Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 342: Thành Do Hắn Bắt Đầu, Bại Cũng Do Hắn Mở!

Chương 342: Thành Do Hắn Bắt Đầu, Bại Cũng Do Hắn Mở!



Người mù Bắc từ trong ống tay áo lấy ra một một phần quyển sách, đưa cho Ôn Tô Đồng.
Ôn Tô Đồng tiếp nhận quyển sách, mở ra, nhìn thấy chữ viết bên trên quyển sách về sau, thân thể cả người đều bắt đầu co giật, chỉ chỉ nói:
- Cái này…. Ngươi... Ngươi làm sao dám... Ngươi…
Quyển trục này là bố cáo chiêu an, lấy thân phận Tiết độ sứ của Ôn Tô Đồng phân phát bố cáo chiêu an.
Nội dung an dân, nghìn bài một điệu, nhưng trừ bỏ an dân bên ngoài, còn lấy giọng điệu Ôn Tô Đồng đem đám quan gia Càn Quốc vân vân tàn nhẫn phe phán một trận, làm sao phạm vào kỵ húy, thậm chí bên trong nội dung còn đề cập chuyện Thái tổ Càn Quốc vốn bất chính, Cơ gia thay thế được Triệu gia trở thành Hoàng Đế mới hợp lý!
- Đây là vu oan! Đây là hãm hại!
Ôn Tô Đồng hô.
- Đúng, đây là vu oan, đây là hãm hại, đây là ta viết, ta có thể làm chứng cho Ôn lão ngài.
Người mù Bắc dừng một chút, cười cợt nói:
- Nhưng ai tin đây? Rốt cuộc, Ôn lão, mũ mão trên đỉnh đầy ngài, nếu bản thân đã đội lên, ngài còn muốn hái xuống? Phần này bố cáo chiêu an, hôm nay cũng đã phát ra, không chỉ Trừ Châu thành, còn phân tán khắp tất cả các khu vực xung quanh rồi. Ôn lão, ngài không còn đường lui, coi như ngài một người đồng ý chủ động chịu tất cả tội lỗi, nhưng gia tộc của ngài, tự nhiên không thể gánh nổi rồi!
- Tuy nói Triệu quan gia trên đầu môi vẫn xử lý tử tế với sĩ phu, nhưng đối với những chuyện này, trong lòng ngài tự mình cân nhắc một chút, bọn họ có thể bỏ qua cho người Ôn gia sao?
Ôn Tô Đồng giận tím mặt nói:
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
- Lời lẽ tầm thường thôi, nếu không có đường lui, đàng hoàng đi về phía trước, lấy thân phận địa vị của ngài, hơn nữa ngài là trường hợp đầu tiên, triều đình ta tự nhiên lấy ngài làm điển hình, ngày sau lấy thân phận Càn nhân vào triều đình ta quan bái thượng thư cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Người mù Bắc dừng một chút, cười cợt nói:
- Ngài làm càng sớm càng tốt, bằng không nếu chờ những tướng công kia cũng đầu hàng, tư lịch và thân phận của bọn họ, sẽ cao hơn ngài nhiều.
- Ha ha, ha ha ha...
Lúc trước Ôn Tô Đồng còn đang tức giận, bỗng nhiên nở nụ cười.
Người mù Bắc yên lặng đứng ở nơi đó, không lên tiếng.
Ôn Tô Đồng người này, do người mù Bắc chọn, nếu chọn hắn, khẳng định có đạo lý của hắn.
- Lão phu, có một điều kiện.
- Ngài không có tư cách ra điều kiện.
- Ngươi…
- Ngài có thể nói một ít lời hung ác, nhưng không ý nghĩa, bởi vì ngài không nỡ lòng bỏ toàn gia tộc mình bị diệt, mà ta có năng lực diệt toàn tộc ngươi, cho nên ngươi không có bất luận tư cách gì đòi bàn luận điều kiện với ta, ngài hiểu không?
Ôn Tô Đồng nói:
- Lão phu có một thỉnh cầu.
- Mời ngài nói, ta tất nhiên sẽ nói cho chủ nhân nhà ta, mà do chủ nhân nhà ta dâng thư tới triều đình.
- Cái ta thỉnh cầu, không cần phải dâng thư lên triều đình, ta vẫn rất tò mò, rốt cuộc người như thế nào, lại có thể để Bắc tiên sinh ngài nhận chủ.
- Chủ thượng là Tiềm Long tại uyên.
- Lời này phạm vào kỵ húy.
- Ừm.
- Ta thỉnh cầu, ta có một cháu gái, mười sáu tuổi.
- Chủ thượng nhà ta không thích…
Cái người mù Bắc muốn nói chính là, chủ thượng mình không thích nữ hải nhỏ.
Nhưng Ôn Tô Đồng lại giành nói:
- Không, ta không phải muốn trèo cao với gia chủ ngài, cháu gái của ta cũng không phải quốc sắc thiên hương.
- Đó là?
- Cùng ngài.
Trầm mặc, trầm mặc trong thời gian ngắn ngủi, người mù Bắc nở nụ cười, chỉ chỉ con mắt mình nói:
- Ta mù.
Ôn Tô Đồng lại vỗ đùi, nói:
- Chẳng phải thích hợp?
Dung mạo tôn nữ nhà ta rất phổ thông, ngươi lại là người mù, chẳng phải ông trời tác hợp cho?
Người mù có chút thất vọng, hắn yêu thích tính toán người khác, nhưng không thích mình bị tính toán.
- Ôn lão, từ xưa tới nay dùng phương thức thông gia củng cố liên minh, đến cuối cùng, đều cơ bản tan vỡ.
Trong Hậu cung Yến Hoàng đương đại, việc dùng con gái gả làm phi tử để thông gia của đám thế gia môn phiệt được dùng rất nhiều, nhưng vẫn không thể trì hoãn người ta ngựa đạp môn phiệt.
Thông gia, đúng là một chuyện rất ngây thơ!
Bởi quan hệ không đủ mạnh, cho nên mới cần thông gia, nhưng bởi quan hệ không đủ mạnh, cho nên nhất định sẽ vỡ tan.
- Ngươi không giống, lão phu đời này, xem người, rất ít khi sai.
Người mù Bắc thở dài nói:
- Ta chỉ là tục nhân.
Ôn Tô Đồng không nói lời nào rồi.
- Ôn lão?
- Ta đang chờ ngươi.
- Chờ ta làm cái gì?
- Chờ ngươi ra điều kiện.
Người mù Bắc nở nụ cười, nói:
- Đây có ý gì?
Ôn Tô Đồng thì lại đưa tay đặt trên ụ tường, nhẹ nhàng xoa xoa nói:
- Loại người như ngươi, lúc đối mặt với bất cứ chuyện gì, đầu tiên đều không cân nhắc mình có thể tiếp thu hay không, mà đi cân nhắc quan hệ lợi hại, đây là phương thức của cuộc đời ngươi.
- Vậy Ôn lão cảm thấy, ta nên nhắc tới điều kiện gì?
- Ôn gia ta cống hiến toàn bộ.
Người mù lắc đầu một cái, nói:
- Không đủ.
- Nơi này ngày sau khả năng cao là ranh giới mới của Yến Quốc, Yến nhân có thể đánh xuống nơi này, trong thời gian ngắn vô pháp tiếp tục khống chế lại nơi này, lão phu có thể tiếp tục ngồi vị trí Tiết độ sứ này.
Ôn lão gia đứng một chút, tiếp tục nói:
- Đừng xem hiện tại trong nha môn mênh mông một đám bù nhìn rác rưởi, nếu lão phu thật sự muốn làm, xương già này, vẫn có thể dùng được. Không thể tạo phản, nhưng việc khống chế Trừ Châu thành và phạm vi xung quanh này trong tay, không thành vấn đề, nên xoá ai, nên nâng đỡ ai, nên làm sao, trong lòng lão phu rõ ràng.
- Tiếp tục.
- Trung thành, thêm vào Trừ Châu thành và mảnh đất này trung thành.
- Đừng có ngừng.
- Không phải trung thành với Yến Quốc, cũng không phải trung thành với Yến Hoàng, mà trung thành với chủ thượng ngươi.
- Bên trong có mùi rồi!
- Kỳ thực, lão phu càng muốn liên thủ với ngươi, mà không phải chủ nhân của ngươi.
- Ta là một người mù!
- Nhưng con mắt của ngươi nhìn ra so với người bên ngoài càng rõ ràng, trước mặt ngươi, lão phu cảm thấy, mình mới là người mù.
- Ta sẽ không phản bội chủ nhân của ta.
- Tốt, lão phu kia cũng có thể trung thành với chủ nhân của ngươi.
- Tại sao?
Người mù Bắc hỏi.
- Ngươi rốt cuộc muốn hỏi cái gì?
- Hỏi tất.
- Đúng, nếu lão phu trung thành với Yến Hoàng, đừng nói nhất định có thể trên vị trí Tiết độ sứ Trừ Châu thành nay, ngày sau bị coi như Yến nhân lấy làm tấm gương, còn được cung phụng trên triều đình, chắc chắn quan to hậu lộc. Nhưng nói thật, lão phu không coi trọng Đại Yến ổn định và hoà bình lâu dài.
Ôn lão gia, dừng một chút, phân tích:
- Hành động Yến Hoàng ngựa đạp môn phiệt, tự nhiên nhiên thoải mái tràn trề, luận về quyết đoán và đại khái, ba vị Quân Chủ trong bốn nước phương Đông kia, khả năng gộp lại đều không phải đối thủ của Yến Hoàng. Thế nhưng hắn quá cuống, quá mức cấp thiết rồi!
- Ngựa đạp môn phiệt đem tất cả thế lực môn phiệt quốc nội dọc hết sạch, tự nhiên giúp Hoàng quyền hắn được tăng lên mạnh mẽ, miệng hàm thiên hiến, quả nhiên Thiên Tử chi uy bao phủ toàn quốc…. Nhưng thành do hắn bắt đầu, bại cũng do hắn mở.


Trang 172# 2

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất