Chương 121: Hai Đại Kiêu Hùng
Vị trí này, nhà kia.
Vị trí này, lại là nhà kia.
Mà vị trí này, cho tới nay thuộc nhà ai.
Triều đình của hắn, văn võ bá quan, không phải dựa theo hắn an bài, mà gần trăm năm qua, là chỗ cố hữu của các đại môn phiệt.
Thỉnh thoảng có đấu đá, đơn giản nhà này xuống, nhà kia lên.
Quan chức chẳng khác gì thức ăn trong chợ, lúc trước ông nội ta bán thức ăn, phụ thân ta cũng bán món ăn ở đây, đương nhiên ta cũng ở đây bán món ăn!
Dù cho món ăn phân bố rõ ràng, nhưng quầy hàng này, ta vẫn muốn chiếm hết.
Tuy rằng từ khi kế vị đến nay, Cơ Nhuận Hào đề bạt quá không ít đại thần, nhưng bọn họ vẫn chưa có thành tựu gì lớn. So với thị tộc môn phiệt vẫn còn chênh lệch quá nhiều.
Có điều tốt xấu, mọi người vẫn nghe lời, vị kia trên Long ỷ nổi giận, mọi người ôn hòa nhã nhặn nhận tội là xong.
Đương nhiên, việc khiến hôm nay Hoàng Đế nổi giận vốn có từ mấy năm nay, triều đình mâu thuẫn Trấn Bắc Hầu phủ, gần như gay cấn tột độ.
Nhưng theo Tội Kỷ chiếu truyền đạt, mâu thuẫn ngầm mãnh liệt này, đang bị đánh vỡ, rất nhanh quan hệ đối lập giữa các bên sẽ thể hiện ra bên ngoài.
Mà một khi đã biểu hiện ra, không có cách nào tiếp tục điều hòa lại.
Tội kỷ chiếu, chính là chiến thư mà Yến Hoàng truyền đạt cho Trấn Bắc Hầu phủ.
Cũng bởi vậy, hai ngày nay, đại thần triều đình lập tức sôi động, từng người phân biệt từng gia tộc hướng về phía Hoàng Đế tạo áp lực.
Nói Trấn Bắc Hầu phủ là trụ cột bảo vệ Bắc Cương, nói 300 ngàn Trấn Bắc quân là gốc rễ của Đại Yến. Nói chung, vì một đạo Tội Kỷ chiếu của Hoàng Đế, các đại thần không thể không lập tức đứng ra, trở thành phái bảo thủ phản đối. Nhưng chỉ có Cơ Nhuận Hào rõ ràng, những người này lúc trước đều bằng lòng để hắn xuống tay với Trấn Bắc Hầu phủ.
Hoàng Đế muốn tước chức vị, cái này rất bình thường, các đại thần và thế gia môn phiệt sau họ cũng hiểu được. Rốt cuộc chỉ cần vị Hoàng Đế này không ngốc, hắn khẳng định muốn tước chức vị, muốn trung ương tập quyền, duy ngô độc tôn.
Nhưng nếu muốn làm, Hoàng Đế phải gặm được khối xương cứng Trấn Bắc Hầu phủ, tự nhiên mọi người ở đây đều thấy vui.
Bởi vì nó cứng, không dễ gặm, Hoàng Đế lại tự mình muốn mài dần. Nhưng hiện tại khác, Hoàng Đế quyết tâm muốn đập khối xương kia.
Một khi Trấn Bắc Hầu phủ bị bức, 300 ngàn Trấn Bắc quân kia thả ra, Lạc Sa, Thiên Thành, Hạ Hồ, Tam Thạch, Hổ Uy cùng với Ngân Lãng sáu quận, có thể chạy thoát sao?
Căn cơ môn phiệt không phải ở triều đình, bởi trên triều đình bọn hắn chỉ là phát ngôn viên, mà căn cơ của bọn hắn ở tại địa phương.
Một khi đánh nhau, ai biết ai? Thật sự đến lúc đó, không có Trấn Bắc Hầu phủ trấn áp, Man tộc lại lẻn vào, khiến Yến Quốc đại loạn.
Càn Quốc bên ngoài không động tĩnh, Tần Quốc cũng đang nội loạn, nhưng chuyện này không có nghĩa Hoàng Đế của Càn Quốc và Tần Quốc đồng ý từ bỏ cơ hội đâm Yến Quốc một đao.
Nói chung, không thể đánh trận, ngàn vạn không thể đánh trận!
- Sáu tổng binh Trấn Bắc quân, trong đó ba tổng binh đã xuất quân. Một nhánh đến Đồng thành giao giới Bắc Phong quận cùng Lạc Sa quận. Một nhánh đến Lương thành giao giới Bắc Phong quận cùng Tam Thạch quận. Một nhánh đã đến Thùy thành giao giới Bắc Phong quận cùng Hạ Hồ quận.
- Động tác lần này của Trấn Bắc Hầu phủ, trẫm cho rằng các ngươi đều rõ ràng. Đây chính là cường ép trẫm lui bước, chẳng khác nào cầm đao giơ trước mặt trẫm, hỏi trẫm có sợ hay không?
Cơ Nhuận Hào từ trên Long ỷ đứng lên, tiếp tục cao giọng nói:
- Đại Yến ta, lập quốc khó khăn, thủ quốc khó khăn!
- Bên trong các đời Hoàng Đế Đại Yến ta, chưa có vị nào chưa từng ngự giá thân chinh, riêng chết trận đã có ba vị! Trẫm biết các ngươi ở kiêng kỵ cái gì, trẫm cũng rõ ràng các ngươi đang lo lắng cái gì, nhưng trước mắt không thể cố gắng che mắt mà phải phải nhìn thẳng vào sự thật. Ngày nào đó, Thiết kỵ Trấn Bắc quân một khi xuôi nam, Lạc Sa, Tam Thạch, Hạ Hồ ba quận, có thể thủ vững bao lâu? Nếu Trấn Bắc Hầu phủ dám làm càn, thả Man tộc không quản, thậm chí trực tiếp hướng về Vương đình Man tộc mượn binh, mấy trăm ngàn Thiết kỵ đều có thể tiến quân thần tốc, không cần bao lâu, có thể giết tới Thiên Thành quận, giết đến chân Kinh thành!
- Hiện tại các ngươi khuyên trẫm lùi một bước, nhưng các ngươi có từng nghĩ tới, nếu trẫm lui, Trấn Bắc Hầu phủ không lui, thì phải làm sao? Các ngươi có từng nghĩ tới, Hoàng Đế ta dễ nói chuyện, nhà họ Cơ chúng ta dễ nói chuyện, hay là Thiết kỵ binh Trấn Bắc Hầu phủ dễ nói chuyện hơn?
Các đại thần phía dưới không dám nói, chỉ có thể đem đầu chôn đến càng thấp càng tốt.
- Lời trẫm nói chỉ đến đây, trẫm đã lệnh đại hoàng tử Cơ Vô Cương lĩnh quận binh Thiên Thành quận trụ tại đại doanh Thạch Sơn. Hổ Uy quận, Ngân Lãng quận cũng nhận ý chỉ của trẫm bắt đầu phân phối quân về Kinh thành, Cấm quân trong Kinh thành cũng chuẩn bị cho chiến tranh.
- Trẫm cho các ngươi thời gian nửa tháng, trong nữa tháng này, trẫm muốn thấy thái độ của các ngươi! Mấy trăm năm tới nay, nhà họ Cơ chúng ta xuất chinh, đều lấy Cấm quân làm chủ, các gia tộc khác làm phụ, trải qua khó khăn đau khổ, hộ giá Đại Yến ta đến ngày nay.
- Các khanh không được khuyên nữa, trẫm không muốn nghe lại, ý trẫm đã quyết. Phàm Trấn Bắc Hầu phủ kia phàm Trấn Bắc quân kia, còn dám dị động, chính là phản nghịch!
Nói xong, Cơ Nhuận Hào phất tay xoay người nói:
- Bãi triều!
…
- Bệ hạ, nhị Điện hạ hạ ở Dưỡng Tâm điện chờ.
- Ngươi chờ một lúc phái người đi nói cho hắn, để hắn quan tâm Cấm quân nhiều hơn, đừng lúc nào cũng đến chỗ trẫm xin chỉ thị, hắn không còn lại tiểu hài tử nữa.
- Nô tài tuân chỉ.
- Thay y phục.
- Bệ hạ muốn đi đâu, nô tài đi sắp xếp.
- Tây viên.
…
Tây viên lúc Tiên hoàng tại vị xây dựng.
Lúc Tiên hoàng tuổi già, cảm khái trong kinh ở lại bất tiện, lệnh sứ giả đi sứ Càn Quốc, nói mình rất Nam Lâm viên của Càn Quốc.
Hoàng Đế Càn Quốc vì bang giao, mệnh lệnh Công bộ thị lang dẫn một nhóm người giỏi tay nghề đi đến Yến Quốc, giúp Yến Quốc xây dựng toà Tây viên này.
Thậm chí, Càn Quốc còn dựa vào chuyện này tuyên truyền, nói Yến nhân ái mộ văn hóa Càn Quốc, Hoàng Đế Càn Quốc nhân từ phía người xây dựng cho họ Tây viên, để Yến nhân có thể sướng đến phát rồ.
Tiên hoàng băng hà bên trong tòa Tây viên này, nhưng Cơ Nhuận Hào không thích cầu nhỏ bên trong Tây viên, trên cơ bản không qua nơi đó. Có điều vị khách nhân phương bắc tiến vào Kinh thành về sau, Cơ Nhuận Hào hạ lệnh, để hắn ở Tây viên.
Cơ Nhuận Hào cùng Ngụy Trung Hà vừa đi vào Tây viên, đã ngửi thấy một mùi thơm rượu thịt.
Trong sân một nam tử to lớn đang ngồi cạnh bàn, dưới chân hắn thả năm vò rượu lớn, trên bàn bảy đủ loại món ăn, từ gà vịt thịt cá đến chó lợn dê bò, không thiếu gì cả.
Nhìn thấy tình cảnh này, Cơ Nhuận Hào cởi áo choàng xuống, ném cho cạnh Ngụy Trung Hà, bàn thân lật ống tay đi vào trong, đồng thời mắng:
- Tên này, khẩu vị tốt!
Trấn Bắc Hầu gặp Cơ Nhuận Hào đến, cười cợt không đứng dậy, cứ như vậy ngồi nói thắng:
- Do ở Hầu phủ ăn uống đạm bạc khó khăn, rượu thịt này ta ăn bao nhiêu cũng không đủ, huống hồ món ăn Bắc địa thô, làm sao sánh được với Kinh thành?
Nói xong, Trấn Bắc Hầu tự mình kéo một cái đùi vịt, trực tiếp đưa cho Cơ Nhuận Hào.
Cơ Nhuận Hào không ghét bỏ, đưa tay nhận lấy, sau khi ngồi xuống tàn nhẫn mà cắn một ngụm lớn.
Trang 62# 1