Lược Thiên Ký

Chương 906: Phù Diêu Cung

Chương 906: Phù Diêu Cung

- Hiện tại Tiểu Man như thế nào?
Ở dưới Hồng Anh tướng quân an bài, Phương Hành gặp được Thần Nữ Ly Hận Thiên, cũng là muội muội của Hồng Anh tướng quân… Triệu Thanh Ngư, đạo hiệu Thanh Linh Tiên Tử, mà nàng cũng là tặc phỉ áo xanh năm đó ở Nam Chiêm Bộ Châu Huyền Vực theo Phương Hành ăn cướp, cũng coi như bằng hữu, bất quá rất kỳ quái, thời điểm thân phận Phương Hành hiển hách, đại yến ba ngày, nàng lại không đến, tựa hồ trốn tránh Phương Hành, vẫn là Phương Hành căn cứ lấy sự tình Thanh Nguyệt Đăng, tưởng niệm với Tiểu Man khó mà ngăn chặn, cưỡng bách Hồng Anh tướng quân gọi nàng qua.
- Tiểu Man rất cố gắng, ở trong nữ đệ tử thế hệ này của Phù Diêu Cung, nàng xem như Đan pháp đệ nhất nhân, tu vi cũng không kém, trổ mã càng sở sở động lòng người, bây giờ đã coi như là một trong mấy người siêu quần bạt tụy trong hàng đệ tử Phù Diêu Cung.
Thanh Linh Tiên Tử than thở mở miệng:
- Chỉ tiếc, nàng vĩnh viễn không làm được Thánh nữ Phù Diêu Cung!
Phương Hành nhíu mày:
- Dựa vào cái gì?
Thanh Linh Tiên Tử nói:
- Bởi vì huyết mạch của nàng!
Ngừng lại một chút, nàng nói bổ sung:
- Ngươi hẳn còn nhớ, Tiểu Man có huyết mạch Hồ tộc, chính là yêu man, hơn nữa Thần Châu, các đạo thống ở ngoài mặt không nói, nhưng trên thực tế đối với cấm kỵ này nghiêm phòng thủ, nàng thân là yêu man, vĩnh viễn không có khả năng nắm giữ Thanh Nguyệt Đăng, thành Thánh nữ Phù Diêu Cung phổ độ chúng sinh, đây là nguồn gốc tội lỗi của nàng, vô luận nàng cố gắng như thế nào, thiên tư tốt bao nhiêu, cũng không cải biến được!
- Cút ****** nguồn gốc tội lỗi, Tiểu Man của ta là tốt nhất!
Phương Hành buồn bực, một cước đạp lăn bàn ngọc, thịt rượu vẩy xuống đầy đất.
Hắn biết, thân phận của yêu man, từ trước đến nay xấu hổ, bị người coi là hạ đẳng, ngay cả năm đó, Tiểu Man còn chưa tới mười tuổi, đã bị người coi như gia súc, xách ở trên đài cao lớn tiếng kêu giá, mà bây giờ Yêu Địa ở Thần Châu lập đạo thống, thế đối địch từ từ cải biến, nhưng nhận thức với yêu man thâm căn cố đế, vẫn tồn tại ở trong lòng rất nhiều người.
Nhất là truyền thừa cổ xưa như Phù Diêu Cung càng như vậy, như người trong giới tu hành cũng chia đủ loại khác biệt, như nhóm người ở đây, không thể nghi ngờ là một nhóm cao quý nhất.
Chỉ bất quá, Phương Hành bình thường không biết những thứ này, thỉnh thoảng nghe người nhấc lên, còn là quan hệ đến Tiểu Man, nên cảm giác nộ khí thiêu đốt.
- Mặt khác còn có một việc, ta muốn bồi tội ngươi!
Thanh Linh Tiên Tử đợi Phương Hành phát tiết lửa giận xong, mới bỗng nhiên mở miệng, biểu lộ có chút ngưng trọng, hơi có vẻ thất lạc.
- Ách, bồi tội gì chứ?
Phương Hành ngơ ngác ngẩng đầu, không biết Thanh Linh Tiên Tử có ý gì.
- Có lẽ ngươi nên gặp một người trước…
Thanh Linh Tiên Tử trầm mặc, sau đó lấy ra một ngọc phù, linh khí phiêu tán, sau một hồi lâu, từ ngoài hành cung đi vào một người mặc váy trắng, dáng người cao gầy, dung nhan tĩnh lệ, trong ngực ôm một thanh kiếm, sau khi bay vào hành cung, liền lẳng lặng nhìn Phương Hành, khóe miệng mỉm cười, nói khẽ:
- Đã lâu không gặp, Phương Hành sư đệ!
- Linh Vân sư tỷ, ngươi càng ngày càng xinh đẹp rồi.
Gặp được nàng này, Phương Hành cũng hơi hưng phấn, một bước nhảy tới, con mắt gian giảo trên dưới dò xét, vòng quanh nữ tử bạch y, lúc này mới cười hì hì nói, hưng phấn có thể nói tùy tâm mà phát, một chút cũng không giả được
Nàng này là Hứa Linh Vân!
Sau hành trình Nam Chiêm Bộ Châu Huyền Vực, được Thanh Linh Tiên Tử mang đến Thần Châu!
Hơn mười năm không thấy, Phương Hành cũng thỉnh thoảng nghe nói qua sự tình liên quan tới nàng, biết nàng đã bái nhập Thần Châu Ly Hận Thiên, thanh danh vang dội, dần dần có tên tuổi của mình, lại ở trong mười năm mình mai danh ẩn tích, nàng còn đi Yêu Địa tìm mình, cũng từng đánh với Hồ Tiên Cơ một trận, cuối cùng chiến thắng, từ chiến tích này đến xem, cũng có thể biết tu vi nàng bây giờ tăng lên rất nhanh
Bây giờ ở Thần Châu, người khác gặp nàng, cũng cần xưng một tiếng "Linh Vân tiên tử", không thể khinh thường.
Lúc trước hắn nhờ Thanh Linh Tiên Tử mang Hứa Linh Vân đến Thần Châu, bái nhập đạo thống tu hành, dùng hiện trạng của Hứa Linh Vân đến xem, Thanh Linh Tiên Tử xác thực không phụ trông cậy, Phương Hành càng không biết trong miệng nàng nói bồi tội là có ý gì.
- Ngươi không có phát hiện, Linh Vân sư muội là tùy thân mang kiếm sao?
Thanh Linh Tiên Tử trầm thấp mở miệng, thần sắc lộ ra cực kỳ thất lạc.
- Trước kia Linh Vân sư tỷ cũng dùng kiếm, tùy thân mang kiếm không phải rất bình thường sao?
Phương Hành không để ý nói, bất quá nói phân nửa, hắn cũng đột nhiên giật mình, nhíu mày.
Mặc dù Hứa Linh Vân dùng kiếm, nhưng xác thực không nên tùy thời mang kiếm!
Năm đó ở Nam Chiêm Bộ Châu Huyền Vực, bọn họ đoạt Kiếm Trủng, được năm Kiếm Thai tuyệt thế, phân biệt tặng cho Kim Ô, Hàn Anh, Lệ Anh, Hứa Linh Vân, còn có một đạo giao cho Thanh Linh Tiên Tử mang hộ cho Tiểu Man, mà bây giờ, bọn họ ôn dưỡng Kiếm Thai trọn vẹn hơn mười năm, sớm đã đến thời khắc thức tỉnh, tựa như Sở Từ, tâm niệm vừa động, kiếm linh tự sinh, kích phát kiếm khí ngập trời, đây là thượng cổ phi kiếm thuật, không kém gì kiếm pháp tuyệt thế của các đạo thống bây giờ, căn bản không cần mang kiếm, nhưng Hứa Linh Vân hết lần này tới lần khác trên người mang theo kiếm.
Từ một điểm này, Phương Hành liền ý thức được vấn đề ở nơi nào!
- Kiếm Thai của ngươi đâu?
Ánh mắt hắn cổ quái.
- Việc này không trách Thanh Linh muội muội, năm đó Kiếm Thai kia là ta tự nguyện giao ra!
Hứa Linh Vân biết Thanh Linh Tiên Tử đang cùng Phương Hành nói cái gì, lẳng lặng mở miệng giải thích:
- Hơn nữa sau khi ta bái nhập Ly Hận Thiên, bọn họ cũng xác thực không có tàng tư, truyền ta Ly Hận kiếm đạo, hiện tại đã tiểu thành, ngược lại không yếu hơn Kiếm Thai.
- Đến tột cùng xảy ra chuyện gì?
Khuôn mặt Phương Hành kéo căng, biết sự tình không có đơn giản như vậy.
- Kiếm Thai của Linh Vân sư tỷ, cùng một đạo mà ngươi nhờ ta mang cho Tiểu Man, đều không có giao cho trong tay của các nàng !
Thanh Linh Tiên Tử đã mở miệng, liền không tiếp tục che giấu, nói thẳng:
- Năm đó ở Nam Chiêm Bộ Châu Huyền Vực, ta tìm được một số linh dược thất truyền trong đan phương thượng cổ, trợ giúp sư tôn luyện chế thượng cổ bảo đan, lập xuống đại công, trở thành chân truyền sớm nhất của Ly Hận Thiên, thậm chí có hi vọng vấn đỉnh vị trí Thần Nữ, nhưng thời điểm đề cử Linh Vân sư tỷ vào đạo thống, lại xuất hiện ngoài ý muốn, có người coi trọng Kiếm Thai trên người Linh Vân sư tỷ, ý đồ tác thủ, ở dưới tình huống ta và sư tôn không biết, cưỡng ép rút đi Kiếm Thai, rót vào trong cơ thể Đại sư huynh, lúc ấy tính mệnh của Linh Vân sư tỷ hấp hối, cũng may sư tôn có thượng cổ bảo đan vừa luyện tốt, cứu được tính mạng của nàng, mà Ly Hận Thiên cũng đền bù tổn thất cho nàng, đặc biệt lập nàng làm đệ tử chân truyền, cũng truyền cho nàng rất nhiều tài nguyên và kiếm đạo.
Cọt kẹt…
Phương Hành cắn chặt hàm răng, lại không nói tiếng nào, chưa từng cắt ngang Thanh Linh Tiên Tử.
Sắc mặt Thanh Linh Tiên Tử áy náy, lại nói:
- Đại sư huynh lấy được Kiếm Thai, liền trực tiếp bế tử quan, một lần là mười năm, ở trong mộng luyện kiếm, đồng thời dùng cổ pháp ôn dưỡng Kiếm Thai, cho tới bây giờ, ta cũng chưa từng thấy qua hắn, nên một mực không thể giúp Linh Vân sư tỷ lấy lại công đạo, hơn nữa chuyện này sở dĩ phát sinh, là bởi vì lúc ấy ta một lòng luyện đan, chăm sóc Linh Vân sư tỷ không chu toàn, chính là một việc ta muốn bồi tội, mà việc thứ hai, là đồ vật ngươi nhờ ta mang hộ cho Tiểu Man, cuối cùng không thể rơi xuống trên tay nàng, mặt nạ kia bị Dao Trì tiểu công chúa lấy được, đồ vật này ta cũng không có ý đồ đòi lại, bởi vì cái kia đã vượt ra khỏi năng lực của ta!
- Đạo thống Thần Châu các ngươi đều là quỷ nghèo sao?
Phương Hành nhịn không được thấp giọng quát:
- Ngay cả đồ vật của nha hoàn cũng muốn đoạt?
Hiện tại trong lòng hắn thật rất tức giận, trong giới tu hành, cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt nòng nọc, lẫn nhau cướp đoạt bảo bối là chuyện bình thường, ngay cả Phương đại gia hắn cũng dựa vào cướp bóc lập nghiệp, bất quá đến trên đầu mình, lại khó tránh khỏi tức giận, không nói năm đó Linh Vân sư tỷ bị rút đi Kiếm Thai, suýt nữa khó giữ được tính mạng, dù sao bây giờ thấy Linh Vân sư tỷ êm đẹp, tu vi tiến nhanh, để cho hắn an tâm, mà năm đó hắn sai người mang hộ Thanh Hồ Quỷ Diện cho Thanh Linh Tiên Tử, sau đó chuyển giao Tiểu Man bị cướp thì làm hắn tức giận, phải biết Thanh Hồ Quỷ Diện là bảo bối trọng yếu nhất của hắn lúc ấy, nếu không phải Tiểu Man, căn bản không nỡ tiễn đưa!
Ngược lại là đối với Thanh Linh Tiên Tử áy náy, hắn cũng không để ý chút nào, sự tình Hứa Linh Vân nàng cố nhiên có hiềm nghi chăm sóc không chu toàn, nhưng cũng may sau đó cầm bảo đan cứu trở về, cho Hứa Linh Vân một tạo hóa khác, nếu không có viên thượng cổ bảo đan kia, đại khái Hứa Linh Vân tu hành tiến cảnh, cũng không có khả năng nhanh như vậy, mà đối với Dao Trì tiểu công chúa cướp đi Thanh Hồ Quỷ Diện của Tiểu Man, cũng xác thực vượt ra khỏi năng lực của nàng, dù sao Dao Trì chính là Tư Đồ gia tộc phía sau Phù Diêu Cung, có thể xưng Thần Châu đệ nhất đại tộc.
Dao Trì này, không phải Dao Trì tiên cảnh của Tây Vương Mẫu ở thượng cổ, thượng cổ đã từng có một tông môn tên Dao Trì, nhưng sớm đã dời lên thượng giới, mà Dao Trì di địa và Bàn Đào Lâm lại bị Phù Diêu Cung chiếm dụng, từ đó về sau, liền trở thành nơi các đời Tư Đồ của Phù Diêu Cung thoái ẩn, người trong Dao Trì tiên cảnh, ra thì khống chế Phù Diêu Cung, lui thì chăm sóc Bàn Đào Lâm, chính là nội tình của bọn họ.
- Không thể chờ tới Nguyên Anh…
Phương Hành âm thầm lẩm bẩm, sau đó cùng Kim Ô liếc nhau một cái, hạ quyết định.
- Bây giờ lực lượng của ngươi còn chưa đủ nói điều kiện với Phù Diêu Cung!
Thanh Linh Tiên Tử khám phá tâm tư của hắn, nhàn nhạt mở miệng, thần sắc cực kỳ nghiêm túc.
- Phù Diêu Cung có tư cách nói điều kiện với toàn bộ Thần Châu sao?
Phương Hành rất thẳng thắng, chẳng hề để ý cười hỏi.
- Có!
Ngoài dự liệu, Thanh Linh Tiên Tử trả lời không do dự.
Phương Hành ngẩn ngơ, cười lạnh nói:
- Vậy lại thêm Tịnh Thổ thì sao?
Thanh Linh Tiên Tử thoáng trầm mặc lại, không có trả lời, hiển nhiên Thần Châu tăng thêm Tịnh Thổ, nói dễ nghe thì xác thực không phải Phù Diêu Cung có thể so sánh, nói khó nghe chút là tiện tay có thể diệt.
Lúc này Phương Hành mới đắc ý, chỉ cái mũi của mình, cười hắc hắc nói:
- Nhìn cho rõ ràng, hiện tại tiểu gia không phải tiểu gia năm đó, hiện tại ta là Thần Tử của Viên gia và Bắc Minh tộc, quý khách của Thần Châu và Tịnh Thổ, toàn bộ Bách Đoạn Sơn đều ở trong tay ta, ta ngược lại muốn xem xem, hiện tại Thiên Nguyên Đại Lục ngoại trừ những Thánh Nhân kia, còn ai có dũng khí nói điều kiện với ta.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất