Chương 785: Đại trận tiếp dẫn dẫn Huyền Quan
Thần Ma đại chiến, trong chốc lát đã bắt đầu!
Xung quanh Bạch Ngọc kinh hầu như trong một hơi thở đã hóa thành chiến trường, từ trong đường hầm không trung xông ra thập tổ Ma Uyên, sau khi Dương Ma ra lệnh một tiếng liền lập tức phân tán ra bốn phía, vọt xuống khắp nơi Bạch Ngọc kinh, dùng hết khả năng xông vào trong Bạch Ngọc kinh. Ngay lúc đó, Dương Ma thân cao trăm trượng hóa thành tượng Phật đà nghìn tay cũng đã bước nhanh chân, ùng ùng xông thẳng về phía Bạch Ngọc kinh. Khí tức ngập trời, thanh uy khó tả, giống như một chiếc chiến xa đang không ngừng gia tốc mang theo ma uy cùng Phật tương vô tận, có thể nói là làm người ta tán loạn...
- Gầm...
Trước Bạch Ngọc kinh, Dị Chủng Long Vương bị Thương Ngô Đại Thánh ngăn cản lúc này cũng ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng hét này truyền lên tận tầng mây của cửu thiên, nương vào mây trôi tán ngược lại trong địa vực trăm ngàn dặm xung quanh Bạch Ngọc kinh. Thậm trí trực tiếp truyền vào trong Ma Uyên, dẫn động không biết bao nhiêu Hồng Hoang di chủng gào thét. Những sinh linh ở thời đại Hồng Hoang từng tranh đoạt khí vận thiên địa với Thánh Nhân này vào lúc này đều nộ phát như điên, từng con hung liệt thú triều hung mãnh tấn công về phía Bạch Ngọc kinh, tựa như từng cơn sóng dữ ập tới...
- Bọn họ thật muốn liều mạng sao...
Trước Bạch Ngọc kinh, vẻ mặt của Câu Ly Đại Thánh băng lãnh, thấp giọng cảm thán, đáy mắt tràn đầy sát ý:
- Lão Ma là muốn lấy hết những con bài chưa lật bên Ma Uyên qua! Lẽ nào hắn không nghĩ tới, nếu như mười người này đều bị chúng ta giết chết ở đây, Ma Uyên chẳng phải sẽ mất đi tất cả Độ Kiếp che chở sao? Nếu như coi trận chiến này là trận Thần Ma đại chiến, như vậy Lão Ma mang tới thập thổ vượt Uyên để chiến đấu, giống như là ngay từ đầu đã thua rồi...
- Nói là nói như vậy, nhưng Lão Ma này xem ra đã thực sự tức giận, sợ là không đề phòng tốt lắm! Hắn muốn liều với chúng ta tới lưỡng bại câu thương. Hy vọng cũng không lớn. Chúng ta đều có hóa thân ở chỗ khác. Một thân nhân này chết cũng có thể mượn hóa thân để trọng sinh! Chỉ là dù sao lực lượng chư đạo thống năm vực của Thần Châu phân tán khắp nơi, thủ hộ những mắt trận khác, lực lượng phân tán lợi hại, Bạch Ngọc kinh mặc dù là chủ mắt trận nhưng ngoại trừ chân thân của ba chúng ta ở chỗ này ra, chư đạo thống cử lực lượng tới nơi này cũng chỉ có ba thành. Có khả năng nhất là chư tông của Trung Vực, nhưng lại không có một ai ở chỗ này, Lão Ma kia đại khái cũng đã nhìn trúng điểm này nên mới dám điều lực lượng mạnh nhất của Ma Uyên tới tấn công Bạch Ngọc kinh! Dù sao chỉ cần hủy chủ trận nhãn ở đây, mưu kế của chúng ta coi như đã đi tong... trên thực tế, đại khái hắn không ngờ chân thân của ta đã sớm chạy tới Bạch Ngọc kinh rồi, nếu không phải vậy, kế hoạch của hắn đã thành công. Thậm chí không cần đi tới bước bây giờ...
Vô Sinh lão mẫu thấp giọng tán thán.
Với địa vị bậc này của bọn họ, đối mặt với việc Ma Uyên điên cuồng tấn công, trong bụng cũng không nắm chặt một trăm phần trăm. Trên thực tế, vừa rồi vì đẩy Dương Ma ra khỏi Bạch Ngọc kinh, Câu Ly Đại Thánh đã không tiếc thi triển cấm thuật thương hại tới bản thân, trả cái giá cực lớn, tuy là tâm trí của Câu Ly Đại Thánh vôc ùng kiên cố nhưng đối mặt với Dương Ma nổi điên, ông ta không thừa nhận cũng không được, nếu thật sự Ma Uyên không tiếc để liều chết, Bạch Ngọc kinh sẽ rất khó phòng thủ được. Cho dù có thể đánh được tất cả mười vị lão tổ Độ Kiếp, chủ trận nhãn này cũng có thể sẽ bị bọn họ hủy diệt...
Nhìn từ lâu dài thì trao đổi như vậy vô cùng đáng giá, nếu như mất đi mười vị lão tổ Độ Kiếp, sức mạnh của Ma Uyên sẽ tổn hại cực nhiều, thậm chí thực lực của Ma Uyên sẽ không thể tiến thêm được nữa, nhưng mấu chốt của việc này này Bạch Ngọc kinh cũng tuyệt đối không thể thất thủ. Tám nơi trong mắt trận, trận trong Bạch Ngọc kinh chính là chủ trận, tiêu hao rất nhiều, nếu lần này bị hủy diệt, ngay cả Thần Châu cũng không còn lực để xây dựng lại từ đầu, bởi vì không có tư nguyên!
- Ha ha, bàn tính của Lão Ma này cũng không tệ, chỉ là cho dù nếu Bạch Ngọc kinh không thủ được thì...
Sắc mặt của Câu Ly Đại Thánh càng âm trầm, khóe miệng nở một nụ cười lạnh:
- Thời gian một nén hương cũng có thể!
Vô Sinh lão mẫu hơi ngẩn ra, bỗng nhiên ý thức được ông ta muốn nói cái gì, sắc mặt đại biến.
- Thật muốn làm như thế sao?
Câu Ly Đại Thánh lạnh lùng nói:
- Lão Ma kia chó cùng rứt giậu, muốn ngăn cản tạo hóa tiếp dẫn của chúng ta, mắt trận ở tám nơi đều đã chuẩn bị thỏa đáng rồi, chỉ thiếu một bước cuối cùng mà thôi, ta mới vừa không tiếc chịu đựng lực phản phệ cũng muốn đẩy hắn ra ngoài vạn trượng chính là vì tranh thủ một ít thời gian, hiện tại ta đi đấu với hắn, cho dù Lão Ma này có thần thông quảng đại hơn nữa thì trong thời gian một nén hương cũng không qua đây được! Chúng ta liền nhân cơ hội này, khởi động đại trận tiếp dẫn, đợi cho đại trận hoàn thành, Lão Dương Ma này cho dù có hủy Bạch Ngọc kinh cũng vô ích, ha ha, đến lúc đó, hắn tất sẽ tuyệt vọng trong bụng, nảy sinh ý rút lui, chúng ta liền hợp lực xuất thủ, cho dù không cản được Lão Ma này cũng phải chặn được mười tu sĩ Độ Kiếp của Ma Uyên, từ đó, tạo hóa rơi xuống Thần Châu ta, đồng thời cũng đoạn tuyệt tâm phúc đại họa, dễ dàng toàn lực ứng phó với đại kiếp nạn...
- Phương pháp này có thể được!
Một ý niệm truyền tới trong đầu, đương nhiên đó là Thương Ngô Đại Thánh.
- Cần quyết đoán mà không quyết đoán sẽ phải chịu kỳ loạn, trừ phi chúng ta thỏa hiệp cùng Ma Uyên bằng không hiện tại mở đại trận ra là cơ hội duy nhất!
Vô Sinh lão mẫu trong một chốc nảy sinh rất nhiều suy nghĩ trong đầu, tâm tư cũng lắng đọng kỳ dị, mắt sáng lên, quát:
- Được!
Thánh Nhân làm việc, mưu tính quá nhiều, nhưng một khi suy nghĩ đã định trong đầu thì cũng mạnh mẽ vang dội!
