Lược Thiên Ký

Chương 644 : Đại trận của một tông.

Chương 644 : Đại trận của một tông.

Ngay lúc hai người Phương Hành cùng Đại Kim Ô bị sét đánh, bị Thủy Kiếp, bị chỉnh khổ không thể tả, về chuyện Thần Châu Bắc Vực liên quan tới tiểu ma đầu Nam Chiêm trong truyền thuyết kia cùng Linh Xảo Tông thiết lập đánh cược, cũng đang sôi động, được vô số người nghị luận.
Dù sao Linh Xảo Tông chính là đại tông của Bắc Vực, thanh danh hiển hách, mà Phương Hành có mấy lần đại náo ở Thiên Nhất Cung, cũng đưa tới vô số lực chú ý, bất luận là thân phận, hay là bản lĩnh một thân của hắn đều khiến mọi người cảm thấy rất hiếu kỳ, mặc dù nhìn bề ngoài, Phương Hành đối đầu Linh Xảo Tông không khác gì chịu chết, nhưng bất luận nghĩ như thế nào, cũng không cảm thấy hắn lại tự đâm đầu chịu chết, dẫn tới đám người nhao nhao suy đoán mục đích của hắn.
Có người cảm thấy, tiểu ma đầu này chỉ là vịt chết mạnh miệng, sớm muộn gì cũng phải cúi đầu nhận thua, ngoan ngoãn giao ra pháp bảo của Linh Xảo Tông.
Cũng có người cho rằng, nói không chừng tiểu ma đầu này chính là do Long Quân âm thầm sai khiến, cố tình đào một cái hố to cho Linh Xảo Tông.
Chỉ là bất luận như thế nào, mọi người đều không tin tưởng Phương Hành thật sự có dũng khí một mình một người đấu với Linh Xảo Tông, chuyện này nói tới quá dọa người!
Lực lượng một người liền là lực lượng một người, dù mạnh hơn thì cũng có giới hạn.
Nếu như tiểu ma đầu một thân bản lĩnh đạt đến cấp bậc Thần Tử, như vậy Linh Xảo Tông không xuất ra Nguyên Anh, thật có khả năng không làm gì được hắn, dù phái người truy sát, cũng đánh không lại hắn, dù cho nhiều người vây đánh, thì thấy thời cơ không ổn hắn cũng có thể chạy trốn, sau đó lại tùy thời trả thù, đây là một cục diện khiến ai cũng thấy nhức đầu, nhưng nếu đối phương quang minh xe ngựa, mặc cho hắn đến cường công, sợ ngay cả Liên thần tử cũng làm không được.
Thế nhưng nội tình của Linh Xảo Tông cũng không vừa, ba phong năm cốc, cao nhân vô số, chỉ riêng Phong chủ ba Phong đã là ba tu sĩ Kim Đan Đại Thừa. Mỗi một người tu vi thâm hậu, nhất là phong chủ Thi Pháp Ấn Kỳ Tú Phong, đời trước vốn là thanh niên tuấn tài, càng là có hi vọng trở thành một trong những Nguyên Anh trẻ tuổi nhất Bắc Vực, ở mức độ nào đó mà nói, thanh danh của hắn còn hiển hách hơn so Nguyên Anh bình thường.
Mà đổi thành hai Phong chủ bên ngoài, mặc dù tu vi không bằng hắn, nhưng cũng chênh lệch không xa, bất luận là ai, cũng đều không cảm thấy tiểu ma đầu kia có bản lĩnh sống sót dưới sự vây công của ba vị tu sĩ Kim Đan Đại Thừa, huống hồ, tiểu ma đầu kia không chỉ muốn cược như thế. Hắn muốn đánh cược với toàn bộ Linh Xảo Tông, lúc hắn muốn rời khỏi Thiên Nhất Cung sẽ đường đường chính chính xông vào đại trận của Linh Xảo Tông một lần.
Nói câu không dễ nghe, đây quả thực chính là muốn chết!
Bây giờ trên dưới Linh Xảo Tông sớm đã bắt đầu động viên, mặc dù đã ổn thắng khoán, nhưng ở dưới sự chỉ đạo của Thi Pháp Ấn, Linh Xảo Tông lại chưa lộ ra một chút khinh thường nào, không chỉ có ba ngàn đệ tử môn hạ, một trăm trưởng lão cũng được điều đến Thiên Nhất Cung tạo thành đại trận bố thủ, móc hơn phân nửa nội tình của Linh Xảo Tông ra ngoài, các loại pháp khí lợi hại, phù văn huyền ảo phát xuống như nước chảy. Giống như lâm đại địch, bọn họ lấy danh nghĩa lão tổ Nguyên Anh của Linh Xảo Tông ban pháp chỉ xuống, mời rất nhiều các đạo tu sĩ khác nhau đến đây tọa trấn, bổ xung vào chỗ thiếu.
