Lược Thiên Ký

Chương 742: Quét ngang Quy Khư

Chương 742: Quét ngang Quy Khư

Quy Khư, Thái Thượng di chỉ, địa vực rộng rãi, phòng ngự sâm nghiêm, bàn về sâm nghiêm, thậm chí ngay cả đại tông bình thường ở Thần Châu cũng không sánh nổi, dù sao không phải mỗi một đại tông đều có những lôi cấm và phong bạo đáng sợ kia bảo vệ, lại thêm trước kia Quy Khư có truyền ngôn "chỉ có thể vào, không thể ra", nơi đây càng trở thành một nơi tuyệt mật, người bình thường tuyệt đối không dám vào.
Thẳng đến 10 năm trước, Thái Thượng di đồ xuất thế, ở Thần Châu Bắc Vực thành lập đạo thống, mới khiến cho người biết được, hiện tại đã có người nắm giữ cách thức ra vào Quy Khư, mà trong truyền thuyết Quy Khư tài nguyên vô tận, cơ duyên vô số, nhất thời dẫn phát không ít tán tu "cầu phú quý trong nguy hiểm", đánh bạo xâm nhập Quy Khư tìm cơ duyên.
Đương nhiên kết quả không tốt lắm, lúc này Quy Khư ở dưới Đại Bằng Tà Vương chỉnh lý, trở nên bền chắc như thép, người tiến vào Quy Khư, đều bị năm bộ nhân mã bắt lại, sau đó hung hăng trục xuất ra ngoài, về sau Thái Hạo nhất mạch trở về Thái Thượng Đạo, Quy Khư phòng ngự càng thêm sâm nghiêm, Thái Hạo nhất mạch như từ vừa mới bắt đầu đã xem tài nguyên trong Quy Khư là của mình, từ thời điểm nhập khư liền phái đại lượng nhân mã trông coi, phàm là có người đi vào, trong một nén hương thời gian, tất có tu sĩ phòng ngự đuổi tới, đoàn đoàn bao vây, biến thành tù nhân, người có can đảm phản kháng, sẽ giết không tha.
Cũng chính bởi vì đủ loại đặc tính, cho nên sau khi Phương Hành thu được Thái Thượng Đạo truyền thừa, thu nạp Quy Khư, các thị bộ không còn công phạt lẫn nhau, rất là yên tĩnh bình thản, cho dù Thái Hạo nhất mạch nhập chủ Quy Khư, các loại mâu thuẫn cũng bị áp chế xuống, 10 năm nay, tu sĩ các tộc đều chuyên tâm tu luyện, ít có loạn tượng chém giết tranh đấu như ngoại giới xuất hiện...
Nhưng đây chỉ là trước kia, bây giờ Quy Khư bình tĩnh lại bị hai dã hòa thượng làm rối loạn!
Ai cũng không biết hai tặc ngốc này xông vào Quy Khư lúc nào, nói tóm lại, bọn họ vừa đến, Quy Khư liền lộn xộn.
Trong Quy Khư, mấy yếu địa phòng ngự sâm nghiêm nhất chính là Bảo Khí Các, Tiên Dược Phố, Đan Hà Sơn, Ngự Linh Uyển cùng Thái Thượng di chỉ cơ mật nhất, trong đó Bảo Khí Các là địa phương trữ các loại pháp khí năm đó Phương Hành lưu lại, pháp bảo Quy Khư chư bộ sung công cũng đặt ở bên trong, mà Tiên Dược Phố thì là năm đó Phương Hành đưa vào Quy Khư các loại linh chủng và linh dược bồi dưỡng ra được.
Quy Khư vốn tự thành thiên địa, rất thích hợp những linh dược này sinh trưởng, bây giờ linh dược gieo xuống đã có mười mấy năm, hiệu quả rõ rệt, đủ loại dị thảo quý hiếm đều tìm được, Tiên Dược Phố đã có thể xưng dị bảo lớn nhất của Quy Khư...
Mà Đan Hà Sơn, thì là địa phương thu thập linh dược thành thục luyện đan, linh dược thành thục thì phải thu thập, luyện thành đan dược.
Ngự Linh Uyển là nơi nuôi dưỡng Hung Thú, cùng sưu tập một số hài cốt Hung Thú chết già, dùng làm địa phương lưu trữ tài liệu, đám Hung Thú này chính là tài nguyên lớn nhất của Quy Khư.
Những thứ này, đối với người cô đơn thường xuyên vào Nam ra Bắc như Phương Hành mà nói không coi là cái gì, nhưng đối với người một lòng kinh doanh đại tông môn và thế gia mà nói, chính là dị bảo vô thượng, có thể nói căn cơ bồi dưỡng thế lực lớn tốt nhất.
Mà những địa phương này, tự nhiên phòng ngự cực kỳ sâm nghiêm. Trong đó Bảo Khí Các do Phụng Thiên Thị trông coi, dược viên thì do Thái Hạo nhất mạch liên thủ Bái Nguyệt Thị am hiểu cảm ứng và lợi dụng tinh hoa ánh trăng trông coi.
Đan Hà Sơn thì do Hận Thiên Thị trông coi, Ngự Linh Uyển tự nhiên do Ngự Thứ Thị am hiểu ngự thú nhất trông coi, ngoài ra Thái Thượng di chỉ thì do năm bộ phân biệt phái ra tinh anh, cùng nhau đóng ở bên bờ Hoàng Tuyền Hải, phòng ngự sâm nghiêm.
Chỉnh thể mà nói, mặc dù nội bộ Quy Khư cuồn cuộn sóng ngầm, nhưng còn bền chắc như thép !
Nhưng tấm sắt cũng có thời điểm vỡ tan... khi một gia hỏa quá hiểu rõ chúng tự mình đến đoạt...
- Có ai không? Bần tăng đến hóa duyên...
Gặp nạn trước nhất là Tiên Dược Phố, nơi đây đại trận dày đặc, phòng ngự sâm nghiêm, từ xa nhìn lại tiên phong lượn lờ, thậm chí tạo thành linh vân, khiến người ta nhìn một chút đã chảy nước miếng, trạm thứ nhất của Phương Hành và Thần Tú là nơi này, như thiểm điện phi độn đến, cười toe toét hạ mây, đứng ở trước cổng Tiên Dược Phố chống nạnh gọi cửa.
- Trong Quy Khư, từ đâu tới hòa thượng, lại còn muốn hoá duyên?
Trong Tiên Dược Phố, là hai Kim Đan viên mãn của Bái Nguyệt Thị cùng một vị Kim Đan viên mãn của Thái Hạo Thị, ngoài ra còn có hơn hai mươi Kim Đan cảnh, hơn trăm Trúc Cơ cảnh, nghe phía ngoài gọi, lập tức có người tiến ra đón, thấy được Phương Hành và Thần Tú, sắc mặt đều có chút cổ quái, thấp giọng thương nghị, liền tiến lên quát hỏi:
- Các ngươi là ai? Đạt được pháp chỉ chứng minh thân phận do Thái Hạo nhất mạch phát ra chưa? Tới nơi đây hóa duyên gì?
- Con lừa trọc sư đệ, nói cho hắn biết chúng ta hóa duyên gì đi?
Phương Hành chẳng hề để ý quay đầu nhìn Thần Tú nói.
- Được rồi con lừa trọc sư huynh!
Thần Tú cũng không chịu ăn thua thiệt, đáp lễ Phương Hành một câu, mới đi lên một bước, cao giọng nói:
- A Di Đà Phật, chư vị đại thiện nhân hữu lễ, sư huynh đệ ta dự định tới hóa duyên 30 viên Giáng Châu Bảo Dược, 100 viên Ngũ Dương Liệt Quả, 10 mảnh Thất Bảo Lưu Ly Diệp, 15 đóa Tâm Thanh Tà Hoa... Ngoài ra cái gì đắt nhất lấy, qua loa lấy hơn mấy ngàn cây là được...
- Ách... hai hòa thượng này bị bệnh sao?
Nhân mã Bái Nguyệt Thị cùng Thái Hạo nhất mạch trông coi Tiên Dược Phố đều sợ run, không thể tin vào tai của mình.
Mặc dù trong Tiên Dược Phố có đại lượng linh dược dị thảo, nhưng dù sao mới nuôi dưỡng tầm mười năm, rất nhiều linh dược còn không có đạt tới thời điểm thu hoạch, nhưng vừa rồi con lừa trọc kia nói những cái kia, cơ hồ là tất cả sản lượng của Quy Khư hiện tại, đừng nói không biết con lừa trọc kia là ai, ngay cả Khư Chủ Lữ Phụng Tiên tới, cũng không có khả năng cho hắn!
Mà cách đó không xa, đại biểu tỷ uể oải đi theo sau, một lòng xem náo nhiệt nghe được tiểu hòa thượng nói, cũng nao nao, sau đó hài lòng nhẹ gật đầu, lấy kiến thức của nàng, ngược lại cũng nghe ra, tiểu hòa thượng nói linh dược, hơn phân nửa là vì trừ ma khí cho mình, gia cố phong ấn, xem ra hai con lừa trọc kia còn rất tôn trọng "trưởng bối" như mình.
- Các ngươi có pháp chỉ chứng minh thân phận do Thái Hạo nhất mạch phát ra không? Nhanh chóng đưa ra, nếu không giết chết bất luận tội!
Sau một phen kinh ngạc, người cầm đầu nghiêm nghị hét lớn, chẳng muốn trả lời Tiểu hòa thượng Thần Tú.
- Không cho? Vậy thì động thủ! Sư đệ, hóa con mẹ nó duyên...
Phương Hành rất lưu loát, hét lớn một tiếng, hai Kiếm Ma Đại Dực triển khai, bao phủ thiên địa, che khuất bầu trời.
- Dạ!
Tiểu hòa thượng Thần Tú ma quyền sát chưởng, hai tay áo hất lên.
Bằng thực lực của hai người bọn họ, đám tu sĩ trông coi Tiên Dược Phố thật quá yếu ớt, vừa ra tay liền đánh quỷ khóc sói gào, ba Kim Đan viên mãn của Bái Nguyệt Thị và Thái Hạo Thị, ở trong tay hai người bọn họ không có sức đánh trả, vài phút đã bị trấn áp, cả Tiên Dược Phố tựa như chỗ không người, bị bọn họ xông vào, lấy sạch linh dược.
Phương Hành cõng cái túi, nhìn thấy hữu dụng liền nhổ.
Tiểu hòa thượng Thần Tú càng lưu loát, hai tay áo mở ra, phù phù phù… cái gì cũng bay vào hết, ăn cướp còn chuyên nghiệp hơn cả Phương Hành.
Ngay cả đại biểu tỷ cũng ngồi không yên, trên người còn cột Khổn Tiên Thằng, liền từ trên lưng quái ngư nhảy xuống, nhún nhảy lệnh quái ngư:
- Xú ngư nhanh đi, nhanh đi, trong này có không ít đồ tốt, đều hái sạch... Gốc cây màu tím kia chính là Loan Linh Thảo a? Trong truyền thuyết lông chim Tiên Loan rơi xuống hóa thành... Hái... Gốc cây kia vàng nhạt, lá kim sắc, hoa nở như sao, lúc nào cũng phát ra tinh khí, hình thành dị tướng mặt trời mặt trăng... Trời ạ, là Huyền Kim Diệp trong truyền thuyết? Không phải đã tuyệt tích ở trên Thiên Nguyên Đại Lục gần vạn năm sao? Mau hái, nhanh hái... Còn có đóa hoa màu lam kia, cũng hái cho ta...
Điên cuồng ngắt như vậy, làm cho Phương Hành thấy đau lòng, ánh mắt quét qua, thấy Thần Tú đang dùng khí lực bú sữa mẹ rút ra một gốc cây ra đầy trái cây màu đỏ, tức đến hắn đạp tới một cước:
- Ngươi cái con lừa trọc, hái tiên quả thành thục thì thôi, sao ngay cả cây cũng nhổ đi?
Thần Tú cười hắc hắc, ngượng ngùng nói:
- Sư huynh, không phải ngươi nói phải hóa duyên sạch sao?
Phương Hành đau lòng mắng:
- Hoá duyên thì hoá duyên, nhưng không thể đứt rễ, những vật này sớm muộn gì cũng là của ta, sớm nói trước, có thể hái thành thục, không thể đứt rễ, không thể tuyệt chủng... Còn có con cá khốn kiếp kia, không cho phép cuốn cả đất trống đi biết chưa, không ta hầm thịt ngươi...
...
Quy Khư nghênh đón tai hoạ lớn nhất mười năm qua!
Hai tên hòa thượng, một nữ tử cả người bị trói Khốn Tiên Tác, cùng một quái ngư ở trong Quy Khư điên cuồng ăn cướp, đầu tiên là Tiên Dược Phố, sau đó Bảo Khí Các, Đan Phường, lại giết về phía Ngự Linh Uyển, nói tóm lại, tới nơi nào chỗ đó tựa như nước rửa, không có một ngọn cỏ.
Quy Khư phản ứng cũng không chậm, các đạo nhân mã cùng nhau xuất động, vây đuổi chặn giết, nhưng hết lần này tới lần khác tổ cường đạo kia cực kỳ quen thuộc địa hình trong Quy Khư, tốc độ lại cực nhanh, chặn lại nhiều lần không có ngăn được bọn họ, ngẫu nhiên có mấy lần tao ngộ, bọn họ cũng thể hiện ra lực lượng đáng sợ, nhân mã các bộ lại hoàn toàn không cản nổi, còn bị bọn họ giết không ít người...
- Đại trưởng lão, chúng ta trông coi Bảo Khí Các cũng bị đoạt, mấu chốt là món đồ kia còn ở trong Bảo Khí Các, nếu mất, Phụng Thiên Thị chúng ta chịu tội quá lớn, mời ngài xuất quan bắt bọn hắn...
Phụng Thiên tộc, sớm đã có người tới cầu Tử Ban Đạo Nhân xuất thủ.
Chỉ bất quá sau khi Tử Ban Đạo Nhân pháp tướng xuất khiếu, đằng đằng sát khí vọt về phía Bảo Khí Các, xa xa nghe tiếng cười ha ha, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, lại giương mắt nhìn Quy Khư phát sinh họa loạn lớn như vậy, nhưng Hận Thiên Thị lại bình tĩnh như nước, không một ai bước ra cổng, sắc mặt hắn không khỏi trầm xuống, vung tay áo vội vàng chạy về tộc địa...
- Tùy bọn họ đi thôi, dù sao phương nam khí thế xung thiên, chắc là Thái Hạo nhất mạch Lữ lão tiên sinh đang chạy đến!
Sắc mặt Tử Ban Đạo Nhân cực kỳ cổ quái, vậy mà không nói lời nào, cưỡng ép bế quan, lưu lại một đám tộc nhân hai mặt nhìn nhau.
- Hắn đến tột cùng còn chưa chết, trở về lấy đồ vật của mình sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất