Chương 165: Xé Hòa Ước
Tĩnh Nam hầu cười cợt, đưa tay tiếp nhận thư từ chỗ Đỗ Quyên, bản thân không nhìn lần thứ hai nữa, ném trong chậu than tiêu hủy rồi.
- Hầu gia, không hồi âm sao?
- Không vội, không tốn thời gian dài, Bản Hầu sẽ trở về đến gặp lão đầu nhà ta nói chuyện thẳng thắn.
- Báo!!!!!!!!
- Hầu gia, đồn kỵ đến báo, phía trước Càn Quốc, chúng ta phát hiện kỵ binh Càn Quốc đang điều động quy mô lớn.
- Ô a, Đỗ Quyên, ngươi nói, tiểu tử kia hiện tại còn sống sót sao?
- Vậy phải xem Hầu gia ngài có muốn giúp hắn sống sót hay không rồi?
- Tiểu tử kia rất thú vị, có quan hệ với Lục hoàng tử, có thể làm Lục hoàng tử không tiếc nhân tình với Bản Hầu để sử dụng cho hắn, nếu hắn thật sự chết rồi, Bản Hầu không dễ dáng bàn giao với Lục hoàng tử.
- Hầu gia ngài trước đây đã từng nghĩ lý do như vậy chưa?
- Há, thật không? Vậy thay lý do càng đơn giản hơn một chút.
- Ừm.
- Binh của Yến Quốc ta, coi như chọc thủng trời, cũng không để người Càn Quốc đến quơ tay múa chân!
Nói xong, Tĩnh Nam hầu đứng lên, mở hai tay ra nói:
- Mặc giáp!
Đỗ Quyên đứng dậy, tự mình giúp Tĩnh Nam hầu mặc vào giáp trụ, kim giáp mặc trên người Tĩnh Nam hầu, đem cả người hắn trở nên oai hùng bất phàm.
- Hầu gia, đã mặc xong.
Giây lát, Đỗ Quyên lùi về sau một bước nói.
Tĩnh Nam hầu đưa tay đem Đỗ Quyên ôm vào trong lòng, Đỗ Quyên rên nhẹ một tiếng, không phản kháng.
- Lão già, đã đáp ứng hôn sự của chúng ta rồi.
- Hầu gia, lão gia chỉ nói vui đùa một chút.
- Những năm tháng này, không phải nói vui đùa một chút sao, lão già đã đồng ý rồi.
- Hầu gia, ngài nói giỡn, lão gia làm sao có khả năng đồng ý ngài cưới một thám tử.
- Có cái gì không được? Vẫn phải khen Hoàng Đế Càn Quốc hào phóng, thu nạp nữ nhân. Truyền thống tốt đẹp này, Bản Hầu cảm thấy Đại Yến chúng ta nên học một ít. Còn lão già bên ka, ngươi hãy yên tâm, lần sau Bản Hầu mang ngươi cùng nhau về nhà, lão gia tử sẽ không nói cái gì.
- Thiếp thân, đều do Hầu gia làm chủ.
Nói xong, Tĩnh Nam hầu xốc màn che, một đầu Tỳ Thú kia của hắn đã chủ động tiến lên bên xe ngựa, đem Tĩnh Nam hầu nghênh đến trên lưng mình, hai Thương điêu trên xe ngựa bay lên bầu trời, bắt đầu xoay quanh.
Sau một khắc, Tĩnh Nam hầu giơ tay lên, trầm giọng nói:
- Người đời đều biết bắc quân Đại Yến ta thiên hạ vô song, hôm nay để người nước Càn nhìn một cái, Nam quân Đại Yến ta cũng là tinh nhuệ nhất đẳng đương đại!
Mệnh lệnh ban xuống, hơn vạn kỵ binh Tĩnh Nam quân bắt đầu gia tốc, chiến mã bắt đầu lao nhanh.
- Tướng sĩ Đại Yến ta thề sống chết không hàng!!!!!!
- Đại Yến Hoàng Đế Bệ hạ vạn tuế!!!!!
- Tĩnh Nam hầu thiên tuế!!!!!!
Rất xa, truyền đến những thanh âm này.
Khóe miệng Tĩnh Nam hầu lộ ra nở ra nụ cười nhạt, hạ lệnh:
- Bày trận!
- Hổ!
- Hổ!
- Hổ!
- Hổ!
…
Bởi Tĩnh Nam quân bỗng nhiên xuất hiện, để Càn Quốc quân lập tức rơi vào bên trong rối loạn.
Chiến trận xung phong, khí tràng và khí thế, sẽ đưa đến tác dụng rất lớn.
Tĩnh Nam quân uy nghiêm xơ xác tiêu điều, vừa xuất hiện, đã để người ta cảm giác một loại thế áp bách không thể đỡ, mà hệ thống chỉ huy Càn Quốc bên này, phản ứng trên mặt lập tức chậm hơn rất nhiều.
Các kỵ binh Càn Quốc không biết mình rốt cuộc nên chuẩn bị phòng ngừa Tĩnh Nam quân xung phong hay tiếp tục duy trì vây quanh hơn ba trăm quân Yến Quốc này đây, đồng thời bởi đám kỵ binh Càn Quốc thuộc về ba trấn khác nhau, đừng nói giữa hai bên có phối hợp, thậm chí bên trong không thiếu xích mích.
Đồng thời hoảng loạn, còn có trên Dương Thái úy cùng ba tên Tiết độ sứ đằng sau trên đài xe.
Dương Thái úy, lại lạnh nhạt, dù sao hắn cũng là thái giám, lúc gặp phải sự tình khó khăn, nhất thời bộc lộ ra vẻ dương khí không đủ thiếu hụt.
Mà ba vị Tiết độ sứ đều là quan văn, để bọn họ làm thơ không có vấn đề gì, ngược lại bọn họ thường xuyên, cũng để đám quan văn dưới tay viết một ít biên thơ về chủ đề báo quốc hy sinh thân mình da ngựa bọc thây, lan truyền về Kinh thành, đương nhiên, những bài thơ này nhất định sẽ mang theo tên của bọn họ; Làm như vậy, thứ nhất có thể có tiếng văn thơ, thứ hai biểu lộ bản thân trung quân ái quốc, thủ hộ đất nước nơi biên cảnh không dễ dàng gì.
Nhưng biên cảnh Càn Quốc gần trăm năm không đánh trận, ngay cả người làm lính, quan võ chân chính đối với chiến trận cực kỳ mới lạ, càng không nói những quan văn này rồi.
Lúc này, phản ứng đầu tiên của Dương Thái úy, muốn hạ lệnh để hậu quân thay bằng tiền quân, trước tiên hộ tống bản thân hắn trở về an toàn.
Cũng may, Dương Thái úy chung quy còn bảo trì lại một ít lý trí, hắn rõ ràng Dương Thái úy chung quy còn bảo trì lại một ít lý trí, hắn rõ ràng một khi bản thân hắn làm như vậy, thế trận Càn Quốc có thể trong khoảnh khắc tan rã. Đến thời điểm Yến quân chỉ cần tùy tiện đánh lén một hồi, tự nhiên Càn quân sẽ tan tác.
- Người đến thay Bản đốc chuyển lời cho thống soái Yến quân một lời, hỏi hắn, phải chăng muốn đẩy hai nước bang giao đến căng thẳng, hắn có dám gánh chịu hậu quả hai nước khai chiến hay không?
Câu sau cùng của Dương Thái úy như gào lên.
Sắc mặt lính liên hạ phát khổ, bởi vì lão quan văn truyền lệnh lần trước đã bị bắn thành con nhím, bản thân hắn chứng kiến.
Những tên người Yến này căn bản không tuân thủ quy củ hai nước giao chiến không chém giết sứ giả.
Nhưng hết cách rồi, quân lệnh đã nhận, tên lính liên lạc này chỉ có thể thúc ngựa đi qua, trước tiên đi qua vị trí đám người Trịnh Phàm bên kia, tiếp theo hướng về phía bắc.
Dương Thái úy lại song quyền nắm chặt, hắn xoay người, phát hiện ba tên Tiết độ sứ ngay sau hắn, thần sắc cũng kinh hoàng.
Rác rưởi, rác rưởi, thực sự là một đám rác rưởi!
Dương Thái úy từ đáy lòng điên cuồng khinh bỉ đám quan văn suốt ngày nói mình văn thao vũ lược, lúc gặp phải tình huống thật sự, không giữ bình tĩnh bằng một tên thái giám như hắn.
Mẹ kiếp, Bản đốc vốn được Bệ hạ phái tới hạn chế những quan văn này, ai biết được thời khắc mấu chốt lại đến chống lưng cho mấy tên này.
Một lát sau, tên lính liên lạc cưỡi ngựa trở về rồi.
- Hồi bẩm Thái úy, đối phương là Tĩnh Nam hầu của Yến Quốc đích thân tới.
- Tĩnh Nam hầu?
Môi Dương Thái úy lúng túng mấy lần, tiếp tục nói:
- Vị Tĩnh Nam hầu kia nói gì?
- Tĩnh Nam hầu nói, hắn yêu cầu ta thả nhánh quân đội Yến Quốc kia trở về?
- Làm sao có thể, nhánh Yến quân kia tự ý vào Càn Quốc, giết con dân Càn Quốc ta, chém đầu quan lại Càn Quốc ta, làm sao có thể để bọn hắn cứ như vậy rời đi được?
- Hồi bẩm Thái úy, những lời này tiểu nhân đã nói với vị Tĩnh Nam hầu kia rồi.
- Tốt, Tĩnh Nam hầu kia đã về chưa? Bản đốc không tin, hắn chỉ là một tên Hầu gia, không phải Yến Hoàng, dám tùy tiện xé bỏ hòa ước trăm năm trước với hai nước!
Trang 84# 1