Tam Thánh trao đổi suy nghĩ trong đầu, thương thảo khá nhiều nhưng trên thực tế chỉ trong thời gian cực nhanh trao đổi vài suy nghĩ mà thôi, trong ánh mắt của người bình thường, bọn họ chẳng qua là mới liếc mắt nhìn nhau một cái, chuyện có phức tạp hơn khi bàn bạc với nhau trong một chốc đã trao đổi xong, ba người đạt thành cùng nhận thức, cũng chỉ cần dùng thời gian một hơi thở. Mà ngay lúc này, cảnh đại chiến kia cũng mới vừa bắt đầu, nhìn thấy Dương Ma vọt về phía Bạch Ngọc kinh, Câu Ly Đại Thánh, Thương Ngô Đại Thánh, Vô Sinh lão mẫu đồng thời phân ra một hóa thân lẻn vào Bạch Ngọc kinh, chân thân thì lao ra ngoài như điện.
Câu Ly Đại Thánh thân như điện quang phóng thẳng về phía Dương Ma đã hóa thành Phật đà nghìn tay, chỗ thân hình xẹt qua, trên không vặn vẹo như có sóng gợn, bày ra từng đại trận không gian, không cho Dương Ma có chút cơ hội nào lần nữa vọt tới Bạch Ngọc kinh...
Còn Thương Ngô Đại Thánh thì hiển hóa pháp thân, lại hóa thành một con hỏa phượng thân thể to lớn, hai cánh cuồn cuộn vỗ lên, lửa cháy mạnh vạn trượng làm con Dị Chủng Long Vương kia bị đẩy rất xa, lão đầu đã hạ quyết tâm, không cho phép con Dị Chủng Long Vương này có chút cơ hội nào tới gần Bạch Ngọc kinh.
Còn Vô Sinh lão mẫu thì thân hình mang theo bảo kính bay lên không trung, thình lình như một cái bóng chui vào trong bảo kính, biến mất tăm. Sau một hồi lâu, một chân thân hóa thành ba tia thần quang từ trong mặt gương phản xạ ra ngoài, mang theo sức mạnh huyền diệu khó có thể dùng lời diễn tả được, đồng thời một tia xông về phía Câu Ly Đại Thánh, tạo thành một vòng bảo quang phòng ngự quanh người ông ta; một tia xông về phía Thương Ngô Đại Thánh, hóa thành một tia bảo quang dao động không ngừng công kích bên cạnh ông ta; một tia cuối cùng thì bay lên bầu trời Bạch Ngọc kinh, từng tầng quấn quanh bên ngoài Bạch Ngọc kinh, giống như kén tằm lại tựa như dù lớn, vững vàng nắm giữ tòa tiên thành này...
Thần thông này cực kỳ huyền diệu. Rõ ràng là lấy chân thân hóa thành bảo quang, giống như là chia sức mạnh của mình thành ba phần, một phần trợ giúp Câu Ly Đại Thánh vì thi triển cấm thuận bị cắn trả ngăn cản Dương Ma; một bộ phận trợ giúp Thương Ngô Đại Thánh ác chiến với Dị Chủng Long vương; một bộ phận cuối cùng thì hóa thành bảo ô, giữ vững Bạch Ngọc kinh, bất luận kẻ nào muốn vào Bạch Ngọc kinh đều chỉ có thể chén rụng một bộ phận này thì mới vào được...
Mà ở một nơi khác, tất cả tu sĩ, Hồng Hoang di chủng cũng đều tìm tới chiến trường của chính mình, vây quanh Bạch Ngọc kinh, triển khai ác chiến.
- Vậy mà lại thật sự quyết tâm... các người đang nghĩ gì vậy?
