Chương 134: Nhận Công
Lúc này, một tên giáo úy đi tới, chắp tay bẩm báo nói:
- Hầu gia, quân sĩ phát hiện di thể Tổng binh Nam Vọng thành Tiêu đại nhân trong nhà vệ sinh.
- Ừm.
Tĩnh Nam Hầu nhắm mắt lại, đáp một tiếng, chậm rãi nói:
- Tiêu đại nhân bị thích khách làm hại, không cần khám nghiệm tử thi, để Tổng binh Đại Yến ta một chút bộ mặt, mang đi chôn cất đàng hoàng đi. Đúng rồi…
Tĩnh Nam Hầu duỗi tay cầm đầu tri phủ đại nhân, ném cho tên giáo úy này, tiếp tục nói:
- Đầu tri phủ đại nhân, giao cho gia quyến.
- Tuân mệnh.
Tên giáo úy này đi không bao lâu, đã có một tên giáo úy khác đến bẩm báo nói:
- Hầu gia, thi thể thích khách đã nghiệm chứng xong xuôi.
- Nghiệm chứng? Ai nghiệm chứng?
- Lúc thích khách động thủ, bên trong linh đường có hai vị phòng giữ đại nhân ở đây, sau đó bọn họ ra tay giúp đỡ hộ vệ Tổng binh phủ chém giết thích khách.
- Ồ?
Tĩnh Nam Hầu dường như hơi bất ngờ, xoay người, hướng về phía trước mấy bước, ngồi trên bệ đại môn nói:
- Gọi hai người bọn họ đến gặp Bản Hầu.
- Tuân mệnh!
Rất nhanh, Trịnh Phàm dưới sự hướng dẫn của một nhóm Tĩnh Nam quân, nhìn thấy Tĩnh Nam Hầu đang ngồi trên bậc thang đại môn.
Trịnh Phàm một thân bạch y đã bị máu loãng nhuộm đỏ, có điều tạo thành phong thái không tệ.
Tả Kế Thiên có vẻ hơi chật vật, cánh tay trái băng bó qua, đầu cũng bị băng bó, mất đi vẻ đẹp trai tuấn tú vốn có.
Hai người đứng chung một chỗ, khí độ phân chia rõ ràng, rốt cuộc không ai sẽ đi báo sớm chi tiết nhỏ hai người chém giết thích khách trước mặt Tĩnh Nam Hầu, tốt nhất báo sau, chiến tích sẽ đẹp đẽ hơn.
- Mạt tướng phòng giữ Thúy Liễu bảo, Trịnh Phàm, tham kiến Hầu gia!
- Mạt tướng phòng giữ Kê Thối bảo, Tả Kế Thiên, tham kiến Hầu gia!
Hai người đồng thời một chân quỳ xuống hướng về Tĩnh Nam Hầu hành lễ.
Tĩnh Nam Hầu vừa thưởng thức nhẫn ngọc trong tay nói:
- Tả Kế Thiên? Người Tả gia Hổ Uy?
Tả Kế Thiên nghe vậy, lập tức dập đầu lần hai, nói:
- Vâng.
Đặc điểm môn phiệt chính trị là đây, trước tiên luận gia thế, gia thế bằng nhau, gia thế đặc sắc chính là nước cờ đầu, cũng là tư cách vào bàn.
- Thân thể Tả lão gia còn tốt?
Tĩnh Nam Hầu hỏi.
Tả lão gia tử, khẳng định là đại tộc trưởng đương đại Tả gia.
- Bẩm Hầu gia, thân thể gia gia ta vẫn khỏe, lúc mạt tướng ở nhà, thường thường nghe gia gia nhắc qua Hầu gia.
Trịnh Phàm yên lặng đứng một bên, trên mặt ngược lại không xuất hiện vẻ mặt hâm mộ, quan tâm và đố kỵ với Tả Kế Thiên bên cạnh.
Rốt cục, cùng Tả Kế Thiên tán gẫu xong sau, Tĩnh Nam Hầu rốt cuộc đặt sự chú ý lên người Trịnh Phàm, nói:
- Ngươi họ Trịnh?
- Mạt tướng họ Trịnh.
- Trịnh gia Tam Thạch có quan hệ gì với ngươi?
- Bẩm Hầu gia, không có quan hệ gì.
- Không quan hệ?
Tĩnh Nam Hầu hơi ngoài ý muốn nhìn hai mắt Trịnh Phàm.
Quy tắc chính trị Đại Yến, xác suất con cháu môn phiệt được bồi dưỡng, có năng lực sở dĩ rất nhiều, nhưng không phải không có chỗ trống cho con em bá tính.
Trên thực tế, con em bá tính thành công nhất, chính là sơ đại Trấn Bắc Hầu, sơ đại Trấn Bắc Hầu trước kia không có dòng dõi, mạnh mẽ dựa vào chiến công quật khởi, từ đó Lý gia trở thành môn phiệt đệ nhất Đại Yến.
Nhưng quy tắc hiện hành, không có dòng dõi, bản thân sẽ tự ti, sẽ chủ động tìm người kéo gia phả. Mà tự nhiên môn phiệt cũng không bỏ qua cơ hội thu nạp tinh anh.
Sở dĩ có người sẽ nhờ đó đổi họ, gia nhập môn phiệt.
Tĩnh Nam Hầu không tin, Trịnh gia Tam Thạch sẽ bỏ qua tướng lĩnh đã làm đến tận phòng giữ như vậy.
Đơn giản làm mấy cái nghi thức, biên thêm cổ sự, tỷ như bao nhiêu đời trước đây, nhà ngươi đi nơi nào, thất tán với gia tộc, hiện tại nhận tổ quy tông, lưu vài chữ trên gia phả gia tộc.
- Ngươi đến từ nơi nào?
- Bẩm Hầu gia, mạt tướng đến từ Bắc Phong quận.
- Bắc Phong quận?
Tĩnh Nam Hầu cân nhắc ba chữ này, tiếp tục hỏi:
- Có quan hệ gì với Lý gia?
Vị này chính Hầu gia, tuy không phải thế gia, nhưng dưới trướng lĩnh 50 ngàn Tĩnh Nam quân, chức tước đứng đầu Đại Yến.
Trịnh Phàm không dám dùng phương thức bịa chuyện với Tĩnh Nam Hầu giống như Tả Kế Thiên: A, Hầu gia ta thường thường nhắc tên Tĩnh Nam Hầu ngài.
Trước mắt vị này có chức vị ngang hàng Trấn Bắc Hầu, hơn nữa có thể nhìn thấy Trấn Bắc Hầu, nếu nói phét quá trớn, bị phá hiện phải làm sao?
Lần này Trịnh Phàm rất khiêm tốn nói:
- May mắn Hầu phủ không chê tiểu tử đê tiện, nhận tại hạ làm chó săn.
Có thời điểm, ngươi càng biết điều, người ta càng không dám khinh thường ngươi.
Tỷ như Tả Kế Thiên bên người Trịnh Phàm, trong lòng không dám khinh thị Trịnh Phàm xuất thân hèn kém chút nào.
Nhân số Trấn Bắc Hầu phủ không nhiều, nhưng sức ảnh hướng không kém chút nào, bảy đại tổng binh dưới trướng Hầu phủ, bốn tên họ Lý!
Tĩnh Nam Hầu hỏi:
- Các ngươi đã nghiệm qua thi thể, thích khách có sót ai khác không?
Tả Kế Thiên nghe vậy, lập tức ngẩng đầu lên, nghiêm mặt nói:
- Hồi bẩm Hầu gia, có một thích khách không trong đám thi thể thích khách, đó là một nữ thích khách, lúc bắt đầu đã ẩn thân trong quan tài, phóng thích độc châm trong linh đường cũng là nàng. Mạt tướng tra nghiệm hai lần, phát hiện trong thi thể thích khách không có nữ thi!
- Ồ?
Tĩnh Nam Hầu "Ồ" một tiếng, nhìn về phía Trịnh Phàm nói:
- Ngươi nói.
Trịnh Phàm lập tức ngẩng đầu lên, nghiêm mặt nói:
- Mạt tướng chưa bao giờ nhìn thấy nữ nhân nào, dựa vào mạt tướng điều tra, tất cả thích khách, toàn bộ đền tội, không một tên lọt lưới!
Tả Kế Thiên: “…”
- Ồ?
Tĩnh Nam Hầu lại đưa tay chỉ về Tả Kế Thiên nói:
- Vậy thì thú vị, Trịnh thủ nói không có cá lọt lưới, nhưng Tả Kế Thiên ngươi nói có một nữ thích khách chủ mưu vẫn chưa bắt được. Hai người các ngươi, rốt cuộc ai đúng?
Trên mặt Tả Kế Thiên lúc này xuất hiện mồ hôi lạnh, kỳ thực, hắn không ngốc, người được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng và chống đỡ, làm sao ngu si?
Công tử phóng đãng bên trong đại môn phiệt đều phụ trách công tác ở nhà sinh con, chỉ có người thực sự có tài năng mới có tư cách được gia tộc vun trồng, kéo dài huy hoàng của gia tộc.
Nhưng hắn thiếu hụt, chính là tính cảm giác đi, mà điểm này, Trịnh Phàm tương đối kinh nghiệm, bởi đối với Trịnh Phàm mà nói, một cước đạp sai, chính là đi đời nhà ma.
Đây là trò chơi một mạng, không thể qua loa, đại ý.
Sự sình ám sát tại linh đường vừa phát sinh không bao lâu, Tĩnh Nam Hầu liền suất quân vào thành, thẳng vào Tổng binh phủ, muốn nói bên trong không có vấn đề, Trịnh Phàm tuyệt đối không tin.
Hiển nhiên, lúc này, Tả Kế Thiên cũng rốt cục lĩnh ngộ vấn đề trong đó. hắn lập tức cúi đầu, thỉnh tội nói:
- Bẩm Hầu gia, thích khách đã bị giết hết, không có cá lọt lưới, lúc trước do mạt tướng nhờ lầm.
- A, thân là phòng giữ, trí nhớ lại không được. Ai, trước đây triều đình đều cho rằng bắc quân Đại Yến ta là mãnh hổ, nam quân Đại Yến là mèo ốm, trước đây Bản Hầu còn xem thường, nhưng hiện tại nhìn tướng lĩnh phía nam. ai da…
- Mạt tướng biết tội, mạt tướng đồng ý bị phạt!
Trang 68# 2