Chương 204: Mục Tiêu
Trịnh Phàm từ trên mặt đất đứng lên, kỳ thực, mấy ngày nay, bản thân hắn có thể may mắn cùng Tĩnh Nam hầu đi xe ngựa, đồng thời dùng cơm chung, hắn còn tưởng rằng đây là thủ đoạn Tĩnh Nam hầu lôi kéo người, bởi thượng vị giả thích dùng con đường này nhất, khiến ngươi cảm động áo ào, sau đó để ngươi cam tâm tình nguyện chết vì hắn.
Nhưng hiện tai ra, ý nghĩ của mình sai rồi, Tĩnh Nam hầu cố ý mang hắn vào kinh, thật ra không muốn để mình đi làm cái gì, bản mình chẳng cần phải làm gì, bởi Tĩnh Nam hầu muốn, chính hắn.
Mà một người như hắn, chính hắn sẽ giúp Tĩnh Nam hầu lấy được… Thời cơ.
Vì thu mua quân tâm? Vì muốn tăng mạnh khống chế đối với Tĩnh Nam quân? Vì muốn hướng về Yến Quốc công khai biểu thị địa vị của mình? Hay hoặc vì cái khác?
Trịnh Phàm không đoán ra, hiện tại điều hắn có thể làm, chỉ có xoay người lên ngựa, đi theo nam nhân mặc Kim giáp trụ cưỡi Tỳ Thú kia.
Có lẽ người đời sau được giáo dục và tư duy văn hóa không giống cổ nhân đi, hoặc do hắn ở cũng đám người Tứ Nương lâu, vào lúc này Tĩnh Nam hầu rõ ràng muốn hô lên giúp hắn báo thù, nhưng trong lòng Trịnh Phàm kỳ thật không có bất kỳ cảm động và lo sợ tái mét mặt mày nào.
Hẳn đây là lý niệm, đã thâm căn cố đế trong đáy lòng Trịnh Phàm, hơn nữa tự hắn thức tỉnh trong thế giới này về sau, hắn cũng từng lần từng lần trải nghiệm, chứng kiến: Chơi chính trị, đều bẩn!
Tỳ Thú đi ở phía trước, hai bên kỵ sĩ đi theo, nơi này là kinh thành, nơi này càng không phải Nam Vọng thành, cũng không phải thành trì nơi nào đó, nhưng Tĩnh Nam hầu vẫn lấy phương thức suất binh này mở đường tiến lên.
Dân chúng đều đứng ở hai bên đường phố, đều lo sợ tái mét mặt mày nhìn tất cả những thứ này.
Bọn họ đều hiếu kỳ, bởi vị Trấn Bắc hầu phủ từ phương bắc kia vào kinh về sau, cũng không phô diễn như thế này.
Kinh thành không giống những nơi khác, bất luận cử động tại nơi này thế nào, đều bị phóng to vô hạn.
Khả năng dân chúng chỉ là tầng chót tới xem náo nhiệt, sau khi trở về có thể cùng người trong nhà hoặc bằng hữu, xóm giềng tán gẫu làm đề tài câu chuyện, nhưng đối với những người hiểu chuyện thời cuộc mà nói, động tác này của Tĩnh Nam hầu đã cấp tốc biểu lộ hàm nghĩa sâu hơn.
Đây vì Điền gia thị uy? Đây là vì chuẩn bị lót đường cho Tĩnh Nam hầu phong Vương?
Tĩnh Nam hầu hiện nay mới được phong chức không bao lâu từ khi Bệ Hạ đăng cơ, tới nay mới hơn mười năm, những thời gian mười năm thôi đã đủ để Tĩnh Nam hầu đem ảnh hưởng của mình thâm nhập toàn bộ Tĩnh Nam quân.
Lúc này là thời khắc triều đình đối lập Trấn Bắc hầu phủ, lập trường của Tĩnh Nam hầu có vẻ cực kỳ then chốt và mẫn cảm rồi.
Phụ cận không biết bao nhiêu con mắt trợn nhìn chằm chằm nơi này, tin tức bắt đầu thông qua đủ loại phương thức chuyền đi, toàn bộ kinh thành như mạng nhện, mà chỉ riêng Tĩnh Nam hầu cất bước trên nơi này.
Cũng may, Trịnh Phàm có một cái ưu điểm, đó chính là năng lực thích ứng của hắn rất mạnh, theo cách nói của người mù Bắc, đây chính là đây là năng lực bẩm sinh của hắn.
Báo thù là báo thù, không quản mình làm gì, mình đã không cách nào thay đổi, vậy không bằng đàng hoàng hưởng thụ đi.
Cao hứng một chút, cười thêm một chút, đây là đi báo thù, không phải đi khóc tang, cần vui mừng lên một chút!
Trịnh Phàm tự ám chỉ như vậy trong lòng, sau đó hắn hít một hơi, để lưng dựng thẳng tắp.
Tốc độ của đội ngũ kỳ thực không nhanh, thế lực tại nơi nhân khẩu đông đúc như kinh thành, đã cảm thấy rất có tốc độ rồi.
Bọn nha dịch trong kinh thành đều bị phái về đây, đuổi theo nhánh Tĩnh Nam quân này, nhưng bọn hắn chỉ phụ trách trật tự trên đường, không dám ngăn cản thậm chí không dám lên trước hỏi dò nhánh Tĩnh Nam quân này rốt cuộc muốn đi đâu?
Từng tin tức bị lan truyền trở về, bao quát Tĩnh Nam hầu lúc trước ở tiệm vịt quay và tin tức hắn ngoài cửa đối thoại với Trịnh Phàm, đều bị truyền ra ngoài.
Rất nhiều thảm tử và cơ sở ngầm vừa mới thu chỉ thị mới nhất, phải xác định Tĩnh Nam hầu rốt cuộc muốn đi nhà nào!
Danh tự “Trịnh Phàm” này, trong tai các đại nhân vật trong kinh thành đã không tính xa lạ nữa.
Người trong Yến quân sử dụng Man binh thật sự không hề ít, nhưng người dùng Man binh đập phá sơn môn Hoài Nhai thư viện, chỉ có một mình Trịnh Phàm.
Hành động lần này của Trịnh Phàm, tương đương với việc tàn nhẫn dẫm vào mặt người đọc sách Đại Yến.
Cho nên, căn cứ phương hướng Tĩnh Nam quân tiến lên lần này khả năng suy đoán đầu tiên xuất hiện, bởi tiếp tục đi về phía trước con đường này, lại quẹo về bên trái nữa, chính là phủ tể tướng.
Mục tiêu, là phủ tể tướng?
Khắp nơi nhận được tin tức từ cơ sở ngầm truyền đến về sau, đều giật cả mình.
Nhưng đây quả thật có khả năng, bởi tế tướng đương triều Triệu Cửu Lang xuất thân từ Hoài Nhai thư viện, thậm chí trong thư viện còn có bức lưu niệm do hắn tự tay viết, lần đó Trịnh Phàm suất quân đạp phá thư viện, đánh mặt của hắn, hắn móc ngoắc ngón tay hơi hơi sắp xếp một hồi, để một tên quan Thủ bị biên quân chết đi là chuyện hết sức đơn giản.
Chẳng lẽ Tĩnh Nam hầu lại muốn vì một tên thủ hạ Thủ bị nho nhỏ đi tới phủ tể tướng báo thù?
Bởi Yến Quốc không phải một quốc gia trung ương tập quyền, cho nên quyền bính tể tướng không lớn như tể tướng Càn Quốc sát vách, tể tướng Càn Quốc có thể dẫn dắt biển văn nhân uy hiếp Càn Hoàng.
Nhưng bất kể nói thế nào, tể tướng chính là mặt mũi triều đình Yến Quốc, hôm nay nếu Tĩnh Nam hầu thật dám suất quân đạp phá phủ tể tướng, cái này tương đương với việc hoàn toàn không để ý mặt mũi triều đình Yến Quốc, vi phạm quy tắc ngầm của quốc gia.
Có người vì điều này lo lắng, có người vì điều này lại cười trên sự đau khổ của người khác, cũng có người có ánh mắt càng sâu, lại không nói lời nào.
Bởi vì bọn họ không cho rằng Điền Vô Kính sẽ đế phủ tể tướng gây phiền phức, cũng không phải nói Điền Vô Kính hắn không dám, nói thật, Điền Vô Kính bây giờ "Phong Vương" gần như dễ như trở bàn tay, dưới tay chưởng khống binh quyền, phía sau có Hoàng Hậu nương nương hậu thuẫn.
Thân là em rể của Hoàng Đế, hung hăng một chút có sao?
Thân là quân phiệt, ương ngạnh một chút có sao?
Nhưng cự đầu này không tin, rằng Triệu Cửu Lang do Bệ Hạ tự mình cân nhắc đưa lên, Tĩnh Nam hầu muốn báo thù cũng phải cân nhắc mức độ.
Đúng như dự đoán, rất nhanh cơ sở ngầm lập tức trở về báo, nói nhánh Tĩnh Nam quân này không quẹo trái đi phủ tể tướng mà đi thẳng.
Tiếp tục đi thẳng nữa, chính là đến đông thành rồi.
Nhưng đông thành nơi đó, không phải nơi ở quyền quý gì, bởi Hoàng cung và kinh thành Yến Quốc trải qua mấy lần xây dựng và trùng tu về sau, đã không theo bố cục Hoàng cung tại chính giữa kinh thành như lúc đầu nữa, hơn nữa Yến Hoàng đời trước lại tham hưởng thự, không chỉ nhờ người Càn Quốc đến giúp Yến Quốc xây dựng một tòa Tây viên, còn mạnh mẽ xây thêm Hoàng cung về phía đông lập nên Thái Miếu, lúc cường thịnh có thời điểm có hơn một nghìn nhân viên làm việc bên trong.
Lúc đó, ngay cả các vị thế gia môn phiệt đối với vị Tiên Hoàng đều không chịu được rồi.
Trang 103# 2