Trong hư không, Phật đà nghìn tay thân cao trăm trượng khống chế vạn tia thần quang, phô thiên cái địa đập xuống Câu Ly Đại Thánh, một người mang tới thần uy giống như thiên kiếp. Đối mặt với y, hầu như là ai cũng sẽ sinh ra một cảm giác một mình đối chọi với trời xanh, một ngàn cánh tay thi triển thuật pháp chèn ép Câu Ly Đại Thánh gắt gao ở phía dưới. Dù sao trước đó Câu Ly Đại Thánh bưởi vì muốn đẩy y ra khỏi Bạch Ngọc kinh mà không tiếc tổn hao bản thân mà thi triển cấm pháp, chịu lực phản phệ, điều này cũng làm cho sức mạnh lúc này ông ta phát huy được yếu đi vài phần. Nếu không phải nhờ Vô Sinh lão mẫu hóa thân thành thần quang tăng thêm một lớp phòng hộ cho ông ta, hiện tại ông ta tựa như không có khả năng chống đỡ lại Dương Ma tấn công.
Chỉ có điều, tuy Dương Ma chiếm thế thượng phong nhưng vẻ mặt lại vô cùng căng thẳng.
Tâm tư của Thánh Nhân thiên biến vạn hóa, từ trong trạng thái phòng ngự của tam thánh Thần Châu, y phát hiện ra một chút đầu mối không ổn...
- Chẳng lẽ...
Đột nhiên, y ý thức được gì đó, ánh mắt xuyên thấu không trung nhìn thẳng về hướng Bạch Ngọc kinh.
Lúc này Bạch Ngọc kinh dưới một phần ba phân thân của Vô Sinh lão mẫu thủ ngự vững như thái sơn, thập tổ của Ma địa đều là cao thủ Độ Kiếp hàng đầu nhưng muốn phá vỡ lớp phòng ngự bên ngoài Bạch Ngọc kinh lúc này cũng cần thời gian nhất định. Huống chi tu sĩ Độ Kiếp của Thần Châu cũng đều đã vọt về phía họ, cố gắng ngăn cản, tuy là vùng Bạch Ngọc kinh chỉ có khoảng ba phần sức mạnh của Thần Châu, người có tư cách ngăn cản mười tu sĩ Độ Kiếp bọn họ cũng chỉ có khoảng ba, bốn người, nhưng cũng có thể lần nữa kéo chậm tốc độ của bọn họ...
Tổng thể thế cục thì lúc này tu sĩ Ma Uyên chiếm cứ một phương, công phá Bạch Ngọc kinh có hi vọng!
Nhưng mơ hồ làm trong lòng Dương Ma hiện lên một suy nghĩ không tốt.
Y lấy Phật nhãn nhìn thử, có thể nhìn thấy khí vận đang nhè nhẹ dẫn ra bên ngoài Bạch Ngọc kinh, dường như tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, đang kéo toàn bộ linh khí của Nam Vực Thần Châu tới đó, còn bầu trời Bạch Ngọc kinh, trên cửu thiên rõ ràng là ban ngày nhưng lại mơ hồ bắt đầu xuất hiện mấy ngôi sao sáng ngời, hợp thành một hình ảnh kỳ lạ, giống như mắt trận ở nơi đang bày binh bố trận vậy...
- Các ngươi thật lớn mật...
Dương Ma đột nhiên ý thức được cái gì đó, giận tím mặt, thân hình nhất phi trùng thiên, từ giữa không trung cướp đường chạy tới Bạch Ngọc kinh.
- Ha ha, ngày hôm nay chẳng những muốn ngươi mở trừng mắt nhìn bọn ta tiếp dẫn thiên cơ mà còn muốn toàn bộ thập tổ Ma Uyên ngươi phải bồi táng tại đây!
Câu Ly Đại Thánh cũng lớn tiếng quát lạnh, hai tay mở ra, ở giữa không trung biến hóa thành một cự hải gắt gao cản Dương Ma Đại Thánh lại.
Dương Ma Đại Thánh tuy là đã áp chế ông ta ở hạ phong nhưng dù sao song phương đều là người đã vượt qua cảnh giới nhất định, hơn nữa Câu Ly Đại Thánh còn có ba thành sức mạnh của Vô Sinh lão mẫu tương trợ, cản Dương Ma Đại Thánh lại cũng không thành vấn đề, muốn phân ra thắng bại, căn bản không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể làm được, dưới cơn thịnh nộ, Dương Ma liên tục thi triển các loại thần thông nhưng lại đều bị ngăn lại, thời gian từng chút từng chút bị kéo dài...
