Lược Thiên Ký

Chương 811: Một đạo Trường Sinh Phù, đoạn một người trường sinh

Chương 811: Một đạo Trường Sinh Phù, đoạn một người trường sinh

Bọn người vây giết Phương Hành này, chí ít cũng là Kim Đan hậu kỳ, hơn nữa dưới giết ngoan lệ, tinh thông võ pháp, đặt ở bình thường, đại khái chém giết những tu sĩ không phải Chiến Tu là dễ như trở bàn tay, có thể nói mỗi một người đều rất cường đại, nhưng lúc này lại bị Phương Hành chém giết bảy tám cái, nhưng kiếm sĩ áo bào trắng kia lại bộ dáng nhẹ nhõm, không hề kinh ngạc, so sánh với lúc trước Lữ Phụng Tiên chết mấy gia nô, liền hận không thể muốn tìm Phương Hành liều mạng, có thể nói là hoàn toàn tương phản, thái độ làm lòng người rét lạnh.
- Bọn họ tự nguyện vào Trường Sinh Kiếm, hơn nữa là phế vật ngay cả trảm nhất cảnh cũng chưa tới, chết thì chết, Phương đạo hữu không cần lo lắng!
Phảng phất như nhìn thấu Phương Hành nghi hoặc, kiếm sĩ áo bào trắng kia hơi nở nụ cười giải thích.
Đương nhiên, loại giải thích này từ trình độ nào đó, càng giống như nói cho Phương Hành, không cần có ý đồ dùng loại phương pháp này đến chọc giận ta.
- Các ngươi đến tột cùng là thứ quỷ gì?
Thanh âm của Phương Hành lạnh lẽo, đi tới trước người kiếm sĩ áo bào trắng trăm trượng thì dừng lại, không còn dám tiến lên.
Bởi vì kiếm sĩ áo bào trắng đã giả bộ như lơ đãng kiếm chỉ Thần Tú, như tùy thời chém xuống.
- Thiên thượng Bạch Ngọc Kinh, thập nhị lâu ngũ thành, Tiên Nhân phủ ta đỉnh, kết tóc thụ trường sinh!
Đối mặt Phương Hành hỏi thăm, kiếm sĩ mặt quỷ nhàn nhạt ngâm một câu thơ, liền không giải thích cái gì nữa.
- Sư huynh, cẩn thận một chút, đừng để hắn đâm đầu ta, có sẹo sẽ không dễ nhìn...
Thần Tú thấy kiếm chỉ trên đầu trọc của mình, vẻ mặt cầu xin nhìn Phương Hành.
- Ngươi cái đồ vô dụng này, chết đi cho khuất mắt!
Phương Hành có chút tức hổn hển trừng Thần Tú một chút, nhìn bộ dáng này của hắn, ngược lại là bảo vệ Sở Từ và con lừa rất tốt, nhưng mình làm sao lại rơi vào trong tay người ta, hắn biết bản sự của tên trọc đầu này, người bình thường ai có thể bắt được hắn? Mà bây giờ hắn cảnh giác kiếm sĩ mặt quỷ cũng bắt nguồn ở đây, nếu ngay cả Thần Tú cũng có thể nhẹ nhõm cầm xuống, vậy bản lãnh thật không phải dùng để trưng cho đẹp, không thể khinh thường.
Hiện tại phải cẩn thận một chút, dù sao mạng của tiểu hòa thượng vẫn rất trọng yếu.
Bất quá vẻ mặt Thần Tú cầu xin, câu tiếp theo lại để Phương Hành hận không thể bóp chết hắn:
- Sư huynh, thật không phải ta quá vô dụng, mấu chốt là hắn để nữ nhân này lột sạch quần áo lao đến ta, cái hình ảnh kia ta thật sự là đỡ không nổi...
- Khụ khụ!
Lại có một nữ tử đeo mặt quỷ trang sức màu đỏ, dáng người yểu điệu từ trong hư không bên cạnh lách mình đi ra, trừng Tiểu hòa thượng Thần Tú một cái, mặc dù mặt bị che, nhưng thân hình lại cực kỳ yểu điệu, chân dài ngực lớn, cực kỳ hấp dẫn.
Phương Hành không biết nói cái gì, trừng nữ nhân kia một cái, mắng:
- Không biết xấu hổ, lại dùng cởi quần áo tới đối phó hòa thượng!
Nữ tử kia ở dưới ánh mắt khinh bỉ của Phương Hành hình như cũng có chút xấu hổ, thân hình không được tự nhiên vặn vẹo uốn éo, quay người đá Tiểu hòa thượng Thần Tú một cước, mặc dù thanh âm lạnh lùng, lại rõ ràng có ý tứ phân biệt:
- Ta không có cởi sạch, là định dùng mị thuật tới đối phó hòa thượng này mà thôi. Nhưng vừa mới cở áo ngoài, còn mặc cái yếm nha, cũng chưa thi triển mị thuật, tiểu hòa thượng này đã chảy máu mũi!
Phương Hành che mặt, tới bây giờ mới nhìn ra, vết máu trước ngực Thần Tú là máu mũi của hắn...
Không phải đối thủ quá cường đại, mà là năng lực chống cự của Thần Tú quá yếu!
- Đệ tử Đại Tuyết Sơn Vương Quỳnh có phải cũng rơi vào trong tay các ngươi hay không?
Trừng Thần Tú một cái, Phương Hành không để ý đến hắn. lần nữa nhìn về phía kiếm sĩ áo bào trắng.
- Là giam giữ một nữ tu trảm nhất cảnh, giá trị chút tiền tài, nếu Phương đạo hữu để ý, ngược lại coi như thẻ đánh bạc để chúng ta đàm phán!
Kiếm sĩ mặt quỷ nhẹ giọng cười một tiếng, lạnh nhạt mở miệng.
- Thẻ đánh bạc...
Phương Hành đã không chỉ một lần nghe người này nói lên sinh ý gì đó, lúc này rốt cục nhịn không được ngẩng đầu, thản nhiên nói:
- Ngươi muốn cùng ta nói chuyện sinh ý gì?
Kiếm sĩ mặt quỷ cười ha ha:
- Một đạo Trường Sinh Phù, đoạn một người trường sinh, Phương đạo hữu, ngươi có biết mười năm này, đến tột cùng có bao nhiêu người mua Trường Sinh Phù của ngươi không? Ha ha, trên cửa thành Bạch Ngọc Kinh, Trảm Ma Phù Chiếu thuộc về ngươi, đáng giá ba tấm Bạch Ngọc Lệnh, nhưng Trường Sinh Kiếm chúng ta thấy, giá tiền mua Trường Sinh Phù của ngươi, đã vượt xa ba tấm Bạch Ngọc Lệnh...
- Sau đó thì sao?
Phương Hành ngẩng đầu nhìn hắn, bất động thanh sắc, cười hì hì.
Kiếm sĩ mặt quỷ thấp giọng cười nói:
- Trường Sinh Kiếm Chủ cảm thấy rất hứng thú với ngươi, nên cự tuyệt vài người muốn mua Trường Sinh Phù của ngươi, về sau phát hiện bản lãnh của ngươi xác thực không nhỏ, thực lực tăng trưởng quá nhanh, mỗi khi có người muốn lấy Trường Sinh Phù của ngươi, sẽ phát hiện thực lực của ngươi lại tăng mạnh, giá cả trước đây đã không đủ để ra tay giết ngươi, như nửa tháng trước, giá Trường Sinh Phù của ngươi còn chỉ có thể mời được một vị Trường Sinh Kiếm trảm tam cảnh xuất thủ, nhưng hôm trước ngươi đánh với Lữ Phụng Tiên một trận, lại để người phát hiện, thực lực của ngươi đã có thể đạt tới trảm tứ cảnh thậm chí trảm ngũ cảnh, Trường Sinh Phù trước kia tự nhiên không đáng mua đầu của ngươi nữa! Bất quá cũng không biết ngươi là may mắn hay xui xẻo, Trường Sinh Kiếm chúng ta vừa có người tìm được truyền nhân của Thái Thượng Đạo, cùng hắn nói chuyện buôn bán, bộ pháp quỷ thần khó lường kia, chính là Trường Sinh Kiếm chúng ta cần, vì thế thậm chí đáng giá trảm lục cảnh xuất thủ...
Nói đến chỗ này, hắn nhẹ giọng cười nói:
- Chúc mừng ngươi, lần này cuối cùng tránh không khỏi!
- Cầm Tiêu Dao Kinh đổi một bộ Trường Sinh Phù?
Ánh mắt Phương Hành lẫm liệt, Thái Thượng Tiêu Dao Kinh kia trân quý bực nào, Lữ Phụng Tiên, hoặc nói Lữ Tiêu Dao hiện tại, bỏ được cho đối phương?
Bất quá khi nhìn thấy ánh mắt hài hước của kiếm sĩ mặt quỷ, hắn cũng hiểu rõ ra.
Chỉ sợ không phải Lữ Tiêu Dao chịu cho bọn họ, mà là không còn cách nào khác!
Đám người này xuất quỷ nhập thần, tinh tu thuật giết người, có thể nói khó lòng phòng bị, nếu bọn họ tìm được Lữ Tiêu Dao, bây giờ lại nằm trong loại trạng thái này, chỉ sợ Lữ Tiêu Dao cũng khó chống lại, muốn không giao Tiêu Dao Kinh ra cũng không thể nào...
- Vậy hắn đã mua Trường Sinh Phù của ta, các ngươi trực tiếp chém trường sinh của ta là được, hiện tại tìm ta nói chuyện sinh ý gì nữa?
Phương Hành nghiêng đầu, giống như cười mà không phải cười nhìn về phía kiếm sĩ mặt quỷ.
Kiếm sĩ mặt quỷ cười nói:
- Cùng hắn buôn bán là một chuyện, cùng Phương đạo hữu buôn bán lại là chuyện khác, ha ha, mặc dù chúng ta cần thân pháp kia, nhưng pháp môn trên người ngươi chúng ta cũng cảm thấy hứng thú, hôm trước ngươi và hắn đại chiến, từng thấy ngươi thi triển một loại thân pháp, ẩn thân hư không, xuất quỷ nhập thần, có chút ý tứ, liền hiện thân cùng ngươi thương lượng, truyền nhân Thái Thượng Đạo đã mua Trường Sinh Phù của ngươi, tại sao ngươi không giao ra pháp môn kia, mua Trường Sinh Phù của hắn? Kể từ đó, hai người các ngươi tranh phong mới có thể coi như công bằng...
- Ai yêu, như vậy thật đúng là công bằng nha, hắn mua ta một đạo Trường Sinh Phù, ta lại mua hắn một đạo Trường Sinh Phù, như vậy tương đương với hai ta cái gì cũng không mua được, Trường Sinh Kiếm các ngươi lại không tốn sức được hai pháp môn lợi hại đúng không?
Phương Hành là ai, vừa nghĩ liền nhìn ra chủ ý của Trường Sinh Kiếm, khinh bỉ nói.
- Hoặc là đồng thời chém hai người các ngươi, đối với Trường Sinh Kiếm chúng ta mà nói cũng không phải việc khó gì!
Kiếm sĩ mặt quỷ nhàn nhạt mở miệng, khẩu khí to lớn.
Đồng thời chém mình và Lữ Tiêu Dao?
Trường Sinh Kiếm ở đâu ra lực lượng hùng hậu như vậy...
- Các ngươi nói cái gì nhất trảm nhị trảm, là cái gì vậy?
Trầm mặc nửa ngày, Phương Hành cau mày, mở miệng hỏi.
Kiếm sĩ mặt quỷ cũng không gạt hắn, khẽ cười nói:
- Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, ở trong tư liệu của Trường Sinh Kiếm chúng ta, thực lực của ngươi bây giờ được cho là ở giữa trảm tứ cảnh và trảm ngũ cảnh, truyền nhân Thái Thượng Đạo thì nhiều nhất chỉ có thực lực không đến trảm tứ cảnh, hơn nữa trong Trường Sinh Kiếm chúng ta, là có cường giả trảm lục cảnh, nếu bọn họ xuất thủ, trảm giết hai người các ngươi, kỳ thật không tính là chuyện quá khó khăn!
Hắn thấy Phương Hành nhẹ gật đầu, một bộ như có điều suy nghĩ, lại thật lâu không mở miệng, liền cười lạnh, nhẹ nhàng thở dài nói:
- Phương đạo hữu, cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, đừng nói Trường Sinh Kiếm trảm lục cảnh xuất thủ, ngay cả Trường Sinh Kiếm trảm tứ cảnh và trảm ngũ cảnh mang theo Trảm Ngũ Sát Trận tới, cũng không phải ngươi có thể gánh được, huống hồ Trường Sinh Kiếm làm việc, không gì kiêng kỵ, coi như ngươi có thể trốn qua lần một lần hai, nhưng những người bên cạnh ngươi, hoặc tất cả những người có quan hệ tới ngươi, đều không có thể tránh thoát, ta là thấy pháp môn của ngươi rất phù hợp công pháp của Trường Sinh Kiếm chúng ta, mới cho ngươi một cơ hội, hi vọng ngươi suy nghĩ thật kỹ, công pháp và bằng hữu...
Mũi kiếm nhẹ nhàng gõ đầu Thần Tú một cái, ha ha nói:
- Cái nào quan trọng hơn...
Thái độ đã rất rõ ràng, đầu tiên là cho thấy thực lực và nội tình của Trường Sinh Kiếm, lại dùng Tiểu hòa thượng Thần Tú làm uy hiếp, không lo ngươi không giao!
Ánh mắt u lãnh của kiếm sĩ mặt quỷ rơi vào trên mặt Phương Hành, dường như ăn chắc hắn rồi.
Trong lòng hắn đã nghĩ kỹ mấy đối sách, muốn làm cho Phương Hành giao ra pháp môn kia.
Thân là đệ tử Trường Sinh Kiếm, hắn minh bạch bộ pháp kia của Phương Hành tác dụng lớn như thế nào, nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới, hắn còn chưa nói hết, Phương Hành đã lấy ra một ngọc bài, chạm lên trán của mình một cái, một đạo thần niệm bay vào trong ngọc bài, giơ tay ném cho hắn, động tác nhanh nhẹn, nói thẳng:
- Được rồi được rồi, thả người đi!
- Ách...
Kiếm sĩ mặt quỷ nhận được ngọc bài, cả người ngây dại, ngay cả nữ tu sĩ bên cạnh hắn cũng ngây dại.
Bọn họ nhìn thấy Phương Hành và Lữ Phụng Tiên ác chiến sử dụng Quỷ Già Nhãn, kinh động như gặp thiên nhân, liền hạ quyết tâm muốn đoạt đạo pháp môn này, lúc trước lặng lẽ chui vào Ma Uyên, vây công đám người Kim Ô, mặc dù bởi vì Kim Ô và đệ tử Đại Tuyết Sơn đều nổi danh trên bảng Trường Sinh Kiếm, nhưng một ý khác, là muốn bắt bọn họ bức Phương Hành giao ra pháp môn kia, bây giờ quanh co lòng vòng, cuối cùng đi thẳng tới mục đích kia, nhưng ai có thể nghĩ đến, phí khí lực lớn như vậy, kết quả lại dễ dàng như thế?
Uy... tôn trọng thành quả lao động của bọn hắn một chút được không, tốt xấu gì cũng phải biểu hiện ra chút do dự chứ?
Giống như ném rác rưởi ném pháp môn qua, bảo chúng ta làm sao tin ngươi...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất