Chương 133: Tĩnh Nam Hầu
- Mau mau mau! Mau mau mau!
Nhiều đội kỵ binh cấp tốc đuổi tới, hội tụ tới dưới thành lầu bắc môn Nam Vọng thành.
Thủ thảnh bắc môn lập tức đóng cửa thành, trên cửa thành nhiều đội cung tiễn thủ đã vào chỗ, giáo úy thủ thành rút ra bội đao, nhìn quân đội mặc quân trang Yến quân hô:
- Người tới từ đâu, cớ gì xung kích thành lầu!
Lúc này, trong quân có một người đàn ông trung niên mặc Kim giáp, khoác áo choàng đen, chậm rãi thúc Tỳ thú.
Truyền thống Đại Yến, xem người trước tiên xem ngựa.
Bình thường, người có thân phận càng cao, tự nhiên có Tỳ thú phẩm chất càng tốt, nhìn Tỳ thú của người trung niên này, nó có thể trạng kinh người, trên gáy có ba hắc giác, quanh thân tỏa ra khí tức hung ác.
Quả thực so sánh với đầu Độc Giác thú của Hứa Văn Tổ, quả thật một trời một vực.
Người đàn ông trung niên không báo thân phận, nhưng giáp trụ và Tỳ thú, kỳ thực đã để không ít binh sĩ trên thành đoán được thân phận.
Thủ thành giáo úy há miệng nói:
- Hầu gia… Hầu gia…
Nam tử vung lên lệnh bài vàng tím, cất giọng nói:
- Bên trong Nam Vọng thành có nghịch tặc mưu loạn, bản hầu suất quân vào thành bình loạn, nếu có người ngăn cản, coi như vây đảng loạn tặc, giết không cần luận tội!
- Giết! Giết! Giết!
Sau người hắn, mấy ngàn kỵ binh đồng thời giơ binh khí chỉnh tề hô to.
Chế độ tước vị tứ đại quốc không giống nhau, Đại Yến bên này, cao nhất chính là tước Hầu, không phải hoàng thất không được phong vương
Nhất Hầu Đại Yến, tự nhiên là Trấn Bắc Hầu, 300 ngàn Trấn Bắc quân, trấn áp Man tộc trăm năm. Nhưng phương nam Đại Yến, còn có một vị Tĩnh Nam Hầu, chưởng 50 ngàn Tĩnh Nam quân.
Kỵ thực, tồn tại chân chính tọa lạc đối phó Càn Quốc, từ xưa đến này không hề lấy hệ thống thành bảo của Nam Vọng thành, Yến nhân giỏi về tấn công không rành thủ, dù cho những năm tháng đối đầu với Vương đình Man tộc, Yến nhân vẫn chủ động xuất kích chém giết.
Tồn tại chân chính uy hiếp Càn Quốc chính là 50 ngàn ngàn Tĩnh Nam quân.
Có 50 ngàn Tĩnh Nam quân, dù cho biên phòng Yến Quốc hủy bỏ, quân đội Càn Quốc cũng không dám tiến lên bắc.
Nếu Càn Quốc trực tiếp bắc phạt, có thể bị 50 ngàn Tĩnh Nam quân này trực tiếp chặn, tranh thủ những binh lính từ những quận khác đến.
Có điều, không giống Trấn Bắc Hầu phủ, Cơ gia không muốn xuất hiện Trấn Bắc Hầu phủ thứ hai, cho nên mỗi đời Tĩnh Nam Hầu đều do Hoàng Đế tự mình sắc phong.
Lúc Tân Hoàng đăng cơ, vị trí Tĩnh Nam Hầu và Ti Lễ giám đều tiến hành thay đổi.
Nguyên bản vị Tĩnh Nam Hầu sẽ bảo lưu hầu tước, có điều sẽ không gọi là Tĩnh Nam Hầu, mà Tĩnh Nam Hầu mới sẽ xuất hiến, ngồi lên vị trí kia.
Cho nên, thường bố trí 50 ngàn Tĩnh Nam quân, kỳ thực như một nhánh Cấm quân không ở Kinh thành.
Tĩnh Nam Hầu đời này chính là thân đệ đệ của Hoàng hậu nương nương, cũng là quốc cữu đương triều, mà Yến Hoàng đời này mới đăng cơ không lâu, đã thụ phong hắn là Tĩnh Nam Hầu, chưởng lĩnh Tĩnh Nam quân.
- Đại nhân, chúng ta... Chúng ta mở cửa thành hay không?
Tên giáo úy thủ thành này hơi bận tâm quay đầu lại nhìn, Tổng binh phủ bên kia đang dị động, bên này cũng biết cho nên đã điều quân tới.
Nhưng lúc này, Tĩnh Nam Hầu lại suất quân muốn vào Nam Vọng thành...
Quân chính phân gia Yến Quốc, trên danh nghĩa không can thiệp chuyện của nhau, điểm này tại Bắc Phong quận cơ bản thùng rỗng kêu to, Trấn Bắc Hầu phủ kỳ thực chính là vua một cõi Bắc Phong quận, nhưng ở những nơi khác, lại chấp hành đến nơi đến trốn.
Đối mặt áp lực Tĩnh Nam quân, giáo úy thủ thành cắn răng, nói:
- Truyền lệnh, mở cửa thành, thả Tĩnh Nam quân đi vào, ta không tin, quốc cữu gia có thể tạo phản!
Cửa thành chậm rãi mở ra, Tĩnh Nam Hầu một ngựa tiên phong, sau hắn còn có Thiết kỵ Tĩnh Nam quân cuồn cuộn nối đuôi hau đi vào.
Mới vào thành, Tĩnh Nam Hầu đã hạ lệnh tướng lĩnh:
- Tức khắc nắm giữ bốn cửa thành Nam Vọng thành, phong cấm Tổng phủ!
- Tuân lệnh!
Dưới sự chỉ huy của tướng lĩnh Tĩnh Nam quân, bắt đầu tước toàn bộ vũ khí của quân thủ thành Nam Vọng thành, tất cả các nơi trọng yếu đã bị Tĩnh Nam quân nắm giữ.
Lúc chuyện này được tiến hành đâu vào đấy, bản than Tĩnh Nam Hầu không trì hoãn chút nào, suất lĩnh thân vệ trực tiếp giục ngựa nhằm phía Tổng binh phủ.
Bên ngoài Tổng binh phủ đã bị quân thủ thành vây quanh cùng khống chế lại, một tướng lĩnh thủ thành thấy Tĩnh Nam Hầu mới tới, lập tức tới quỳ xuống hành lễ.
- Tham kiến Hầu gia!
- Tham kiến Hầu gia!
- Bọn ngươi tức khắc suất quân về doanh, không có quân lệnh Bản Hầu, không được tự tiện ra doanh, người trái lệnh, chém!
Tuy quân thủ thành không rõ rằng tại sao Tĩnh Nam quân tự nhiên vào thành, càng không rõ tại sao Tĩnh Nam Hầu vừa đến đã tước khí giới của họ, nhưng bởi Tổng binh Nam Vọng thành Tiêu Đại Hải vừa mới qua đời, Tri phủ đại nhân Nam Vọng thành trước đó trong tình hình rối loạn bị thích khách giết chết, lúc này phóng tầm mắt toàn bộ Nam Vọng thành, căn bản không có ai đủ tư cách đối thoại với Tĩnh Nam Hầu.
Hơn nữa, quân thủ thành không phản kháng, dưới sự rằng buộc của tướng lĩnh, hướng về phía về Tĩnh Nam quân tước vũ khí, đồng thời bắt đầu về doanh.
Bản thân Tĩnh Nam Hầu vươn mình xuống ngựa, dưới một đám hộ vệ vây quanh, đi thẳng vào Tổng binh phủ.
Bên trong Tổng binh phủ đã bị Tĩnh Nam quân hoàn toàn nắm giữ, các đại phu trong thành đã bị gọi tới tiến hành cứu chữa người bị thương.
- Rất nhiều người bị thương sao?
Tĩnh Nam Hầu mở miệng hỏi một tên giáo úy thân tín dưới trướng.
- Theo điều tra ban đầu, thích khách đầu tiên ẩn thân trong quan tài, lúc mọi người đang phúng viếng, bắn ra ám khí, có độc.
- Có thể cứu được không?
- Có ít người có thể cứu được, nhưng người không cường tráng, ốm yếu, hoặc vốn có bệnh, khả năng…
- Haiz…
Tĩnh Nam Hầu ngược lại hỏi:
- Đã bắt hết thích khách chưa?
- Có tất cả hai mươi sáu tên thích khách, không ai sống sót.
- Không ai sống sót?
- Đúng, không ai sống sót, có mấy thích khách cải trang thành đạo sĩ, sau khi trọng thương uống thuốc độc tự sát rồi.
- A, hai mươi sáu thích khách, hai mươi sáu tử sĩ, không biết lúc nào Tổng binh phủ Nam Vọng thành lại trở thành ổ trộm cướp, giấu nhiều tên thích khách đến vậy.
- Sở giáo úy.
- Có mạt tướng!
- Truyền lệnh cho ta, khám toàn diện, Bản Hầu không tin, có thể gây ra chuyện lớn như vậy, có thể bố cục mai phục trong Tổng binh phủ, trong thành này nhất định có đồng đảng! Bất luận là ai, bất luận nhà ai, chỉ cần có liên quan, tức khắc bắt giam, nếu cản trở, khám nhà diệt tộc!
- Mạt tướng tuân mệnh!
Phân phó xong, Tĩnh Nam Hầu đi vào linh đường.
Trên linh đường, đầu tri phủ đại nhân đặt trên bàn thờ, máu vẫn còn ướt.
Cũng may người chết cùng người bị thương đã bị chuyển đến chỗ cứu hộ, cho nên linh đường bên này đã thanh tĩnh không ít.
Tĩnh Nam Hầu lấy ba nén hương, thắp cắm vào trong lư lương.
Trang 68# 1