- Ầm!
Lúc khó khăn lắm mới tới thời gian một nén hương, xung quanh Bạch Ngọc kinh đột nhiên có một sức mạnh không tên tràn ngập ra, làm cho tất cả tu sĩ, thậm chí cả Hồng Hoang di chủng xung quanh Bạch Ngọc kinh đều chấn động trong lòng, theo bản năng nhìn về phía thành.
Vừa mới nhìn đã nhất thời kinh hãi nhảy dựng lên, thình lình phát hiện ra vị trí trung tâm thành lại đột nhiên có một vệt thần quang bay lên, rõ ràng là một thanh thần kiếm, không ngừng kéo dài, phóng thẳng lên cửu thiên, khi đi qua không trung, mấy ngôi sao hiện lên ngay ban ngày càng sáng hơn, giống như những viên bảo thạch, hướng mà vệt thần quang này hướng về chính là một ngôi sao trong số đó. Cũng đồng thời ở giờ phút này, xa xa ở các nơi khó mà nhìn được đồng thời cũng có bảy vệt thần quang tương tự từ đại địa của Thần Châu bay lên, mang theo một loại khí tức thần thánh, xông lên tận chín tầng trời, xuyên qua không trung...
Bầu trời phía xa xa, giữa các ngôi sao lớn đang có chín bộ Huyền Quan to lớn không tiếng động lơ lửng ở đó, bao hàm cổ chuyết...
...
...
Tám mắt trận ở các nơi khác nhau trong Thần Châu cùng nhau chuyển động. Có thể nói đây chính là lúc mà tạo hóa đại trận đoạt thiên khởi động.
Trong một chốc này, hầu như toàn bộ người của Thần Châu đều thấy được tám vệt thần quang xông lên tận chín tầng trời, bay về hướng chư đại tinh hiện lên giữa ban ngày để tiếp dẫn. Sau khi thần quang ngày càng tăng vọt, ngay cả thiên địa cũng bị ảm đạm đi, không trung xuất hiện càng ngày càng nhiều địa tinh, vô cùng chói sáng, ngân hà óng ánh khắp nơi xuất hiện giữa không trung ngay ban ngày. Nếu như tu vi cao hơn, thậm chí có thể mơ hồ nhìn được, giữa rất nhiều đại tinh giữa không trung, chín bóng ma to lớn vắt ngang giữa hư không kia... chính là tượng trưng cho tiên duyên cửu thiên Huyền Quan!
Mà bây giờ, tám vệt thần quang giống như tay của Thần Châu đang duỗi lên thiên không, chụp vào đại tiên duyên!
Người trong giới tu hành đều chú ý tới cơ duyên tạo hóa!
Mà mỗi người đều tin trên thế giới này không có bất kỳ tạo hóa nào có thể so được với chín bộ Huyền Quan trên trời này!
Càng làm cho mọi người tò mò là trong Huyền Quan ngoại trừ tạo hóa ra thì còn có cái gì?
Bây giờ, trong chín bộ Huyền Quan, đã có bốn bộ từng có cơ duyên...
Chỉ là, cơ duyên trong Huyền Quan giáng xuống, thực sự không có cái gì sao?
Tất cả đây, cuối cùng đã công bố!
Tám vệt thần quang cùng các đại tinh hiển hóa ngay ban ngày tiếp nối với nhau chính là lúc tạo hóa của Thần Châu đại định!
Từng tu sĩ Thần Châu hoặc tu sĩ ở trong đạo thống của Thần Châu có thể được phân phần cơ duyên này đều kích động trong lòng.
Song song với việc đó, tu sĩ Ma Uyên cũng vô cùng giận dữ!
Vốn là tất cả mọi người đều có phần, Thần Châu các người tự mình mò được trong bát cũng cho qua đi, thậm chí còn muốn lấy thứ trong bát của bọn ta? Thật quá đáng, liều mạng cũng phải ngăn cản bàn tay duỗi quá xa này của các ngươi lại!
- Thập Phương Địa Ngục đồ...
Dương Ma hóa thân thành Phật đà kim thân cả trăm trượng sau khi nhìn thấy vệt thần quang ngút trời bay lên hầu như muốn rách cả mí mắt.
Y lớn tiếng gầm thét phóng về phía không trung, dĩ nhiên là đuổi theo vệt thần quang đang phóng lên cao kia, đồng thời hét lớn, từ trong tay áo của mình ném một quyển trục rách rưới lên. Mở ra trên không trung, mặt trên của nó là một cảnh tượng thê thảm, thế giới có lửa cháy mạnh, có băng sông u hàn, có mộ thần binh, có ngạ quỷ hắc ngụ... thảm tượng địa ngục trong truyền thuyết trông rất sống động.
Trong một chốc đồ này mở ra, thiên địa đại biến, cảnh tượng thê thảm hiện trên mặt chư đồ lúc này đều biến thành sự thực. Từng đám ác quỷ xuất hiện giữa không trung, từng đám lửa cháy mạnh bùng lên, u hà xuất hiện trên không trung, sau đó Phật đà nghìn tay của Dương Ma dương lên hội tụ thành từng sức mạnh thật lớn ùng ùng, thế không thể đỡ vọt thẳng về hướng vệt thần quang kia...
- Ha ha, tiếp dẫn đại trận đã thành, ai cũng không ngăn cản được...
Câu Ly Đại Thánh cất tiếng cười to, chỉ chưởng biến ảo, che khuất bầu trời, thoát khỏi chư quỷ lực trên không trung...
Đến lúc nguy cấp nhất, trong một chớp mắt này, đại sự liền đã định!
- Ngăn vệt thần quang kia lại...
Mười vị tu sĩ Độ Kiếp tới từ Ma Uyên cũng đều kinh hãi, đồng thời bỏ qua suy nghĩ đánh vào Bạch Ngọc kinh trong đầu, xoay người lại đánh pháp lực toàn thân cuồn cuộn ra ngoài tạo thành từng sức mạnh cuồng bạo không thua gì sức mạnh của Thánh Nhân, đánh về phía không trung.
- Graooo
Cho dù là Dị Chủng Long Vương lúc này cũng bỏ qua Thương Ngô Đại Thánh, xoay người lại phun ra một luồng long tức đáng sợ...
- Lên cho ta...
Mấy người Thương Ngô Đại Thánh, Vô Sinh lão mẫu thì đều xoay người lại trút pháp lực cuồn cuộn của bản thân vào trong Bạch Ngọc kinh, hỗ trợ đại trận gia tốc vận chuyển. Lúc thần quang ngút trời, lúc tiếp dẫn đại tinh, tiếp dẫn đại trận đã được hoàn thành. Dấu vết của Thần Châu trải rộng trong tinh hà, vị trí của cửu thiên Huyền Quan đã được định trước, thế cục còn lại ai cũng không sửa đổi được nữa, chỉ cần ngồi đợi cơ duyên hạ xuống từ cửu thiên là được...
Thần Ma đều rống, chỉ tranh một đường!
Một vệt thần quang, thoạt nhìn đã định trước muốn xông lên chín tầng trời, ai cũng không sửa đổi được kết quả này nữa.
Chỉ là cảnh tượng tiếp theo, sự thay đổi ập tới lại làm cho mỗi người đều quá sợ hãi.
Lúc này chư tu của Ma Uyên thậm chí còn bỏ qua tất cả phòng ngự, liều mạng đánh ra pháp lực mạnh nhất của mỗi người tạo thành cơn sóng triều đáng sợ để ngăn cản vệt thần quang căn bản không còn cách nào có thể ngăn cản được kia, nhưng cuối cùng những sức mạnh này hội tụ lại một nơi lại sinh ra biến đổi lớn... tất cả sức mạnh cũng không thực sự đánh về phía vệt thần quang mà là hội tụ vào không trung tạo thành một phù văn mênh mông, xuất hiện ở bầu trời Bạch Ngọc kinh giống như một tín hiệu to lớn, trong một chốc truyền tới nơi xa xôi...
Mà sau đó nửa hơi thở, phương tây Thần Châu từ xa xuất hiện một vệt thần quang khác, hoặc có thể nói là ma quang, bởi vì ánh sáng hoàn toàn đen sì.
Tám vệt thần quang của Thần Châu sáng sủa xán lạn, chứa đầy khí tức thần thánh.
Tia ma quang ở phía tây kia thì hắc ám quỷ dị, tràn đầy oán khí cùng nghiệt lực vô tận.
Nhưng cho dù như thế nào, tia ma quang này phóng lên cao đủ ngang nhau so với tám vệt thần quang Thần Châu, rồi dẫn tới thiên địa đại biến.
Vốn dĩ chỉ có tám vệt thần quang nhằm về phía trời cao, nhưng vào lúc này, biến thành chín.
Vẻ mặt của Câu Ly Đại Thánh đột nhiên thay đổi, như là ý thức được cái gì, ánh mắt thống hận nhìn về phía Dương Ma.
Còn vị Thánh Nhân của Ma Uyên thì lại ngửa mặt lên trời điên cuồng cười:
- Chậm rồi, chậm rồi, ngươi nói không sai, đại trận đã thành, ai cũng không ngăn cản được!
- Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì?
Câu Ly Đại Thánh tức giận rít gào nhưng còn chưa đợi ông ta nói xong một câu thì biến hóa kinh người xuất hiện lần nữa.
Phía bắc của Thần Châu, một vệt thần quang thoạt nhìn sắp sửa phóng thẳng lên cửu thiên rồi nhưng chợt lại trở nên càng ngày càng ảm đạm, dường như sức mạnh đang không ngừng suy kiệt, cuối cùng lại biến mất giữa không trung, dường như một chỗ mắt trận xảy ra vấn đề gì đó. Điều này cũng dẫn tới không trung vẫn chỉ có tám vệt thần quang đang được tám điểm trống đỡ thành một tòa đại trận, chỉ là một trong số đó bị thay xà đổi cột rồi.
Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, tám vệt thần quang hầu như đồng thời xông lên cao, liên tiếp với đại tinh trên không trung, sau đó dần dần bắn ngược lại, từng vệt ánh sáng cùng với đại tinh nhanh chóng liên tiếp biến ảo tạo thành một đại phù văn trận vĩ đại dị thường huyền ảo, tản ra ánh sáng có thể rọi sáng cả Thiên Nguyên đại lục. Mà sau khi ánh sáng sáng tới mức độ nhất định liền chậm rãi hạ xuống một hình chiếu...
Khí cơ của thiên địa đã biến đổi!
Tiếp dẫn đại trận đã thành!
Chỉ là... Lại không giống với dự đoán, xuất hiện một chút thay đổi...
Một hình chiếu chính là do tiếp dẫn đại trận hiển hóa, hình chiếu của Phù Văn trận rơi vào nơi nào, cửu thiên Huyền Quan tương lai sẽ hạ xuống nơi đó, còn ở trong tính toán của Thánh Nhân Thần Châu, hình chiếu này vốn dĩ nên rơi vào Trung Vực Thần Châu, nhưng bây giờ bởi vì một vệt thần quang bị người ta thay xà đổi cột mà làm kết quả vốn đã dự đoán tốt xảy ra thay đổi, hình chiếu dần dần rơi về phía tây, cuối cùng rơi vào...
Đi về phía nam Bạch Ngọc kinh, cả Thần Châu đại lục cùng Tây Hạ Ngưu Châu đều đối mặt với một địa vực, một quỷ vực rộng lớn sâu thẳm vô ngần.
Tuy là được gọi là một uyên, nhưng trong địa vực này rộng cả triệu dặm, quy tắc hỗn loạn, trật tự vỡ nát, nhiều năm bị bao phủ trong ma vân đen ngòm, tràn đầy oan quỷ cùng tiếng ma tiếu của Hồng Hoang di chủng, nguy cơ trùng trùng, cấm kỵ vô hạn. Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không dám tùy tiện đi vào nơi đó, được người trong giới tu hành gọi là cấm địa, ngay cả tiên cũng đều có thể bị cắn nuốt trong đó, nơi Thiên Nguyên đệ nhất u quỷ...
Ma Uyên!
Một hình chiếu của Phù Văn trận, vừa may rơi vào chỗ đó!
Ma Uyên triệu dặm, nơi tiếp giáp giữa Thần Châu cùng Tây Hạ Ma địa...