Được biết, lúc đầu Linh Xảo Tông nghĩ muốn mời Nguyên Anh lão tổ xuất quan, nhưng ngại mặt mũi của Long Quân Thương Lan Hải, lại không có ý tứ làm chuyện xấu hổ như thế, cộng thêm Nguyên Anh không tiện xuất thủ, bọn họ cũng liền chặt đứt ý niệm này, chỉ lấy Kim Đan ngăn địch.
Nhưng coi như Nguyên Anh không ra tay, cũng có phong phanh một ít nội tình âm thầm truyền ra, vì đại trận này mà Linh Xảo Tông đã bỏ hết cả vốn liếng, đừng nói tiểu ma đầu Nam Chiêm kia tu vi chỉ ở Kim Đan trung kỳ, coi như hắn là Nguyên Anh, sợ cũng không nắm chắc có thể vượt qua.
Đến lúc này, chúng tu ở Thần Châu Bắc Vực càng ngày càng hiếu kỳ, có một ít người cố ý đến nơi chiêu tế, sau thấy chuyện chiêu tế không có vấn đề gì mà kết thúc, người vốn định dẹp đường hồi phủ cũng lưu lại, không vì cái gì khác, chỉ vì nhìn tiểu ma đầu trong truyền thuyết kia làm sao xông được đại trận này, hay là tự đánh mặt của mình như thế nào, ngoan ngoãn nhận thua với Linh Xảo Tông, sau này cũng có đề tài mà nói chuyện.
- Hừ, tông ta đã bắn tiếng, tuyệt không tiếp nhận lời xin lỗi của tiểu ma đầu kia, nhất định phải mượn trận đánh cược này cắt đầu của hắn, dù sao cũng chính hắn tự tay giết chết con trai của Thi trưởng lão, Thi trưởng lão làm sao lại không muốn báo thù? Trước đó không nói tới, đại khái là ngại mặt mũi của Long Quân, bây giờ bắt được cơ hội, đương nhiên sẽ không buông tha cho hắn, lúc đầu đạt được tin tức bực này, tu sĩ Nam Chiêm chúng ta nên thông báo cho hắn, sớm khuyên hắn cẩn thận chút mới phải, nhưng tiểu ma đầu này đã cắt áo đoạn nghĩa với chúng ta, đã vậy để tùy hắn đi chịu chết đi!
Trong trong quán rượu vắng vẻ nào đó ở Nhạc Châu thành, hơn mười người Nam Chiêm xuất thân tu sĩ khoanh chân ngồi, uống rượu bàn tán, đám người này tu vi cao có thấp có, phần lớn là Trúc Cơ hậu kỳ, ngẫu nhiên có ba vị Kim Đan, cũng đều là Kim Đan tầng một, tầng hai, tu vi cũng không tính là cao, trong đó có bốn năm vị đều xuất thân từ Linh Xảo Tông, mặc dù không được chọn làm người giữ trận, nhưng cũng biết được không ít bí mật.
Sau khi nghe xong lời nói của một tên đệ tử Nam Chiêm của Linh Xảo Tông, một tên đệ tử Nam Chiêm khác gia nhập Nhất Khí Tông cũng cười lạnh nói:
- Không tệ, cái tên tiểu ma đầu kia vốn có tiếng xấu, từng ở Nam Chiêm tiến hành thí sư, kết ác thù với Hoàng Phủ gia, chúng ta bỏ qua hiềm khích lúc trước, tìm hắn bàn việc lớn, hắn lại dựa vào chức cao ở Thương Lan Hải, hoàn toàn không để chúng ta vào mắt, thậm chí giật dây Thi trưởng lão hạ sát thủ với chúng ta, các ngươi nghĩ xem hắn tàn nhẫn đến cỡ nào? Đợi lúc hắn bị người ta chém đầu, ta cũng phải đi nhìn xem!
Trong lúc nhất thời, chừng ba, bốn người trong lầu nhao nhao lên tiếng, cười lạnh mỉa mai nói về tiểu ma đầu kia.
Trong đó, thậm chí còn có một người chuyển sang Diệp Cô Âm hỏi:
- Diệp sư tỷ, lúc trước ngươi nói tiểu ma đầu kia tặng ngươi ba ngàn linh tinh, việc này là thật sao? Lấy tính tình lạnh lùng này của hắn, làm sao có thể hào phóng như thế, không phải có âm mưu gì chứ?
Diệp Cô Âm ngồi ở trong góc trầm mặc không nói, nghe thấy một câu nói kia, lông mày hơi nhíu lại.
- Đương nhiên là hắn có âm mưu!
Diệp Cô Âm còn chưa trả lời, chợt nghe thấy một tiếng hừ lạnh bên ngoài cửa sổ, cửa gỗ đang đóng chặt bị một cơn gió lạnh thổi tung, chúng tu bên trong kinh ngạc quay đầu liền nhìn thấy một nữ tử mặc váy đỏ thẫm, khuôn mặt lạnh lùng ở ngoài cửa sổ, quanh thân mang theo một cỗ hàn khí, lạnh lùng liếc nhìn mọi người, sau đó cất bước, từ ngoài cửa sổ đi vào trong phòng, uy thế trên người làm cho chúng tu trang nghiêm hẳn lên.
- Lệ... Lệ sư tỷ, ngươi trở về khi nào vậy?
Sau nửa ngày, mới có người cười theo, ngượng ngùng mở miệng.
- Đúng vậy, Lệ sư tỷ, không phải ngươi đi Yêu Địa sao?
Có người vội vàng đứng lên, vô cùng câu nệ chào hỏi, tựa hồ không dám thở mạnh.
Mà Lệ Hồng Y không để ý tới bọn họ, nhàn nhạt nói tiếp:
- Ở trong mắt các ngươi, hắn làm chuyện gì mà không có âm mưu?
Nàng nhìn mấy tên tu sĩ mở miệng lúc trước, trong ánh mắt không hề che giấu vẻ thất vọng, nàng ngừng lại một chút, mới dùng giọng căm hận nói:
- Nếu ta sớm biết các ngươi có đức hạnh này, lúc trước ta đã không lẫn vào trong vũng nước đục kia! A, Vương sư đệ, ta vừa mới nghe được ngươi nói nếu như Phương Hành chưa cắt áo đoạn nghĩa với các ngươi, các ngươi sẽ thông báo cho hắn, giúp hắn một chút, vậy ta ngược lại muốn hỏi một chút, ý bên trong câu nói này của ngươi là, nếu như hắn không cự tuyệt các ngươi, hiện tại hắn đụng phải chuyện này, ngươi một đệ tử Linh Xảo Tông sẽ giúp hắn như thế nào?
Không ngờ Lệ Hồng Y vừa xuất hiện đã vặn hỏi, lúc trước Vương Nhất Pháp cười lạnh mỉa mai, giờ đã cực kỳ xấu hổ, nhưng ở dưới đôi mắt lạnh lẽo của Lệ Hồng Y lại khó trả lời, ngập ngừng nửa ngày mới nhỏ giọng nói:
- Mặc dù lần này Linh Xảo Tông tránh đệ tử xuất thân Nam Chiêm chúng ta, nhưng chúng ta vẫn thu được một số tin tức về cao nhân bày trận được Linh Xảo Tông mời tới tọa trấn, nếu như kia… Tiểu ma đầu kia không phải tuyệt tình như thế, cho dù chúng ta có phạm vào môn quy bị trách phạt, cũng phải truyền những tin tức này cho hắn biết!
- Không tệ, ở Thần Châu này, tu sĩ Nam Chiêm chúng ta vốn nên chiếu cố lẫn nhau, kỳ thật lần này trưởng lão tông ta đã từng có ý để cho chúng ta đi thủ trận, nhưng chúng ta đều cự tuyệt, dù sao cái thằng kia cũng xuất thân từ Nam Chiêm, chúng ta cũng sẽ không đi làm khó hắn!
Có một người khác mở miệng, cũng là đệ tử Linh Xảo Tông, nói chuyện vô cùng dõng dạc.
Nhưng sắc mặt của Lệ Hồng Y lại càng khó coi hơn, âm thanh lạnh lùng nói:
- Đây chính là hỗ trợ trong miệng các ngươi? Ha ha, liều mạng bị phạt, liều mạng quở trách, truyền vài câu tin tức chính là giúp hắn? Nhưng các ngươi muốn hắn giúp cái gì? Là liều mạng! Các ngươi muốn để hắn đến thay các ngươi liều mạng, thừa nhận áp lực mà chúng tu Thần Châu mang tới, còn phải cảm thấy coi trọng người ta hay sao? Thật sự là hoang đường, Vương Nhất Pháp Vương sư đệ, Lý Mạc Nhiên Lý sư đệ, nếu hai người các ngươi thật sự là một nam nhân, thì hãy nhìn ở khía cạnh cùng là tu sĩ Nam Chiêm, rút đao giúp Phương sư đệ xuất thân từ Nam Chiêm kia, cùng nhau xông vào đại trận của Linh Xảo Tông, Lệ Hồng Y ta còn có thể xem trọng các ngươi một chút, nhưng các ngươi có dũng khí đó sao?
Những lời này thực sự không nể mặt mũi, lại khiến hai người kia mặt đỏ tới mang tai, muốn bác bỏ nhưng lại không dám.
Mà Lệ Hồng Y thì thở dài một tiếng, chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Diệp Cô Âm, tay đè trên bàn, thật lâu mới mở miệng:
- Ta vừa trở lại Thần Châu liền nghe nói việc này, rồi suy nghĩ thật kỹ, ha ha, ta ngược lại muốn hỏi các ngươi tiểu ma đầu mà các ngươi luôn mồm nói, ở dưới cục diện này, ai có biện pháp tốt hơn có thể bảo vệ cái mạng nhỏ của các ngươi, mà không bị người khác nắm được nhược điểm?
Chúng tu nghe được, tất cả đều ngạc nhiên, tựa hồ bị Lệ Hồng Y đâm trúng chỗ đau.
- Hắn... Hắn sẽ tốt bụng như vậy sao?
- Lúc ấy với hắn mà nói, chỉ cần giao ra pháp bảo đoạt từ người khác mà thôi, vì sao lại muốn lấy tính mạng của chúng ta đến cược?
Mất nửa ngày mới có người chần chờ mở miệng, nhưng khẩu khí cũng đã không mạnh mẽ như trước.
Ở lúc này, chợt có một người oán hận mở miệng:
- Ta không tin, ít nhất lúc ấy một đao kia của hắn không phải giả, hắn thật sự muốn giết ta!
Đám người quay đầu nhìn lại, lại thấy người đó là Vương Nhất Pháp đệ tử Linh Xảo Tông, chính là người lúc này và lúc ấy ở trong Thiên Nhất cắt áo đoạn nghĩa với Phương Hành, lại xa xa nhổ nước miếng với hắn, kết quả lại chọc giận tiểu ma đầu kia, suýt nữa liền một đao bổ vào người hắn, sau khi chịu một đao khí kia, cho tới hôm nay, hắn vãn không ngừng ho ra máu, có thể thấy được bị thương rất nặng, hận ý của đối phương cũng sâu nhất.
- Một đao kia đúng là thật!
Lệ Hồng Y nhàn nhạt mở miệng:
- Đổi lại là ta, lúc ấy cũng sẽ ra tay giết một người, sẽ giáo huấn Linh Xảo Tông cùng thế lực khắp nơi ở Bắc Vực thật tốt, để bọn họ chết tâm với việc bắt người đến uy hiếp này đi, ngươi đã ngu xuẩn lại còn vô dụng, hết lần này tới lần khác tính tình còn lớn như thế, còn có ai thích hợp hơn ngươi?
- Ngươi...
Vương Nhất Pháp kia nghe xong mặt đỏ tới mang tai, tức giận tăng vọt, lại động tới nội thương, lại liên tục ho ra máu.
- Lệ sư tỷ, chuyện này chúng ta đã thảo luận qua, mọi người... Kỳ thật cũng hiểu rõ!
Vào lúc này, Diệp Cô Âm cũng nhẹ nhàng mở miệng, nói với Lệ Hồng Y.
- Ta tự nhiên biết bọn họ biết rõ, người có thể tới đến Thần Châu thì có ai đần? Có một số việc không phải không hiểu rõ, chỉ là không đi nghĩ mà thôi, hừ, ta cũng không thèm để ý, lần này tới đây chính là tìm ngươi, có chuyện cần ngươi biết!
Lệ Hồng Y không tiếp tục để ý đám người trong sân, trực tiếp kéo tay Diệp Cô Âm bay ra khỏi ngoài cửa sổ, chỉ để lại các tu sĩ Nam Chiêm hai mặt nhìn nhau, thật lâu không có người mở miệng, mà Lệ Hồng Y cùng Diệp Cô Âm ở bên ngoài không trung, thấp giọng nói chuyện với nhau vài câu, cũng không biết nói thứ gì, lại chỉ nghe Diệp Cô Âm bỗng nhiên kinh hãi, ngay cả âm thanh cũng thay đổi:
- Việc này là thật chứ? Làm sao… Làm sao lại như thế?
Trong giọng nói dường như mang theo nức nở.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất