Chương 354: Vũ Nhân Dưỡng Sát Khí!
Gió núi, thổi bốn phía, lại thổi bầu không khí bất động lúng túng này.
Giây lát, Nguyệt Hinh cười nói:
- Vậy ở chung lâu dài thì sao?
Người mù Bắc hồi đáp:
- Giữa phu thê, phần lớn chung lâu dài, phần lớn đều cân nhắc hơn thiệt.
"..." Nguyệt Hinh.
Một lúc lâu sau, người mù Bắc thở dài, hắn là một người thông minh… Nhưng không am hiểu yêu đương.
Hắn từng có nữ nhân, nhưng xưa nay đều không theo đuổi qua nữ nhân, không hề chăm chút tình cảm gì.
Có điều hắn biết, hành vi vừa rồi của mình không đúng!
- Xin lỗi!
Nguyệt Hinh đem đầu của mình gối lên bả vai người mù Bắc, chọn cho mình một góc độ thoải mái.
- Phu quân suy nghĩ thật không giống người thường.
…
Người mù Bắc bên này còn đang thử nghiệm yêu đương bồi dưỡng cảm tình, không rõ ràng dưới chân núi đang phát sinh một mà lúng túng đến cỡ nào.
Cũng may, Lý Phú Thắng không phải người nhỏ nhen, hắn trực sai người mang bội đao tới, đưa cho Phiền Lực, chỉ điểm vài câu pháp môn tu hành và kinh nghiệm cho Phiền Lực.
Bởi nếu dùng khí huyết chiến đấu mà nói, Phiền Lực tuyệt đối không phải đối thủ của hắn.
Đây là loại kỳ ngộ mà Võ giả bình thường nằm mơ cũng không đến, nhưng Phiền Lực lại trực tiếp như gió thoảng qua tai, bởi vì hắn rõ ràng trình độ biến hóa thực lực mình, không ở trên người mình, mà ở chủ thượng nơi đó.
Có điều bảo thạch khảm nạm trên đao này ngược lại đẹp đẽ, có thể móc ra khảm lên trên búa mình thì tốt.
Lý Phú Thắng tựa hồ đối với tên hàng ngốc này không biện pháp gì, trực tiếp rời đi diễn võ trường, sau khi xuống, trực tiếp gọi Trịnh Phàm tới.
Trịnh Phàm đi tới bên người Lý Phú Thắng, cùng Lý Phú Thắng ra khỏi đoàn người.
- Trịnh Thủ bị, nhân tài trong nhà ngươi, thật đúng là không ít.
- Kỳ thực, Thiên Lý mã sẵn có.
- Ồ? Như vậy sao?
- Nhưng người biết ngựa… Không nhiều.
- Thú vị, thú vị.
Lý Phú Thắng vỗ vỗ miệng, lại hỏi:
- Trịnh Thủ bị, đây là Trịnh Tử Binh Pháp?
- Đại nhân, chờ chiến sự kết thúc về sau, hạ quan lại dâng lên cho ngài.
Muốn viết được loại Binh pháp này, ngươi cần phải viết một đoạn văn bản giải thích, thậm chí còn phải sử dụng những trận chiến điển hình để lấy ví dụ, hơn nữa phải lấy bên trong lịch sử chiến trong của thế giới này, cho nên công trình này không phải lớn bình thường!
- Được, ta sẽ chờ.
- Ta nhất định không làm đại nhân thất vọng.
- Ha ha, ngươi làm việc, ta từ trước đến giờ đều yên tâm, nha, đúng rồi, Lý Báo tên kia phái người truyền tin đến rồi!
- Đến cầu viện sao?
Hiện tại tháng ngày của Lý Báo hẳn khó khăn, các lộ đại quân Càn Quốc nơi đó tiến hành nghiêm cẩn phòng thủ đối với hắn, thậm chí có vây công hắn.
Lý Phú Thắng lắc đầu một cái nói:
- Trong thư có ba chữ.
- Ba chữ?
- Mẹ nhà ngươi!
Lúc Lý Phú Thắng nói lời này, mình cũng nở nụ cười, hắn không tức giận, bởi vì hắn biết, lúc viết xuống mấy chữ này, Lý Báo khẳng định tức nổ người rồi!
- Đại nhân, cái này…
Trịnh Phàm hơi chút lúng túng, bởi vì đề nghị này do hắn kiến nghị.
Lý Phú Thắng lại không đáng kể vung vung tay, nói:
- Không sao!
…
Sau đó, liên tiếp ba ngày, Lý Báo đều phái người truyền tin, phân biệt là:
Sau đó, sau đó ba ngày, Lý Báo lấy thái độ khác thường không tiếc lấy binh mã dưới trướng, chỉ huy ra quyết sách không hiện thực trong chiến tranh:
Ngày thứ nhất, xung Càn quân Bắc Hà quận!
Ngày thứ hai, Công Tướng Châu thành, ở chỗ giao giới Biện Châu quận cùng Tây Sơn quận!
Ngày thứ ba, Lấy sức mạnh còn lại, mạnh mẽ tấn công Tây Phong Độ Khẩu!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Trịnh Phàm lần lượt bị lật tung ở trên mặt đất.
Điều này làm cho Lý Phú Thắng hơi kinh ngạc, không khỏi mà hỏi:
- Trịnh Thủ bị, võ nghệ tướng gia kia của ngươi…
Ý chính chính là, công phu của Phiền Lực, Lý Phú Thắng từng nếm thử, dưới tình huống không dùng khí huyết, ngay cả loại lão tương sa tường như Lý Phú Thắng còn không phải là đối thủ của Phiền Lực.
Nhưng người dạy dỗ Phiền Lực, lại…
Trịnh Phàm bò lên, hồi đáp:
- Thiên phú hắn tốt thôi!
Lý Phú Thắng nghe vậy, trong đầu nhớ lại mình và Phiền Lực giao thủ, đối phương có thể sớm biết trước động tác của mình, không khỏi gật gù nói:
- Vậy hắn hẳn là võ luyện kỳ tài đi.
- Đại nhân, có một chuyện, mạt tướng không rõ.
- Nói đi.
Lý Phú Thắng như lão nông xổm ngồi xuống, mở ra túi nước, uống một hớp nước.
- Mạt tướng vẫn kẹt tại cảnh giới Bát phẩm Võ giả một thời gian rồi.
- Bao lâu?
- Hai tháng? Nha không, thật giống hơn một tháng.
Lý Phú Thắng lắc đầu một cái, nói:
- Không tính lâu.
Hơn nữa, đã xem như tu luyện rất nhanh rồi!
- Ngươi tập võ từ khi nào?
- Bẩm đại nhân, mạt tướng tập võ sau khi tòng quân.
- Nhanh như vậy đã đạt Bát phẩm rồi?
- Đúng.
Lý Phú Thắng đứng dậy, đi tới trước mặt Trịnh Phàm, ngón tay nắm lấy cổ tay Trịnh Phàm, lúc này một luồng khí huyết tràn vào bên trong cơ thể Trịnh Phàm, khí huyết trong cơ thể Trịnh Phàm cũng lập tức bị kích thích làm ra phản ứng.
- Không phải ăn đan dược, ha ha!
Nguyên bản Lý Phú Thắng nghe Trịnh Phàm nhanh như vậy có thể tiến vào Bát phẩm, còn tưởng rằng Trịnh Phàm dựa vào đan dược tăng lên.
Tương tự với Phúc Vương, mạnh mẽ thôi phát đến Lục phẩm.
- Thật sự, đã rất nhanh rồi!
Lý Phú Thắng tin tướng, Phiền Lực do Trịnh Phàm dỗ lên.
Tuy nói bản thân Lý Phú Thắng không phải thiên tài gì, trên thế giới này, đúng là có thiên tài, tỷ như... Thanh Sương.
Ở ngoài rất ít người biết, bên trong bảy đại Tổng binh dưới trướng Trấn Bắc Hầu, chỉ có duy nhất Thanh Sương không mang theo họ “Lý”, kỳ thực hắn mới là người có võ công cao nhất bên trong.
Cho nên, rất nhiều lúc Thanh Sương đều làm bạn bên người Hầu gia.
Bởi vì rất ít người biết, mặc dù Hầu gia là Võ phu, nhưng cấp bậc không cao, có thời điểm mặc một thân giáp trụ vô cùng vất vả.
Có người nói, Hầu gia khi còn bé từng hiển lộ ra thiên phú luyện võ trác tuyệt, có điều sau đó từng xuất hiện biến cố, hắn một lần từng bị thụ thương nặng, dẫn đến khí huyết suy yếu.
- Cửu phẩm có thể cảm ứng được khí huyết lưu động, có thể điều khiển khí huyết, Bát phẩm có thể khiến khí huyết ngoại phóng, Thất phẩm lại đem khí huyết triển khai cách người mình. Ta không phải thiên tài võ học, dưới cái nhìn của ta, Khí Huyết chi đạo cần phải nuôi!
- Nuôi?
- Đúng vậy, cần phải nuôi!
- Cần nuôi nhiều không?
- Đạo gia và Luyện Khí sĩ đi một loại con đường, nuôi thiên địa chi khí hòa vào bản thân, để cùng thiên địa đạt thành cộng hưởng, mượn dùng sức mạnh của đất trời.
Lý Phú Thắng dừng một chút, tiếp tục nói:
- Vũ nhân chúng ta, thì lấy bản thân làm lo nung, thân thể này kỳ thực chính là Thiên địa như Đạo gia nói, mà khí huyết chính là khí tượng trong vùng thế giới này. Căn cứ kinh nghiêm bản thân ta, Vũ nhân dưỡng khí, đặc biệt là quân nhân dưỡng khí, thích hợp nhất, vẫn là nuôi Sát khí!
Lý Phú Thắng tiếp tục phân tích nói:
- Bởi vì có kẻ địch, bởi vì có chiến trường, bởi vì có chém giết, trong chém giết mới có thể cảm ngộ, trong chiến trận mới có thể đột phá.
Trịnh Phàm gật gù, hóa ra cái này cần dưỡng khí.
Hắn cũng rõ rằng, phương pháp tu luyện của Lý Phú Thắng, nói đơn giản chính là:
Đánh nhau!
Liều mạng đi đánh nhau!
Phía trước lại thêm một tiền tố… Đừng có ngừng!
Trang 178# 2