Lược Thiên Ký

Chương 923: Tiên này, trở về

Chương 923: Tiên này, trở về

- Dẫn Tiên Đại Tự là cái gì?
Nhìn thấy tiểu công chúa bị dọa thành bộ dáng này, Phương Hành vội vàng hỏi, cũng may hắn một mực cẩn thận, kịp thời cản lại thanh âm của tiểu công chúa truyền ra, mới không có bị thủ vệ nghe được, bất quá trong lòng cũng bành bành trực nhảy, nhìn ra vẻ sợ hãi trên mặt tiểu công chúa không phải giả mạo, mà là chân chính bị tế đàn kia hù dọa, trên thực tế trong lòng hắn cũng cảm giác hãi hùng khiếp vía, giống như trong tế đàn kia, lúc nào cũng có thể sẽ nhảy ra vật gì đáng sợ.
- Dẫn Tiên Đại Tự, làm sao có thể, làm sao có thể…
Tiểu công chúa lại không có trả lời Phương Hành, trong miệng lẩm bẩm chỉ có mấy chữ này:
- Hiện tại làm sao còn sẽ có người vận chuyển Dẫn Tiên Đại Tự, đây là cấm kỵ, Thánh Nhân biết cũng sẽ nổi trận lôi đình, bọn họ sao dám làm chuyện như thế.
- Trước tiên nói một chút, nó là cái quái gì?
Phương Hành bóp lấy gò má của tiểu công chúa, dùng sức kéo ra thật dài, kéo con mắt của nàng nhìn về phía mình.
- Oa đau đau đau…
Tiểu công chúa há mồm cắn tới, Phương Hành vội vàng co lại, để nàng cắn không.
- Dẫn Tiên Đại Tự, kỳ thật là…
Tiểu công chúa lấy lại bình tĩnh, bắt đầu thấp giọng giải thích cho Phương Hành, nhưng vừa há miệng, đã bị Phương Hành che lại.
Trong bụng nàng giận dữ, hung hăng cắn về phía bàn tay Phương Hành, đáng tiếc pháp lực bị cấm, dùng sức cắn cũng cắn không thương, lúc này ngay cả nàng cũng cảm giác được tiên khí chung quanh càng dày đặc, lập tức minh bạch dụng ý của Phương Hành, có chút quay đầu, không ngờ thấy trên tế đàn lại xảy ra biến hóa, ở một chỗ khác của tế đàn là một con đường, lúc này đang có mấy người từ trong động đi ra, trên người khí cơ đáng sợ, đều là Nguyên Anh viên mãn.
Người cầm đầu mặc áo gai, hai tay nâng một bàn tay bằng bạch cốt, ở sau lưng hắn là một nam tử tóc dài rủ xuống trán, tay áo bồng bềnh, kiếm ý cường đại, phía sau còn có hai người, thân hình mờ mờ ảo ảo, dùng thần niệm cường đại của Phương Hành, một chút liền nhìn ra, đối phương là loại người chuyên tu thần niệm.
Hắn cảm ứng được những người này xuất hiện, mới vội vàng che kín miệng tiểu công chúa, để tránh bị người phát hiện.
Một nhóm bốn người tới trước tế đàn, người cầm đầu cung kính đặt bàn tay lên trung tâm tế đàn, lùi về sau hậu chín bước, cùng nam tử tóc dài quỳ trên mặt đất, hai lão giả khác mặc cổ bào tế tự thì đi lên, khoa tay múa chân, giống như bị kinh phong múa máy, thanh âm quỷ dị, như chú ngữ thượng cổ, xuyên thấu thời gian vô tận.
Phụ cận tế đàn, bắt đầu có đại lượng linh khí dâng lên, từ động quật ở chung quanh lao tới, nhưng sau khi ngưng tụ ở xung quanh tế đàn, trên tế đàn, thình lình xuất hiện chín cột sáng. Mà ở giữa chín cột sáng, trên bàn tay bạch ngọc, có vô số phù văn lộn xộn bừng lên, trên không trung nhảy vọt, chớp động, va chạm lẫn nhau. Sau đó biến mất, mơ hồ tạo thành một hình người như ẩn như hiện, tựa hồ thì thào mở miệng, nói cái gì đó.
Mà sau khi phù văn hình người xuất hiện, hai tên tế tự múa càng ra sức, thanh âm cổ quái quanh quẩn ở trong động quật.
Loại thanh âm kia cũng không vang dội, nhưng lại giống như có lực xuyên thấu vô tận, đâm màng nhĩ người, khó chịu đến cực điểm.
- Bọn họ nói chính là thượng cổ đạo ngữ, ý nghĩa là…
Tiểu công chúa tới gần sát lỗ tai Phương Hành, thổ khí như lan, lặng lẽ giải thích.
- Ta biết, chính là: Tiên này, trở về.
Thần sắc Phương Hành cũng ngưng trọng, thấp giọng trả lời, đáy mắt xuất hiện vẻ sợ hãi.
Tiên này, trở về.
Thông qua Âm Dương Thần Ma Giám, hắn hiểu ngữ điệu của hai tên tế lễ ngâm xướng.
Trong lòng càng nhịn không được giật mình, trong bốn chữ này, đại biểu hàm nghĩa gì?
Bây giờ, hắn cũng minh bạch vì sao mình và tiểu công chúa đến chỗ này, thần lực của thần phù hỗn loạn, mang bọn hắn vào thủy mạch, bởi vì không có pháp tắc, cho nên chỉ có thể lần theo linh khí du tẩu, mà chẳng ai ngờ, dưới mặt đất lại có người dựng lên tế đàn cổ quái, dẫn dắt linh lực chung quanh qua, mà bọn họ chắc hẳn là ở thời điểm tế đàn khởi động, theo linh khí dẫn đạo, cơ duyên xảo hợp đến phụ cận.
- Tiên này, trở về.
Vào lúc này, hai tên tế tự nhảy múa giống như đã đạt đến đỉnh điểm, động tác quái dị, lại mang theo một loại cảm giác yêu dị khó nói lên lời, tay áo bồng bềnh, mồ hôi lâm ly, cả người giống như từ trong nước đi ra, tiêu hao rất nhiều pháp lực, cơ hồ móc sạch mình.
- Cơ hội tốt vạn năm, sẽ lập tức trôi qua, lại không trở về, chờ đến khi nào?
Cũng vào lúc này, tu sĩ Nguyên Anh viên mãn mặc áo gai bỗng nhiên đứng lên, cao giọng ngâm nga, hắn nói lại là ngôn ngữ bình thường, nhưng so với hai tên tế tự, lại lộ ra trầm thấp đáng sợ, thời điểm hắn nói chuyện, phất ống tay áo một cái, trên tế đàn ngưng tụ linh khí và những phù văn kia đồng thời biến mất sạch sẽ, cũng không biết bị tế đàn truyền tống đi địa phương nào, chỉ còn lại một bàn tay.
- Hô…
Hai tên tế tự giống như mệt mỏi tê liệt, trực tiếp ngồi trên đất, hô hô thở mạnh, mồ hôi như mưa.
Mà nam tử tóc dài cũng đứng lên, cung kính thi lễ nói:
- Sư tôn, trận đại tế này, chúng ta đã tiến hành một tháng, Tiên Tổ ở thiên ngoại đến tột cùng có thể nhận được tin tức chúng ta truyền đi hay không?
- Ta cũng không biết!
Tu sĩ Nguyên Anh viên mãn thấp giọng mở miệng, thần sắc nghi hoặc:
- Thiên Nguyên Đại Lục phong thiên đã lâu, tất cả Tiên Vực ở thiên ngoại và đạo thống ở Thiên Nguyên Đại Lục liên hệ đều bị chém đứt, ha ha, căn cơ của chúng ta vốn là không ở nhân gian, chặt đứt liên hệ với Tiên Vực, liền chú định nội tình của chúng ta không đủ, biến thành mạt lưu, chẳng qua hiện nay Huyền Quan rơi xuống, lực lượng phong thiên từ từ suy yếu, chúng ta phải nhân cơ hội này, bắt được liên lạc với Tiên Tổ, đợi cho Tiên Tổ trở về, chỉ là Phù Diêu Cung, lại đáng là gì?
Nam tử tóc dài nói:
- Vâng, bất quá bên Thánh Nhân?
Tu sĩ mặc áo gai cười lạnh nói:
- Bọn họ mai danh ẩn tích, cũng không biết đang thương lượng cái gì, chỉ sợ hiện tại đã sớm không chú ý tới, lại thêm chúng ta làm kín đáo, trộm linh khí của Thiên Cương Lĩnh, lại có Hỗn Độn đại trận che lấp khí tức, sẽ không bị bọn họ phát hiện, đợi cho Tiên Tổ trở lại, bọn họ phát hiện thì đã sao? Thực coi mình là Cổ Thánh Nhân sao? Có thể nhục thân thành tiên? Ha ha, bây giờ Huyền Quan trên trời rơi xuống, chính là cơ duyên to lớn, đạo thống tộc ta được tạo hóa, lo gì không thể ngạo thị thiên hạ?
- Đồ nhi minh bạch!
- Mấy ngày nay, ngươi nhìn chằm chằm, nếu Tiên Tổ có đáp lại, cũng sẽ trong mấy ngày nay!
- Vâng!
Hai người nói xong, lão giả áo gai mang theo cốt chưởng màu trắng rời đi, nam tử tóc dài lưu lại, một mình xếp bằng ở dưới tế đàn, lẳng lặng thủ hộ, hư không chung quanh một mực tĩnh lặng đáng sợ, không trung ẩn ẩn có uy áp vô hình dày đặc.
- Hỏng, hỏng, việc lớn không tốt.
Lại một lát sau, Phương Hành và Dao Trì tiểu công chúa mới lui về phía sau, lúc này tiểu công chúa đã cực kỳ sợ hãi:
- Là Ly Hận Thiên, đây lại là thủ bút của Ly Hận Thiên, người mặc áo gai là Đạo Chủ Ly Hận Thiên, mà người tuổi trẻ kia, là Ly Hận công tử trong truyền thuyết bế quan luyện kiếm, mười năm chưa từng xuất thế, bọn họ lại truyền tin tức ra ngoài, ý đồ để Tiên Tổ trở lại quê hương!
- Có gì ghê gớm đâu, hắc hắc, không phải người ta vừa về, Phù Diêu Cung các ngươi sẽ bị đánh chứ?
Phương Hành chẳng hề để ý, cười trên nỗi đau của người khác.
- Không phải, không phải…
Dao Trì tiểu công chúa níu tay áo của Phương Hành thật chặt, cuống đến phát khóc:
- Chuyện này không có đơn giản như vậy, những người đã phi thăng kia, là không cho phép trở về, bọn họ vừa về, Thần Châu sẽ loạn, Thiên Nguyên nhất định loạn, đại họa sắp tới trước mắt.
- Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Thấy nàng khẩn trương như vậy, Phương Hành cũng nhíu mày, không còn trêu chọc nàng.
Tu hành tu hành, mục tiêu cuối cùng nhất chính là thành tiên, cho nên người tu hành, đối với tiên ấn tượng đều vô cùng tốt, đây cũng là nguyên nhân hắn thấy Ly Hận Thiên bố trí Dẫn Tiên Đại Tự, mặc dù cảm thấy quỷ dị, lại không cảm giác có gì không ổn, bất quá nhìn tiểu công chúa hoảng sợ, hình như chuyện này không có đơn giản như vậy, trong lòng hắn không khỏi lưu ý, bắt đầu đường đường chính chính hỏi thăm.
- Ngươi có biết tiên là gì không?
Dao Trì tiểu công chúa vội vàng giải thích, nhưng há hốc mồm, không biết nên nói cái gì, cuối cùng mở miệng.
- Ách, còn có thể là gì, ngưu nhân nha.
Phương Hành cảm giác vấn đề này vũ nhục IQ của mình, khá là khinh thường đáp.
Nhưng Dao Trì tiểu công chúa lại lắc đầu, thần sắc ngưng trọng nói:
- Kỳ thật ngay từ đầu, tiên chính là tội nhân, người bị lưu vong!
- Ách, ngươi đùa ta hả?
- Không có nói đùa, đây là sự thực, trong Dao Trì Cung chúng ta có thư tịch viết rõ ràng!
Dao Trì tiểu công chúa giải thích:
- Trong giới tu hành người người đều biết, trước kia tiên lộ chưa đoạn, vượt qua Cửu Kiếp, liền có thể thành tiên, sau khi thành tiên, có thể bạch nhật phi thăng, rời Thiên Nguyên Đại Lục, tiêu diêu tự tại, nhưng ngươi biết phi thăng đến tột cùng là chuyện gì không? Thế gian ghi chép nhóm Tiên Nhân đầu tiên, kia căn bản không phải tự nguyện phi thăng, mà là sau tiên thánh đại chiến, chúng tiên thất bại, bị Thánh Nhân ở nhân gian ngạnh sanh bức đi, lúc ấy này không được xưng phi thăng, mà gọi là lưu vong!
- Bà mẹ nó, ta ít đọc sách, ngươi không thể gạt ta nha?
Chỉ mấy câu, liền dọa Phương Hành biến sắc, thấp giọng nói:
- Trong này khác biệt quá lớn đi?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất