Lược Thiên Ký

Chương 941: Khai chiến với Thần Châu

Chương 941: Khai chiến với Thần Châu

Thiên Nguyên Đại Lục căn cứ Tiểu Tiên Giới ngoài ý muốn trở về, suýt nữa lâm vào đại loạn, cuối cùng vì đủ loại nhân tố, nhất là đại kiếp sắp tới, khiến cho hai phe đều lui một bước, ký minh ước, tránh khỏi Thiên Nguyên lâm vào đại loạn, nhưng chẳng ai ngờ tới, Ly Hận Thiên Tiểu Tiên Giới nói một điều kiện đi kèm, cuối cùng lại chọc giận một người, mà người này, lại không kiêng nể gì cả, liên tục gây tai hoạ, quấy phong quấy nước, thình lình làm cho cả Thần Châu đại loạn, thậm chí có thể nói là một người dẫn phát Thần Châu đại chiến.
Ngày đầu tiên trốn ra Viên gia, Phương Hành liền cướp sạch bảo khố Viên gia.
Chạng vạng tối ngày hôm đó, hắn cướp sạch Đa Bảo quốc mà từ xưa tới nay chưa từng có ai dám động, sau đó tiềm phục ở trong âm thầm, chờ cường giả của các thế gia và đạo thống đến tra, một trận đại sát, chém chết mười lăm Nguyên Anh cảnh.
Liên tiếp ba chuyện, khiến cho Thần Châu tức giận, các đạo thống đều phái ra tướng tài đắc lực, bốn phía vây giết Phương Hành, Ly Hận Thiên Tiểu Tiên Giới bởi vì tiên sứ bị trảm cùng trước đó gắn tội danh lên đầu Phương Hành, cũng đồng dạng phái ra nhân thủ đi bắt, vốn là hai phe đối lập, ngược lại vì Phương Hành nhất thời liên thủ, mục đích cộng đồng chính là bắt giết Phương Hành răn đe, bình ổn đại loạn!
Chỉ bất quá, tấm lưới lớn nhìn như phô thiên cái địa kia, không chỉ không bắt được tiểu ma đầu, ngược lại cho hắn cơ hội.
Bây giờ Phương Hành đã kết anh, xưa đâu bằng nay, mặc dù theo cao tầng, kia là chém rụng con đường hoàn mỹ, mất đi khí vận, nhưng mặc kệ như thế nào, tiểu ma đầu lúc ở Kim Đan đã để người đau đầu, bây giờ kết Nguyên Anh lại càng đáng sợ, nhất là hắn đến gần trảm bát cảnh mới kết thành Nguyên Anh, mặc dù không phải Tiên Anh, nhưng vượt xa Đế Anh bình thường.
Mặc dù theo phẩm chất để tính, còn chỉ có thể quy về Đế Anh, nhưng căn cơ còn mạnh hơn Đế Anh bình thường, chỉ nói tiềm lực, ngoại trừ những hạt giống tiền đồ vô hạn trong Chư Tử đạo trường, còn trong giới tu hành, có thể so sánh với Phương Hành chỉ có quái thai Viên gia ở bảy trăm năm trước, trên cả Đạo Chủ.
Chỉ bởi vì thân phận xấu hổ và Tiểu Tiên Giới áp bách, cùng một số người Viên gia đối với chuyện bảy trăm năm trước nhớ mãi không quên, mới khiến Viên gia cuối cùng từ bỏ một vị Nguyên Anh trẻ tuổi như vậy.
Bây giờ Phương Hành tựa hồ đang dùng hành vi của mình chứng minh Viên gia sai lầm!
Hắn trở thành một ma đầu rút kiếm chém giết bốn phía!
Ngày thứ ba trốn ra Viên gia, Nguyên Anh trưởng lão Hàn Thiên Phương của Hàn gia ra ngoài phụ trách truy nã Phương Hành bị ám sát, đầu người treo ở trên sơn môn của Hàn gia, sau khi hoảng sợ, cũng làm cho người nhận thức được ma đầu kia gan lớn.
Ngày thứ năm, Ly Hận Thiên Tiểu Tiên Giới phái ra vị tiên sứ thứ hai bị trảm, chúng giáp sĩ không ai còn sống.
Ngày thứ bảy, nữ tử Mạnh gia đã cùng Viên gia Viên Dung có hôn ước, bị người phát hiện toàn thân cởi sạch, cùng một đệ tử Lý gia nằm ở trên giường, hết lần này tới lần khác cái giường kia lại bị người đưa tới trong thành, hai người bị dán Định Thân Phù, không thể động đậy, nhất thời gian tình bại lộ, Viên gia rất mất mặt, suýt nữa khai chiến với Mạnh gia và Lý gia, phong ba to lớn, kinh động tứ phương.
Ngày thứ chín, thương đội Triệu gia bị cướp.
Ngày thứ mười, Tần gia Tổ miếu bị đốt.
Ngày thứ mười ba, Lý gia tiểu công tử bị người đánh mặt mũi bầm dập, đạo tâm hủy hết, gặp người liền sợ.
Ngày thứ mười lăm, Mạnh gia gia chủ tự mình xuất thủ, bị tiểu ma đầu dẫn ra mấy vạn dặm, cuối cùng rơi vào bẫy, thân tử đạo tiêu.
Ngày thứ mười sáu, Vệ gia gia chủ hóa ra phân thân, chắn giết Phương Hành, bị chém chết phân thân, tất cả trưởng lão đồng hành mất mạng!
Ma đầu!
Mới mấy tháng, Phương Hành đã ngồi vững tên ma đầu, thậm chí còn vượt qua rất nhiều lão ma thành danh đã lâu!
Phải biết cách làm này của hắn, quả thực là đối địch với toàn bộ Thần Châu.
Ngẫm lại cũng cảm giác đáng sợ, không thể tưởng tượng nổi!
Nhưng hết lần này tới lần khác hắn thật làm như vậy, không có chút cố kỵ nào, không sợ đắc tội bất kỳ đạo thống nào của Thần Châu!
Kinh người hơn là, trận chiến tranh này, hắn thậm chí còn chiếm phần thắng.
Chỉ một tháng sau, vô số nhân mã khí thế như hồng muốn bắt Phương Hành bắt đầu co vào, không còn giống như lúc đầu lòng tin tràn đầy, Phương Hành xuất quỷ nhập thần làm quá trình bọn hắn tìm kiếm tung tích Phương Hành khó như lên trời, hết lần này tới lần khác sau khi tìm tới, bọn họ lại thình lình phát hiện thực lực của tiểu ma đầu kia căn bản là vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn hắn, đây cơ hồ là một nhiệm vụ chịu chết, không người nào nguyện ý đi chết, một số thế gia còn chưa bị nhiều thua thiệt ở trên tay Phương Hành, đã thông minh thu nhân mã về, không dám để bọn họ ở bên ngoài mạo hiểm.
Tu sĩ Nguyên Anh cảnh, cho dù là đối với Trung Vực tài đại khí thô, nội tình hùng hậu cũng không phải rau cải trắng, chết một cái liền thiếu một cái, hơn nữa Phương Hành biểu hiện ra thực lực làm những thế gia kia không dám khinh thường, đều đã nhận định, bằng thực lực của tiểu ma đầu kia, đại khái chỉ có Đế Anh hậu kỳ mới có nắm chắc trảm hắn, mà Đế Anh, một cổ thế gia cũng phải mấy đời người mới có thể xuất hiện một cái, chính là chiến lực hạch tâm chân chính của gia tộc, tương lai có hi vọng đi đến Độ Kiếp cảnh, các đạo thống cộng lại có thể có mấy người?
Ở trong tình hình này, tựa hồ chỉ có gia chủ hoặc lão quái vật xuất thủ mới có thể trấn áp tiểu ma đầu.
Nhưng hết lần này tới lần khác, thời điểm những đại nhân vật kia nhịn không được muốn xuất thủ, lại tìm không ra hắn!
Phương Hành không phải người ngu, trái lại, mặc dù hắn gan to bằng trời, nhưng lại trơn trượt hung ác.
Ngày bình thường che đậy hành tung, khó mà truy tung, mà mỗi lần đặt bẫy dẫn hắn mắc câu, hắn lại luôn có thể sớm thăm dò ra nguy hiểm, co đầu rút cổ, hoặc giương đông kích tây, làm người đau đầu, tỉ như ngày thứ bốn mươi chín, Mạnh gia cùng Hàn gia gia chủ tuần tự xuất thủ, quyết định trấn sát ma đầu, kết quả trong đoạn thời gian này, tiểu ma đầu kia hết lần này tới lần khác mai danh ẩn tích, để bọn hắn không công mà lui, nhưng bọn hắn trở về không tới mấy ngày, tiểu ma đầu lại nghênh ngang xuất hiện, tận lực nhằm vào hai nhà này, cửa hàng phân bố ở các nơi bị phá huỷ vô số.
Mà tháng thứ hai vừa qua, Vệ gia lão tổ tự mình xuất thủ, bố trí một cái bẫy, dẫn dụ Phương Hành mắc câu, kết quả cuối cùng không công đợi một ngày, nghe được lại là Vệ gia tộc địa gặp nạn, bảo khố bị cướp sạch, Tàng Kinh Các bị người đốt cháy, làm Vệ gia lão tổ tức phun máu, huy chưởng đánh nổ vài chục đỉnh núi, cơ hồ tẩu hỏa nhập ma.
Cứ thế, xuất hiện một tràng cảnh quái dị, ma đầu một người liền quấy đến Thần Châu đại loạn, nhưng không ai làm gì được hắn!
Không phải bởi vì Ma Uyên chi khế mà không thể thống hạ sát thủ, mà là chân chính không làm gì được hắn!
Phái ra vô số tu sĩ, căn bản không phải đối thủ của Phương Hành, đơn giản là như chém dưa thái rau.
Mà Hành gia chủ, Đạo Chủ thậm chí lão quái vật có năng lực đánh giết Phương Hành, lại có thể tùy ý xuất động, chuyên vì tìm ma đầu kia sao?
Thân phận bọn họ cao quý, gia chủ bình thường đều cần tọa trấn tộc địa, nếu không có việc lớn, hiếm khi rời khỏi, mà đám lão quái vật kia, bình thường cũng chỉ bế quan khổ tu, không hỏi thế sự, để lần tiếp theo lôi kiếp phủ xuống có thể vượt qua, mấu chốt nhất là, dùng thân phận của bọn hắn, lần một lần hai tìm không thấy Phương Hành, còn bị hắn trêu đùa, mặt mũi cũng chịu không nổi, bọn họ là không thể nào thời gian dài ở bên ngoài tìm kiếm tiểu ma đầu kia, mặc dù âm thầm hận nghiến răng, nhưng mặt ngoài lại phải phong khinh vân đạm, hồn nhiên vô sự.
Ba tháng trôi qua, các thế lực phát ngôn bừa bãi nhất định phải bắt giết Phương Hành càng lúc càng ít, tối thiểu nhất mặt ngoài rất nhiều đạo thống đều đã hành quân lặng lẽ, tối đa chỉ là âm thầm sai người nghe ngóng, hoặc giá cao tìm Trường Sinh Kiếm mua Trường Sinh Phù, để đám thích khách kia đi tìm hiểu hành tung của Phương Hành mà thôi, nhân mã mặt ngoài truy sát tựa hồ chỉ thành bài trí, không có việc gì hô to hai ba tiếng, bình thường co đầu rút cổ ở trong thành trì không ra mà thôi.
Kết quả này, để cho người ta kinh thán không thôi, không biết có bao nhiêu người trong âm thầm nghị luận, trận đại chiến này, thật sự là tiểu ma đầu kia thắng sao?
Dùng sức một mình chiến Thần Châu, nay đã giống như truyền thuyết, nếu có thể bằng sức một mình, bức các đạo thống Thần Châu hành quân lặng lẽ, không lời nào để nói, vậy tiểu ma đầu kia cũng quá thần rồi, ngay cả quái thai Viên gia bảy trăm năm trước cũng không bằng hắn.
Đương nhiên, chỗ khác biệt là, quái thai bảy trăm năm trước là vì Viên gia tranh danh, ma đầu kia lại thật muốn hủy thanh danh của Viên gia, theo hắn làm ầm ĩ, Viên gia bây giờ ở Thần Châu là người người khó chịu.
Đương nhiên, cũng có càng nhiều người than nhẹ, khẳng định:
- Tiểu ma đầu kia là đang tự tìm đường chết!
- Thật cho rằng đạo thống Thần Châu có thể tuỳ tiện đắc tội sao?
- Nhân mã truy sát ở bên ngoài, có lẽ sẽ tạm thời yên tĩnh, nhưng trong bí mật vận dụng lực lượng truy tung, sẽ tăng trưởng gấp bội, chỉ sợ theo tiểu ma đầu mỗi một lần hiện thân, vòng vây cơ hồ vận dụng toàn bộ lực lượng Thần Châu sẽ thu nhỏ một chút, thiên la địa võng sẽ co lại càng ngày càng chặt, giọt nước không lọt, pháp bảo cùng bí thuật áp đáy hòm của các đạo thống sẽ bày ra, thế lực khắp nơi thậm chí Tiểu Tiên Giới cũng ra lực, mặc dù hắn có thể làm ầm ĩ, nhưng ở trước mặt nội tình vô tận, lại còn có thể chống mấy ngày?
Thời gian từng ngày chuyển dời, tên tuổi của Phương Hành càng ngày càng càng lớn, chấn kinh vô số người.
Trong tu sĩ bình thường, thậm chí đã có vô số bàn cược, đánh cược Phương Hành có thể sống sót không, có người cược hắn còn có thể sống mấy ngày, chuyện này như trở thành vấn đề làm toàn bộ các tu sĩ Thần Châu thích nghị luận nhất, lúc nào cũng có thể nghe, khắp nơi có thể thấy được, dù các tu sĩ Thần Châu không có bất kỳ hảo cảm gì với Phương Hành, nhưng cũng không nhịn được bị dũng khí của hắn tin phục.
Có người cho rằng, tiểu ma đầu kia có thể sống lâu thêm một ngày, chính là một ngày chiến thắng, là một loại chiến tích không bình thường!
Cũng có người cho rằng, tiểu ma đầu nhìn như uy phong, trên thực tế tình cảnh càng ngày càng hung hiểm, đao đã gác ở trên cổ!
Nói không khoa trương, hiện tại cơ hồ toàn bộ Thiên Nguyên đều đang suy đoán vấn đề này.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất