Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 343: Kết Hôn!

Chương 343: Kết Hôn!



Ôn gia nhìn người mù Bắc thật lâu, nói:
- Trấn Bắc quân và Tĩnh Nam quân Đại Yến vốn là hai phiên trấn, thậm chí tính độc lập còn lớn hơn Tây quân Càn Quốc không bao nhiêu. Thời điểm Lý Lương Đình và Điền Vô Kính tồn tại, hai nhánh quân đội này tất nhiên nghe lệnh Yến Hoàng, nhưng… Về sau thì sao?
- Ngựa đạp môn phiệt, Yến Hoàng được, chính là của cải, thổ địa, nhân khẩu cùng với... Nhân tài của thế gia môn phiệt… Nhưng cái hắn mất đi… Chính là lòng người!
Người mù Bắc nói:
- Lòng người cái khái niệm này, quá to lớn rồi.
- Không, không lớn, thật không lớn, nói đơn giản nhất, môn phiệt Đại Yến từng phụ giúp Cơ gia hắn.
Mấy trăm năm qua, mỗi khi Đại Yến gặp chiến sự, Hoàng Đế Cơ gia ngự giá thân chinh, môn phiệt sĩ tộc theo sát phía sau, chiến người Man, chiến những quốc gia phương Đông khác.
- Môn phiệt đối với Cơ gia có công, không có môn phiệt trợ giúp, Cơ gia hắn không thể ngồi vị trí này lâu như vậy, khả năng môn phiệt đối với quốc gia mà nói, đúng là u ác tính, nhưng cái này giống sĩ phu Đại Càn ta, quá nhiều, với đất nước vô ích, nhưng mọi người vẫn chống đỡ Triệu gia.
Ôn lão gia tử gằn giọng:
- Môn phiệt chưa từng phụ Cơ gia, Cơ gia lại ngựa đạp môn phiệt!
Ôn lão gia tử dừng một chút, lại nói tiếp:
- Nhưng môn phiệt hết sạch, tự có người mới nhà mới sẽ tới, bất luận bởi quân công mà lên hay bởi văn trị mà lên, bọn họ sẽ một lần nữa thay thế được vị trí môn phiệt, làm phong phú quốc gia này…. Sau đó thì sao?
Bàn tay Ôn Tô Đồng nhẹ nhàng đánh trên ụ tường:
- Cõi đời này, bất cứ chuyện gì, đều là tướng huệ, nhân nghĩa, quân quân thần thần, thần thần quân quân, kỳ thực hai phe đều có sở cầu, lại giống như đàm luận mua bán trên đường phố, cần phải chú ý việc “Thuận mua vừa bán”. Nhưng khi Yến Hoàng đem phần nhân nghĩa này cho quét vào trong rãnh nước về sau, chung quy chỉ còn sót lại một lớp da… Ép mua ép bán, thậm chí là, cướp đoạt rồi.
Ôn Tô Đồng cười cười nói:
- Thần tử sẽ không tín nhiệm Yến Hoàng, đặc biệt là đại tướng chưởng binh, mất cất lên chức tướng môn, bởi Yến Hoàng đã dùng hành động chứng minh, hắn không phải một vị Quân Chủ đáng tin cậy. Loạn của Đại Yến, bởi vậy sinh ra! Trừ phi…
Người mù Bắc hỏi dò:
- Trừ phi cái gì?
- Trừ phi Yến Hoàng còn có thể sống thêm mấy chục năm, trừ phi Điền Vô Kính và Lý Lương Đình cũng có thể sống theo. Trừ phi người kế nhiệm Yến Hoàng với người kế nhiệm khác, cũng có nhân vật tương tự Điền Vô Kính và Lý Lương Đình như vậy…. Bằng không, Yến Hoàng chết… Thiên hạ vỡ!
Người mù Bắc hỏi:
- Ôn lão?
- Hả?
- Cháu gái ngươi, thông minh sao?
- Tuy tôn nữ ta nói không đẹp, nhưng dù sao cũng là cháu gái của lão phu, tất nhiên phải thông tuệ.
- Ồ.
Người mù gật gù.
- Bắc tiên sinh đồng ý rồi?
- Không, Ôn lão vẫn không hề nói, tại sao biết đem thẻ đánh bạc, tính ở trên người chúng ta?
- Kỳ thực, đáp án này, ngươi đã nói trước cho lão phu biết rồi.
- Hả.
- Lúc trước lão phu hỏi ngươi, ngươi nói ngươi nhiều lương thực!
- Đúng.
- Cháu gái lão phu, cũng nhiều!
"..." Người mù.
Người mù ho khan một tiếng, nói:
- Ôn lão đây dự định giăng lưới rộng rồi?
- Người khác không rõ ràng, Bắc tiên sinh lẽ nào còn không rõ sao? Con người của Càn Quốc ta, đơn giản như thờ một đền thờ. Mặt ngoài, ai sẽ coi việc của ngươi là chuyện to tát? Ngày lễ ngày tết, tượng thần bên trong tòa thần miếu, hương hỏa nghi ngút, nhưng trong ngày thường, lại có mấy người đem thần linh để trong lòng? Còn nữa, người già rồi, yêu thích tụng kinh niệm phật, lão phu không tin thần phật, lại tin mệnh.
Ôn lão cười cười tiếp tục nói:
- Càn Quốc không thiếu Luyện Khí sĩ, há mồm ngậm miệng chính là hạ cờ, chính là bố cục, phảng phất thiên địa ở trong mắt bọn họ chỉ là một bàn cờ. Lão phu cũng thích chơi cờ, lần này coi như lão phu hạ cờ đi.
Người mù Bắc nói:
- Nếu lấy cháu gái ngươi, ta bỗng nhiên nhỏ hơn ngươi hai đời rồi!
- Lão phu còn một đưa con gái ở góa hai năm, ngược lại khá tú lệ, nếu Bắc tiên sinh không chê, lão phu...
- Thôi.
Người mù Bắc lắc đầu một cái, hắn chung quy không có khẩu vị giống vị chủ thượng mình.
- Hôm nay Bắc tiên sinh theo vào phủ mang người đem đi đi.
- Có phải gấp gáp quá không? Sính lễ cái gì, coi như không thể gióng trống khua chiêng, nhưng không đến nỗi keo kiệt như vậy chứ?
- Bắc tiên sinh muốn kéo dài?
- Không phải, trước mặt đại quân còn chưa về, nếu Càn quân trở về, Ôn lão chẳng phải giỏ trúc múc nước, công dã tràng?
- Lão phu không cầm binh, nhưng lão phu lại giỏi nhìn người, nhìn thấy ngươi về sau, lão phu cảm thấy, trở về, khẳng định là Yến quân.
Ôn Tô Đồng nói:
- So với việc ở đây chờ kết quả, không bằng thừa dịp kết quả chưa có, làm chuyện đã định đi, như vậy có thể để Ôn gia ta thể hiện thành ý.
Người mù Bắc cười nói:
- Ôn lão nói có lý, chỉ là ta vẫn sợ bạc đãi giai nhân, người ta xuất giá đều mặt mày rạng rỡ, nàng như vậy bị ta đem về, không biết sẽ nghĩ thế nào?
- Bởi vì lão phu rõ ràng, ngày mai, các ngươi hẳn đi rồi, phải tiếp tục xuôi nam.
- Ôn lão vừa mới còn nói mình không biết việc cầm binh.
- Lão phu không lừa người, do lão phu nhìn ra.
- Nếu Ôn lão biết chúng ta phải đi, vì sao còn cố ý muốn?
- Bởi vì, các ngươi còn có thể trở về, ngươi làm tất cả trong thành, đều vì làm nền cho ngày sau… Thông suốt!
Ôn Tô Đồng nói:
- Sính lễ cái gì, lão phu không thèm để ý, tuy nói Ôn gia không phải đại phú đại quý gỉ, nhưng còn chưa đến mức cần phải bán khuê nữ đến nuôi gia đình sống tạm, chỉ có một điều kiện, Bắc tiên sinh ngược lại có thể thỏa mãn lão phu. Lúc ngươi đem cháu gái ta đi, ngươi có thể cùng cháu gái ta đồng thời dập đầu lão phu, có được hay không?
Khóe miệng người mù Bắc phát họa ra một vệt cong, nói:
- Chú ý!

Ngươi chú ý chân chính, ngược lại không thích làm chuyện đáng chú ý.
Bên trong đại sảnh Ôn gia.
Một đám nam tử đang đứng, những người này đều là thế hệ thứ hai và thứ ba của Ôn gia, còn có hại vị huynh đệ cùng thế hệ với Ôn Tô Đồng, tuy ngồi, nhưng chỉ dám đắp nửa bên cái mông.
Tuy nói Ôn Tô Đồng chính là Tiết độ sứ Trừ Châu thành đương thời, nhưng nhìn từng dãy giáp sĩ Yến nhân bên ngoài thính đường, trong lòng người nhà họ Ôn vẫn không quên ngày ấy giáp sĩ cầm đao gác trên cổ lạnh lẽo.
Kỳ thực, căn bản không cần nhiều giáp sĩ như vậy, tuy nói nguyên nhân do thân phận đặc thù của Ôn Tô Đồng, bên tòa nhà Ôn gia này quả thật có một nhánh Yến quân chăm sóc.


Trang 173# 1

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất