vi phụ, nếu hai tỷ đệ bọn họ muốn lấy thì cứ việc lấy đi là được, dù sao có được một liền mất một, lấy vận số trên người ta, sẽ gánh vác nhân quả của nhất mạch long cung, đợi đến ngày thiên kiếp giáng xuống, còn không biết ai sẽ buôn bán lời, ai thua lỗ rồi đâu…
Nghe hắn nói đến đây, Long Nữ cũng đã có phần không rõ, ngơ ngác gật đầu nhìn hắn.
Còn Long quân lại cười ha ha, giống như lão hồ li cúi đầu nhìn nữ nhi của mình, nhẹ nhàng chớp chớp mắt.
- Huống chi, đại bộ phận số mệnh vốn không phải ở trên người vi phụ đâu...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất