Chương 301: Trảm Long Mạch!
Mấy tháng trước, phàm là Luyện Khí sĩ có tư cách trong thiên hạ, đều có thể dùng đại giới mạo hiểm tính mạng bói quốc vận, đều từng bị khí thế của đầu Hắc Long này dọa sợ!
Chuyện này có nghĩa, quốc thế Yến quốc tựa như liệt hỏa nấu dầu, đã đạt tới đỉnh phong!
Lúc Điền Vô Kính tự diệt cả nhà, thúc tổ của hắn cũng từng nói tương tự.
Triệu Cửu Lang còn cầm bánh gạo trong tay, cắn một cái, ngẩng đầu nhìn lên, lại cắn một cái, lại liếc mắt nhìn.
Trong lòng, thầm thấy thỏa mãn.
Bởi hắn rõ, trong đạo Hắc Long này, có cống hiến của hắn.
Tiết Nghĩa mở hai tay, từng đạo hắc khí từ trong người bốc lên, hô ứng với Hắc Long trên trời.
- Tàng phu tử, có ta ở đây, ta muốn xem xem, ngươi có thể trảm Long mạch Đại Yến ta không!
Nụ cười khinh thường trên mặt Tàng phu tử vẫn chưa tản đi:
- Được, lão phu cũng không tin ngươi có thể đỡ được lão phu, có điều lão phu tới đây, chỉ để bàn chuyện giao dịch với Yến Hoàng Bệ hạ sau lưng ngươi. Yến Hoàng Bệ hạ, lão phu có thể không trảm Long mạch của Đại Yến ngươi, nhưng lão phu muốn ngươi lập tức thu binh, tự minh phát minh chiếu, một khi ngươi còn tại vị, không được xuôi nam công Càn!
Nói xong, một đóa sen bên người Tàng phu tử lại vỡ.
Một làn ngân khí lãng bốc lên, bức hướng hư ảnh Hắc Long:
- Nếu không, hôm nay, Long mạch Đại Yến ngươi không còn tồn tại nữa!
Đương đại đệ nhất luyện khí sẽ, dùng hình thần tới hoàng thành, lấy Long mạch làm dẫn, bức quân vương nhượng bộ!
Tiết Nghĩa ngẩng đầu nhìn thẳng:
- Ngươi thử xem!!!
Một luồng tử chí thê lương tràn ra.
Triệu Cửu Lang đưa miếng bánh cuối cùng vào trong miệng, sau đó học động tác của Yến Hoàng, bất nhã đưa ngón tay lên miệng liếm mấy cái.
Nghĩ thầm, khó trách hôm nay nhìn vị Thái gia này lạ lạ, hóa ra là bàn giao hậu sự.
Đối mặt tình cảnh này, tể phụ Đại Yến, lại không có bất cứ sợ sệt.
Kỳ thực, từ khi Điền Vô Kính tự diệt cả nhà, thúc tổ Điền gia đã nhắc Điền Vô Kính chú ý Tu Huyền giả dùng thuật pháp mà tới.
Bây giờ, dự ngôn của thúc tổ Điền gia, đã ứng nghiệm.
Đối mặt với uy hiếp này, thần sắc Yến Hoàng vẫn không có bất kỳ gợn sóng, chỉ nói:
- Tiết Nghĩa, nghe chỉ!
Lão giả mặc hắc bào nghe vậy, thân thể run lên, có chút không hiểu quay đầu nhìn Bệ hạ nhà mình, thế nhưng vẫn đi mấy bước, quỳ xuống:
- Có thần!
- Lui về Khải Minh điện, không được phép xuất thủ.
Tiết Nghĩa có chút ngạc nhiên nhìn Hoàng đế Bệ hạ nhà mình, phải biết, Long mạch này, dù là lão liều mạng bảo vệ, cũng không nhất định bảo vệ nổi, nếu lão không tự mình xuất thủ, vị Tàng phu tử kia, tất có thể chém Long mạch!
- Tiếp chỉ.
Yến Hoàng lại nói.
Thần sắc Tiết Nghĩa khẽ giãy dụa.
- Tiết Nghĩa, tiếp chỉ!
Tiết Nghĩa cúi đầu, dập đầu:
- Thần, Tiết Nghĩa, tiếp chỉ!
Tiết Nghĩa đứng dậy, bước lại Khải Minh điện, đứng bên Triệu Cửu Lang.
Yến Hoàng lại ngẩng đầu, nhìn lên cười nói:
- Lần đầu Trẫm nhìn được, trên hoàng cung của Trẫm, lại còn có cảnh tượng bực này.
Tàng phu tử hơi nghi hoặc nhìn vị Hoàng đế Yến quốc này.
Yến Hoàng nhìn về phía Tàng phu tử, từ khi Tàng phu tử xuất hiện, đây là lần đầy Yến Hoàng mở mắt nhìn tới!
- Mau mau mau, không phải ngươi muốn chém Long mạch nay sao, chém cho Trẫm xem một cái, Trẫm ở đây chờ đây.
Tàng phu tử: “…”
Tiết Nghĩa: “…”
- Ha ha.
Triệu Cửu Lang lại nở nụ cười, bước khỏi Khải Minh điện, đứng sau Yến Hoàng, cũng ngẩng đầu nhìn lên:
- Bệ hạ, đừng nói ngài, thần cũng đang chờ xem kỳ cảnh đây.
Tàng phu tử có chút không nhiểu nhìn đôi quân thần Yến quốc.
Yến Hoàng đưa tay chỉ Tàng phu tử, thúc giục:
- Thư phong của Trẫm còn rất nhiều tấu chương chưa phê duyệt, không được trì hoãn, mau trảm cho Trẫm.
Tàng phu tử hừ nhẹ cười nhạt:
- Yến Hoàng Bệ hạ, phản phẹ của việc chém Long mạch một nước, đúng là lão phu cũng không chịu được, nhưng Yến Hoàng Bệ hạ, ngài thực cho rằng, lão phu không dám sao?
Yến Hoàng chắp tay sau lưng:
- Mau trảm!
- Tốt, hôm nay lão phu liền trảm Long mạch Đại Yến ngươi, đoạn phúc phận Cơ gia ngươi!
Sau một khắc, trừ bỏ đóa sen héo rũ, mười ba đóa sen còn lại toàn bộ vỡ nát, Tàng phu tử đưa tay chỉ lên, một đạo khí lãng mạnh mẽ từ nơi sâu xa bắn vào thương khung, tiếp đó, một đạo hào quang hạ xuống, trực tiếp rơi vào hư ảnh Hắc Long.
“Vù!!!”
Hư ảnh Hắc Long phân liệt, hóa thành khói đen tản đi.
Từ trong u minh tới, lại về với u minh.
Cơ thể Tàng phu tử bốc lên hỏa diễm, nhưng thần sắc lão lại không chút thống khổ, chỉ lạnh lùng nhìn vị quân vương trước mắt, dùng âm thanh phập phù nói:
- Yến Hoàng, Long mạch Đại Yến ngươi đã đứt!
Yến Hoàng vẫn ngẩng đầu nhìn biến hóa trên không trung, đợi khi Hắc Long tán đi, ánh sáng chiếu xuống, Yến Hoàng hít sâu một hơi:
- Đại Yến ta lập quốc mấy trăm năm, lập quốc gian, hộ quốc khó, những điều này đều được lạc ấn khắc sâu trong lòng mỗi một con dân Đại Yến.
Đại Yến, có thể kéo dài mấy trăm năm, xưa nay không phải dựa vào Long mạch chó má, cũng không phải dựa vào khí vận mà đám Luyện Khí sĩ các ngươi nói!
Đại Yến, dựa vào Yến binh cầm đao thúc ngựa lao tới bắc cương, máu nhuộm hoang mạc!
Dựa vào lịch đại tổ tiên, chết trận lại kế vị, tiếp tục ngự giá thân chinh!
Dựa vào chiến mã, mã tấu, từng đời từng đời không từng cong sống lưng!
Trẫm, chính là thiên tử!
Trẫm, không tin số mệnh, nếu thực sự có số mệnh, vậy mệnh này, tất cũng có thể dựa vào người để sửa!
Trong đầu Yến Hoàng hiện lên hình ảnh Trấn Bắc hầu Lý Lương Đình nhìn hắn ăn đùi gà mà chảy nước miếng.
Hiện ra hình ảnh Tĩnh Nam hầu Điền Vô Kính gào thét: Môn phiệt Đại Yến diệt bắt đầu từ Điền gia!
Hiện ra hình ảnh bản đồ cương vực Đại Yến mà hắn nhìn mỗi lúc trước khi đi ngủ!
Mệnh Trẫm, quốc vận Đại Yến, ngươi nói thay là thay? Nói đoạn là đoạn?
Vậy, trăm ngàn thiết kỵ Đại Yến ta, còn có nghĩa lý gì?
Đại Yến còn cần nam bắc hai hầu làm gì?
Đại yếu, còn cần Trẫm làm gì?
Hình thần Tàng phu tử gần như chôn vùi, bên tai, còn vang vọng lời Yến Hoàng.
Đột nhiên, lão còn cảm thấy có chút mê man, vị Hoàng đến Yến quốc này, thái độ, lời nói, thần sắc, lại khiến Tàng phu tử sinh dao động với đạo mà lão truy cầu cả đời.
Yến Hoàng bước xuống, vừa bước vừa nói:
- Luyện Khí sĩ các ngươi, những Luyện Khí sĩ bình thường dựa vào bói toán, lừa bịp bách tính mà sống! Có lẽ, ngươi cảm thấy ngươi khác với bọn hắn. Nhưng trong mắt Trẫm, bọn họ, lừa gạt ngu dân, mà ngươi, lừa gạt quân vương soái tướng! Chỉ đơn giản là đối tượng không giống nhau, nhưng bản chất đều là lừa gạt, có những lúc, lừa lới mức, chính ngươi cũng tin tưởng không nghi ngờ.
Trẫm, rất thất vọng, Càn quốc, cũng làm cho Trẫm rất thất vọng! Xem ra, Càn quốc đã không còn người nào có thể làm việc, chỉ dựa vào một bọn bịp bợp giang hồ mong thành chuyện!
Trẫm, không hy vọng ngươi chết, Trẫm hy vọng ngươi tiếp tục sống, Trẫm muốn ngươi tận mắt nhìn thấy, một Đại Yến bị ngươi chặt đứt Long mạch, cắt rời phúc phận, thiết kỵ của nó sẽ đạp giang sơn như gấm của Đại Càn ngươi thế nào!
Hình thần tàng phủ tử triệt để chôn vùi, trước lúc chôn vùi, lão còn đưa tay, muốn chỉ Yến Hoàng, nhưng lại không thành.
…
Trang 152# 1