Lược Thiên Ký

Chương 938: Chuyện xưa tái diễn

Chương 938: Chuyện xưa tái diễn

Từ khi sứ giả Tiểu Tiên Giới bái phỏng Viên gia, chiến hỏa ở trên Thiên Nguyên Đại Lục uẩn nhưỡng ròng rã một năm bắt đầu hiện mánh khóe, sau khi người Tiểu Tiên Giới trở về, liền một mực quy củ, phân đất ẩn cư, rất ít lộ diện, nhưng một thế lực cường đại phủ xuống, tất nhiên sẽ dẫn đến một loạt biến động, rất nhiều người tỉnh táo đã sớm dự liệu được trận tranh bá này sẽ đến.
Thậm chí có người suy đoán, Thánh Nhân thiết trí Chư Tử Đạo Tràng, kỳ thật là vì bảo hộ những tiểu bối kiệt xuất kia, khiến cho bọn hắn không đến mức bị trận chiến hỏa này tác động đến, dù sao bọn họ đều là hậu duệ của Chân Tiên, chính là hy vọng để chống đỡ đại kiếp, chỉ bất quá Tiểu Tiên Giới an phận, lại khiến cho trận chiến hỏa này uẩn nhưỡng một năm không có bốc cháy, gần như sắp bị người không để mắt đến, nhưng cuối cùng bọn họ cũng lộ ra răng nanh.
- Chúng ta cũng là Thiên Nguyên huyết mạch, các ngươi rắp tâm hại người, không cho chúng ta trở về, chính là có ý gì?
- Thiên Huyền Cửu Quan, tạo hóa vô tận, các ngươi được chia sạch sẽ, không cho bọn ta một phần, lại là ý gì?
- Chúng ta chỉ muốn trở lại quê hương, lại dẫn tới đại họa sát thân, thù này giải thích thế nào?
Trong lúc nhất thời, sứ giả của các đạo thống Tiểu Tiên Giới riêng phần mình đi ra, bái phỏng các đạo thống Thần Châu, ngôn từ sắc bén, hùng hổ dọa người.
Hòa hay chiến, cực kỳ căng thẳng!
Đạo Chủ của các đạo thống Thần Châu, thậm chí chỗ dựa chân chính phía sau bọn họ đã tụ tập thương thảo rất nhiều lần, sau khi Tiểu Tiên Giới trở về, thần bí đến cực điểm, để cho người ta khó suy đoán, ai cũng không biết nếu đánh nhau, đạo thống Thần Châu sẽ có bao nhiêu phần thắng, bây giờ thế cục Thiên Nguyên, đã không phải Tịnh Thổ, Thần Châu, Yêu Địa tạo thế chân vạc nữa. Mà ở một trình độ nào đó, biến thành Thần Châu chấp chưởng các đạo thống, cùng đại biểu các đạo thống Tiểu Tiên Giới giằng co.
Thời điểm đạo thống Thần Châu do dự, Tiểu Tiên Giới xuất thủ!
Tựa hồ là vì biểu hiện ra lực lượng của mình, bọn họ đều ra một đạo kì binh, càn quét các tông môn đạo thống ở phụ cận cấm khu, trong ba ngày, thu hoạch vô số đầu người, còn hàng phục rất nhiều đạo thống, trở thành phụ thuộc của bọn họ, trong này thậm chí còn bao gồm Nam Chiêm Bộ Châu thanh danh không cạn Hoàng Phủ gia thậm chí Thần Châu Bắc Vực Thiên Nhất cung... tin tức vừa ra, Thiên Nguyên chấn kinh, đại loạn xuất hiện.
Tiểu Tiên Giới dùng loại thủ đoạn này cảnh cáo thế lực Thiên Nguyên, Tiểu Tiên Giới có thực lực chiến một trận, hơn nữa có can đảm chiến một trận!
Cuối cùng vẫn phải hoà đàm!
Đạo thống Thần Châu bất luận là thái độ cường ngạnh, hay chỉ cầu bình an nhất thời, vào lúc này đều không muốn khai chiến!
Dù sao Phong Thiên Đại Trận đã giải, đại kiếp sắp tới, hơn nữa bọn họ vừa mới đạt được đại lượng cơ duyên Huyền Quan, đang ở thời khắc quật khởi, ai cũng không hy vọng ở trước mắt này, cùng những tu sĩ Tiểu Tiên Giới thực lực khó lường triển khai sinh tử đại chiến.
Cách ngày sứ giả Tiểu Tiên Giới vào Viên gia ba tháng, 12 Giới Chủ của Tiểu Tiên Giới cùng các lão tổ trên Thiên Nguyên Đại Lục định ra minh ước hòa bình, Tiểu Tiên Giới đưa ra mười điều khoản, bao gồm các đạo thống chung sống hoà bình, chống đại kiếp, cùng hưởng cơ duyên Huyền Quan cùng các loại tin tức mà Tiểu Tiên Giới lấy được ở ngoại vực… cực kỳ phức tạp, lại nói ba ngày mới xong, các đạo thống ở Thiên Nguyên nhường ra một bộ phận lợi ích, nhưng cũng không có để Tiểu Tiên Giới muốn làm gì thì làm, nói tóm lại, song phương đều duy trì ở một điểm cân bằng, cuối cùng là vì đại kiếp, có điều cố kỵ, nhường nhịn lẫn nhau một bước.
Chỉ bất quá nói đến cuối cùng, Ly Hận Thiên Tiểu Tiên Giới lại đưa ra một yêu cầu, khiến cho chư đạo trầm mặc, Viên gia kinh hãi.
- Các ngươi đã nói, đạo thống của Ly Hận Thiên ta lưu ở nhân gian suýt nữa hủy diệt là hiểu lầm, lại cho ra bù tổn thất, vậy chúng ta cũng không hùng hổ dọa người, đại chiến có thể miễn, chỉ bất quá Đạo Chủ ở nhân gian không thể chết vô ích, những trưởng lão và đệ tử kia cũng không thể tùy tiện mặc người chém giết, chúng ta đã trở về, tự nhiên phải thay bọn họ đòi lại một công đạo, chuyện này, không tính quá mức chứ?
Lời vừa nói ra, toàn trường yên tĩnh, các lão tổ cũng không biết nói cái gì cho phải.
Lúc đó bọn họ vì giết gà dọa khỉ, xác thực hạ tử thủ với Ly Hận Thiên, bây giờ lại trở thành sai lầm lớn khó bù đắp.
- Không biết Giới Chủ muốn giải quyết thế nào?
Sau một hồi lâu, Hàn gia lão tổ trầm giọng mở miệng.
- Nếu là hiểu lầm, cũng có căn nguyên, ban đầu là ai chọc ra chuyện này, giao hắn ra, chém đầu tế điện người chết oan!
Giới Chủ Ly Hận Thiên đứng lên, thanh âm cuồn cuộn như sấm, lộ ra không dung thỏa hiệp.
- Này…
Thần sắc Viên gia lão tổ run run, chần chờ không mở miệng.
- Chúng ta thương nghị một lát…
Đám người Hàn gia lão tổ đều cùng Viên gia lão tổ thần niệm tranh cãi.
- Viên lão quái, Tiểu Tiên Giới chỉ là muốn một con dê thế tội mà thôi, một là giao ra Dao Trì tiểu công chúa, hoặc giao ra Thần Tử của các ngươi, bây giờ Dao Trì tiểu công chúa đã bị Thánh Nhân đưa vào Chư Tử Đạo Tràng che chở, đừng nói Phù Diêu Cung chưa chắc chịu, dù đáp ứng, chúng ta cũng không có tư cách lấy nàng ra, có thể làm dê thế tội…
- Việc này đừng nói, đứa bé kia, bảy trăm năm trước Viên gia ta thua thiệt hắn rất nhiều, hơn nữa sự tình lúc ấy, là hắn tự buông tha tiền đồ báo cho chúng ta biết, vốn là đại công, chỉ bởi vì hắn làm cơ duyên ở Bách Đoạn Sơn như một đoàn đay rối, lúc này mới công tội bù nhau, không có ban thưởng mà thôi, bây giờ lại vì lắng lại lửa giận của Ly Hận Thiên, giao hắn ra hy sinh? Thật quá mức, việc này lão hủ không đồng ý, nếu Ly Hận Thiên thực không hài lòng, cùng lắm thì cho bọn họ nhiều chút tạo hóa là được, lại hi sinh đứa bé kia lần nữa, Viên gia không làm được.
- Bây giờ minh ước đã thỏa đàm, sao có thể tùy tiện sửa đổi? Chúng ta hơi thả lỏng một chút, sợ là bọn họ sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước, Viên lão quái, ngươi suy nghĩ rõ ràng, đứa bé kia tiền đồ đã hủy, so với những tiểu bối ở trong Chư Tử đạo trường, sợ là không khác gì phế nhân, dù cho hắn trăm năm ngàn năm thời gian, cũng bất quá là một Nguyên Anh viên mãn, rất khó Độ Kiếp, chí ít có năm thành thất bại, bảo vệ hắn, còn không bằng chúng ta cho Viên gia ngươi một số tài nguyên, đầy đủ các ngươi bồi dưỡng được một Chân Tiên khác rồi!
- Việc này không ổn, bảy trăm năm trước đã là chuyện sai, bây giờ lại há có thể chuyện xưa tái diễn?
- Ha ha, đến cảnh giới chúng ta, đạo tâm vô cấu, còn nói cái gì hổ thẹn, mọi việc chỉ nói chính xác hay không, cần gì phải để cảm xúc phàm tục nhiễu loạn tâm cảnh? Viên lão quái, kỳ thật chúng ta đều biết, Viên gia các ngươi chôn một hạt giống ở trên người Phù Tô, nhưng bằng lực lượng của các ngươi lại không cách nào để nó thức tỉnh, nếu chúng ta nguyện ý giúp hắn thức tỉnh hạt giống này, như vậy…
- Lời ấy thật chứ?
- Trước kia không giúp, là bởi vì tất cả có cố kỵ, bây giờ sao có thể tư tâm?
- …
- …
Sau một phen nghiên cứu thảo luận, Viên lão thần tiên trầm mặc, ý kiến của các đạo thống đều đã cực kỳ rõ ràng, chỉ nguyện mau chóng cùng Tiểu Tiên Giới đạt thành hòa bình, để tránh lại khởi phong ba, thậm chí ai làm dê thế tội cũng đã không trọng yếu, ngay cả người Bắc Minh gia cũng giữ vững trầm mặc, từ nơi sâu xa, người hy sinh thứ nhất trong minh ước đã định xuống.
Lúc này, Phương Hành còn đang ở trên sườn núi đọc sách, thật yên lặng, đạo mạo ảm đạm, như một thư sinh đáng chết.
Thời điểm tiên sứ Ly Hận Thiên dẫn đầu một đám giáp sĩ trực tiếp xâm nhập tộc địa Viên gia, bao vây hắn lại, hắn mới nhẹ nhàng để kinh thư trong tay xuống, có chút hiếu kỳ nhìn lại, ánh mắt lướt qua sứ giả Tiểu Tiên Giới và giáp sĩ sau người, cuối cùng lại rơi ở trên mặt Văn tổng quản và đám người Viên gia, mỉm cười nói:
- Quyết định rồi sao?
Văn tổng quản thở dài, đạp tiến lên một bước, truyền âm nói:
- Thần Tử đừng trách, đây là ý tứ của cao tầng.
Hắn ngừng lại một chút, mới hơi khó khăn mở miệng nói:
- Vì đại cục, ngươi hi sinh đi.
Vì đại cục, hi sinh đi.
Thần sắc của Phương Hành kinh ngạc một chút, sắc mặt cực kỳ cổ quái.
Mà không đợi Phương Hành hỏi, sứ giả Tiểu Tiên Giới đã đi về phía trước một bước, nghiêm nghị quát:
- Tội tử Phương Hành, làm việc xằng bậy, âm thầm khích bác, khiến Ly Hận Thiên chết oan bốn mươi hai người, lệnh bắt về sơn môn, lên Trảm Tiên Thai chịu một đao!
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo tiếng nói của hắn rơi xuống, giáp sĩ phía sau cùng nhau xông về phía trước, bao bọc vây quanh Phương Hành.
Văn tổng quản cùng đám người Viên gia thì đều lui về phía sau một bước, thần sắc cực kỳ cổ quái, có người cười trên nỗi đau của người khác, có người thấp giọng thở dài.
Phương Hành lại mặt không đổi sắc, giống như cười mà không phải cười liếc nhìn mọi người, thấp giọng cười nói:
- Trực tiếp đến hậu sơn bắt ta?
Một câu nói kia, càng khiến người Viên gia lúng túng.
Thần Châu Trung Vực Viên gia, là tồn tại bực nào, trước kia có tiếng là bao che khuyết điểm và cường thế, Viên gia phù lệnh trong người, đi khắp thiên hạ không ai có dũng khí trêu chọc, lúc nào xuất hiện qua sự tình ngoại nhân trực tiếp tiến vào hậu sơn Viên gia bắt người?
Hết lần này tới lần khác kẻ này còn là Thần Tử Viên gia, trải qua chuyện này thì càng lúng túng hơn, đương nhiên, cũng có người an ủi, nghĩ thầm dù sao tiểu ma đầu này còn không bái qua liệt tổ liệt tông của Viên gia, thậm chí ngay cả họ cũng không có đổi, không tính được người Viên gia, bắt hay không, không có gì đáng trách.
- Phương đạo hữu, gia chủ có lệnh, từ giờ khắc này, ngươi không phải người Viên gia, tự giải quyết cho tốt đi!
Văn tổng quản nhẹ giọng mở miệng, sau đó xa xa lui ra.
Giáp sĩ Tiểu Tiên Giới đều xông tới, tay cầm xiềng xích, chậm rãi vây kín, tùy thời chuẩn bị xuất thủ, phòng ngừa Phương Hành phá vây.
Mà dưới loại tình huống này, Phương Hành lại nở nụ cười, sau đó thanh âm càng ngày càng thấp.
- Đọc sách đọc sách đọc con mẹ ngươi, dưỡng khí dưỡng khí dưỡng con mẹ ngươi.
Cười đến cuối cùng, hắn đột nhiên nhảy dựng lên, một tay xé nát quyển sách trong tay, rầm rầm rải đầy dốc núi, mặt mũi tràn đầy phẫn nộ, giống như hầu tử bị đốt cái mông, dắt cuống họng kêu to:
- Tiểu gia ta không chịu nổi, pháp môn khốn kiếp này không học cũng được.
Một bóng đen mơ hồ hiện lên ở trước người Phương Hành, oán giận nói:
- Không phải đã nói dưỡng khí ba năm sao?
- Dưỡng khí ba năm cái rắm.
Phương Hành nhảy lên, chỉ bóng đen kia mắng to:
- Rõ ràng là bị khinh bỉ ba năm?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất