Lược Thiên Ký

Chương 643 : Hai đạo đại thuật

Chương 643 : Hai đạo đại thuật

Long Quân là người chân thành, ít nhất ngay từ đầu Phương Hành đã cho là như vậy.
Có lẽ lão Long này đúng như trong truyền thuyết, trêu hoa ghẹo nguyệt, phong lưu thành tính, nhưng ít nhất vẫn là người biết giữ lời hứa, nói truyền pháp liền truyền pháp, tuyệt không dông dài, từ khi bắt đầu định chuyện này liền lấy giọt nước sở học trong lồng ngực truyền thụ.
Hai đạo đại thuật của Long tộc, thậm chí là thiên phú dị bẩm của Chân Long nhất mạch, lại đã trải qua ngàn vạn năm, các bậc tiền bối đại năng tu hành, lĩnh hội, biến phức tạp thành đơn giản, lại tham khảo đạo thư cùng thuật pháp của các đại tông môn trên thế gian, rồi mới thúc đẩy đến cảnh giới bây giờ, pháp quyết chỉ rải rác mấy trăm chữ, nhưng lại tinh tế khó tả, có thể nói ngôn ngữ tinh tế ý nghĩa sâu xa, lý lẽ ẩn chứa trong hai thuật Vũ, Lôi rất kỳ diệu huyền ảo, sâu không lường được.
Nếu dựa theo cấp bậc phân chia bình thường nhất trên thế gian cơ, pháp, huyền, thần, thì hai thuật Vũ, Lôi của Long tộc thực sự đã vượt qua cả Thần giai, có thể đẩy lên phạm vi của Tiên pháp, ở trên phương diện thuật lý tinh thâm, nó không kém gì Hồ Yêu Tiên pháp mà Phương Hành đã học được ở Thanh Hồ Quỷ Diện, trong pháp quyết sở học của hắn cũng chỉ có Thái Thượng Kinh, Vô Danh Công Quyết, cùng Sát Sinh đại thuật mà Căn Bá truyền lại mới có khả năng so sánh được.
Mặc dù bình thường Phương Hành không có chính kiến, lại biết tốt xấu, biết rõ cơ hội tới không dễ, cho nên cũng bỏ sức học tập.
Ở giữa đạo đường, Long Quân bày ra chín pháp trận, ngăn cách thiên địa, cùng Phương Hành một người một cái bồ đoàn, ngồi đối diện giảng đạo, ngay cả cung chủ Liên Thiên Nhất Cung cùng Hồ Quân Đại Trưởng Lão, vào lúc này đều phải tránh hiềm nghi, không dám tới gần đạo đường trong vòng trăm trượng, mà người có tư cách tiến vào đạo đường cùng Phương Hành nghe đạo, cũng chỉ có Long Nữ đã được Long Quân khuyên hết lời đi qua, dù sao cũng là con gái ruột.
Đương nhiên, cái tên Đại Kim Ô này cũng tận dụng mọi thứ trên người, trên lưng còn cõng theo một đứa bé, mặt dày mày dạn đi theo cùng nhau tiến vào nghe kinh, vô cùng tự giác, Long Quân vậy mà cũng không đuổi nó đi, cười hì hì chấp nhận sự tồn tại của nó.
May mắn nhất chính là vật nhỏ mà Đại Kim Ô ôm vào.
Nàng còn ở trong tã lót, đạo nguyên thiếu thốn, thần trí chưa mở, đã có cơ hội lắng nghe bài giảng đạo về hai thuật Vũ Lôi trong thiên địa.
Lúc Long Quân ở đạo đường giảng đạo, pháp quyết huyền ảo đến cực điểm từ trong miệng bay ra, chấn động thiên địa, nương theo thiên hoa rơi xuống, hóa thành phù văn màu vàng, bay múa trong đạo đường, vật nhỏ ở trong môi trường này, mặc dù chưa chắc có thể nghe hiểu, nhưng cũng được lực lượng của những phù văn thần bí ẩn chứa đại đạo ảnh hưởng, chấn động nhập xương cốt, ở mức độ nào đó, coi là một loại tẩy rửa thoát thai hoán cốt.
Mà ba người Long Nữ cùng Phương Hành, Đại Kim Ô cũng vô cùng nghiêm túc, nghiêm túc lắng nghe, ngộ ra đạo lý.
Chỉ truyền thừa hai đạo đại thuật mấy trăm kinh văn đã mất ba ngày, sau ba ngày, cũng lúc bắt đầu tu luyện hai đạo đại thuật này, Long Quân mang theo bọn họ bay qua mấy vạn dặm, trèo núi lĩnh, quan sát linh mạch, suy đoán hướng đi của thiên địa, đi tới một chỗ hư không thần bí khó lường ở Thần Châu, nói là muốn để bọn hắn tự mình cảm nhận sự huyền diệu của hành vân bố vũ, lĩnh ngộ uy lực của lôi đình trong thiên địa.
- Muốn học được Ngự Lôi Đại thuật, thì phải tự mình cảm nhận uy lực của Lôi Đình, khống chế sự biến hóa kỳ diệu của lôi pháp...
Phía trên đám mây, vân khí quanh quẩn, khói đen cuồn cuộn, phía dưới mây lại là một phương lôi trạch, bên trong có vô số lôi xà quấn quanh bất định vô cùng đáng sợ, lúc này, Long Quân nghiêm túc nói với ba tiểu bối:
- Giữa thiên địa, sức mạnh có mạnh mẽ đến đâu cũng có dấu vết để lần theo, không tự mình đi cảm nhận, sẽ dễ dàng bị nó dọa sợ, nhưng nếu như tự mình cảm nhận liền có khả năng tìm được dấu vết vận chuyển của nó...
Đại Kim Ô cùng Phương Hành thăm dò lực lượng làm cho lòng người run sợ phía dưới kia, nơm nớp lo sợ nói:
- Có thể nói dễ hiểu được không?
Long Quân mỉm cười nói:
- Đơn giản mà nói chính là chịu đánh!
Phương Hành cùng Đại Kim Ô đều bị dọa sợ, ý của Long Quân là muốn bọn họ nhảy xuống?
- Ngươi sẽ không lấy công báo tư thù chứ?
Phương Hành ngẩng đầu nhìn Long Quân, mơ hồ cảm thấy vị cha vợ này không đáng tin cậy.
Đại Kim Ô càng kinh hãi hơn:
- Không phải bởi vì ta nghe lén quyết pháp đạo thuật của Long tộc các ngươi, cho nên ngươi muốn giết quạ diệt khẩu chứ?
- Thứ không có tiền đồ!
Long Quân khinh thường răn dạy:
- Đây là đại thuật chịu đánh của Long tộc, có dám học hay không thì phải xem các ngươi.
Điều này cũng làm cho Phương Hành cùng Đại Kim Ô do dự, lúc tiến đến đám mây thấp giọng thương nghị.
- Tiểu thổ phỉ, ta cảm thấy vẫn không đáng tin cậy, lực lượng phía dưới kia quá mạnh, mình sẽ không bị đánh chết chứ?
Phương Hành gật đầu nói:
- Ta cũng cảm thấy rất không đáng tin cậy, phải nghĩ cách phòng ngừa vạn nhất!
Đại Kim Ô vội vàng gật đầu nói:
- Đúng đúng đúng, ngươi nói xem có biện pháp nào không?
Phương Hành đáp:
- Ngươi xuống dưới trước thử một chút đi!
Đại Kim Ô ngẩn ngơ, chợt phát hiện không đúng, vội kêu lên:
- Ngươi muốn làm gì?
Chữ "gì"cuối cùng còn chưa kết thúc, trên mông bỗng nhiên chịu một cước, Phương Hành trực tiếp đạp nó xuống dưới.
- Oa... Tiểu thổ phỉ ta sẽ không để yên cho ngươi... Oa oa...
Đại Kim Ô ngã nhào vào trong lôi trạch, bị lôi điện đánh cho lông chim dựng đứng, cháy đen khắp người, sau đó, vẫy cánh muốn bay ra ngoài, lại bị lực hút mạnh mẽ bên trong lôi trạch hút vào, muốn trốn cũng trốn không thoát, vô số lôi xà từ bốn phương tám hướng vọt tới, thẳng đến khi che mất nó, Đại Kim Ô vừa hoảng vừa sợ, bị sét đánh kêu oa oa thảm thiết, chửi bới Phương Hành một trận, một thân lông vũ vàng óng ánh uy phong đều bị cháy khét.
- Ai nha, đều con mẹ nó cháy hết rồi...
Nhìn tình trạng thảm hại của Đại Kim Ô, da đầu của Phương Hành tê dại một hồi, nghiêm túc nói với Long Quân bên cạnh:
- Ta cảm thấy ở chỗ này cũng có thể cảm nhận được!
- Ngươi đi xuống đi!
Long Quân đá vào mông Phương Hành, tiểu thổ phỉ hét thảm một tiếng, cũng tiến vào bên trong lôi trạch, tiếng kêu rên liên hồi.
- Nhất định phải xuống dưới sao?
Long Nữ tiến lên mấy bước, nhìn lôi trạch phía dưới vô cùng kích động.
Long Quân lại đưa tay ngăn cản nàng, đầy mặt trìu mến nói:
- Không cần, ở chỗ này cảm nhận sự biến hóa của lôi lực là được rồi!
- Oa... Lão bất tử kia, ngươi quả nhiên công báo tư thù...
- Đại Kim gia ta liền biết ngươi muốn giết quạ diệt khẩu mà...
Phương Hành cùng Đại Kim Ô nghe được, đồng thời chửi ầm lên, cả hai người mượn lực muốn nhảy ra.
Nhưng bên trong âm thanh cười ha ha của Long Quân, vung tay lên, hạ tay xuống, lại đánh hai người bọn hắn trở lại lôi trạch, cười nói:
- Ít con mẹ nó nói nhảm đi, hai tên khốn kiếp các ngươi ở sau lưng mắng ta lão già háo sắc, thật coi ta không biết sao? Hiện tại ai cũng đừng hòng trốn ra, ngoan ngoãn ở bên trong, làm theo pháp quyết mà ta truyền cho các ngươi trước đây, vận chuyển linh lực, không thể làm ra một chút sai lầm nào, nếu không...
- Nếu không thì như thế nào?
Phương Hành cùng Đại Kim Ô đều sợ mất mật đặt câu hỏi.
Long Quân âm trầm cười một tiếng:
- Nếu không lát nữa vớt đi ra, có khả năng sẽ trực tiếp chín...
- Oa... Cha vợ ta sai rồi...
Phương Hành bị dọa quá sợ hãi, "Ngao"một tiếng liền nhảy lên trên.
- Ông nội Long Vương, chuyện ức hiếp con gái của ngươi đều là do tên khốn kiếp này làm, không liên quan tới ta...
Đại Kim Ô cũng dọa kinh hồn bạt vía, kêu to muốn bay lên.
- Tên khốn kiếp, dám bán đứng ông đây? Ngươi đi xuống đi!
Cái tên Đại Kim Ô này cũng dám bán đứng mình, khiến Phương Hành vô cùng tức giận, quay đầu một cước đạp nó xuống dưới.
- Không cho ta đi lên, ngươi cũng đừng hòng đi lên!
Đại Kim Ô cũng giận dữ, duỗi móng vuốt bắt lấy bắp chân Phương Hành, kéo hắn xuống.
- Tặc chim quạ khốn kiếp, ông đây nhịn ngươi lâu rồi!
Phương Hành nặng nề ngã vào trong lôi trạch, nổi giận đùng đùng, xoay người nhảy lên lưng Đại Kim Ô đánh loạn xạ.
- Đại Kim gia ta sợ ngươi chắc, để ngươi nếm thử vuốt xé hạc của ta...
- Xé con mẹ ngươi, nhìn Vương Bát Quyền của ông đây...
Một lời không hợp liền rút đao khiêu chiến, hai tên kia trực tiếp ở trong lôi trạch cấu véo, nhất thời lông chim bay loạn, tiếng kêu kỳ quái vang lên liên tục, thậm chí còn quên cả trèo lên, một vuốt xé hạc, một Vương Bát Quyền, ngươi tới ta đi, đánh tới đánh lui, đánh tới trời đất u ám, lôi xà ở trong lôi trạch đều bị đánh tán loạn ra bốn phía, tiếp tục la ó, lúc đầu bọn họ núp ở một góc, chỉ biết bị lôi xà đánh trúng vào thân thể, lúc này vừa đánh nhau, lại giống như hai con cá trong chảo dầu đã rán được mặt này lật sang mặt khác, thật không cần lo lắng chưa chín kỹ.
- Hai người bọn họ... Sẽ không thực sự bị đánh chết chứ?
Long Nữ cưỡi mây ở phía trên bị thảm trạng phía dưới làm cho kinh hãi mặt vàng như màu đất, run giọng đặt câu hỏi.
Long Quân lại chẳng hề để ý, cười nói:
- Yên tâm đi, phụ thân điều khiển sét đánh bọn họ, cũng không phải muốn để bọn hắn bị người khác đánh chết!
Long Nữ muốn nói lại thôi, nửa ngày sau mới nói:
- Thời gian gấp gáp như thế, hắn tu hai đạo đại thuật này, chỉ sợ cũng...
Long Quân biết mình nữ nhi nghĩ cái gì, cười khẽ một tiếng, nói:
- Hai đạo đại thuật cũng không phải để cho hắn vượt qua cửa ải khó kia, vụ đánh cược với Linh Xảo Tông vẫn phải để chính hắn đi giải quyết, có điều ngươi cứ việc yên tâm, mặc dù trước đó ta chửi rủa hắn dừng lại, đè ép một ít tính tình kiêu ngạo kia, nhưng có điều vẫn có thể chắc chắn, thực lực của tiểu tử này quả thực bất phàm, người mang bảy pháp, sáu pháp trong đó đều là loại pháp đứng đầu thiên địa, bực căn cơ này, phóng mắt toàn bộ Thần Châu lại có mấy người đâu...
Long Nữ ngẩng đầu lên, chần chờ nói:
- Nhưng ngươi cũng đã nói, tốc độ tu hành của hắn thực sự quá nhanh, thuật pháp cũng không tinh xảo!
Long Quân cười đáp:
- Lực của thanh niên lực vô cùng lớn không cần đọ vũ kỹ với đứa bé, trực tiếp lấy đại quyền trấn áp là được, bằng bản lĩnh của tiểu tử này, dù không tinh thông thần thuật, một bộ Vương Bát Quyền đánh xuống, người có thể đỡ được cũng không nhiều lắm, huống hồ...
Nói đến đây, Long Quân bỗng nhiên phá lên cười:
- Ta vốn không cảm thấy hắn sẽ ngoan ngoãn xông trận!
- Không ngoan ngoãn xông trận?
Long Nữ giật mình, vô ý thức nói:
- Với tính tình này của hắn làm sao chịu hướng người nhận thua?
Long Quân nghe câu nói này, vô cùng bi ai nhìn con gái của mình, sau một hồi lâu, mới nhẹ giọng thở dài, lắc đầu nói:
- Con gái à, cha thực sự rất lo lắng, lấy tính cách trung thực này của ngươi, tương lai làm sao sống cùng tiểu tử này ở...
- Ngươi lại nói loạn cái gì vậy?
Nghe thấy Long Quân nói lời này, Long Nữ đã an tâm hẳn, cộng thêm da mặt mỏng liền không nhiều lời với Long Quân nữa, phối hợp qua một bên cảm ngộ lôi ý, mà Long Quân vẫn luôn nhàn nhạt mỉm cười, vào lúc này giữa lông mày lại thoáng xuất hiện lo lắng không dễ dàng phát giác, nhẹ giọng thở dài nói:
- Nha đầu này thực sự rất ngốc, sau khi tạm thời không đi theo cha của mình, toàn bộ tâm tư đều chuyển sang người ngoài, chỉ là, trước mắt tiểu này sắp có một trận đại nạn, vạn nhất hắn chịu đựng được còn dễ nói, nhưng nếu không chịu đựng được, ngươi làm sao bây giờ?
- Con gái của ta thật đúng là số khổ?
Long Quân càng nghĩ càng buồn, khóe miệng khẽ nhếch lên một tia trào phúng:
- Sẽ không thật sự là báo ứng chứ?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất