Chương 4
Tôi tự nhận mình là người trưởng thành và điềm tĩnh.
Nhưng từ khi bị sếp phát hiện bộ mặt thật của mình, tôi hoàn toàn buông thả bản thân.
Tan ca là chạy tới phòng gym canh me.
Giờ nghỉ thì đường hoàng lướt video ngắn về các nam thần trong văn phòng.
Vì vậy mà bị Tổng giám đốc Phó bắt gặp mấy lần.
Tôi không khỏi chống cằm trầm tư.
Kiếp trước, Tổng giám đốc Phó cả năm cũng chẳng xuống văn phòng một lần.
Gần đây xuất hiện hơi thường xuyên đấy chứ!
Nhưng tôi không quản được nhiều như vậy, kế hoạch hoàn thiện phương án tiếp theo đã nộp lên rồi.
Nghe nói khách hàng rất hài lòng, thậm chí còn chủ động đề xuất tăng ngân sách.
Tiền thưởng của tôi đã chắc chắn trong tầm tay.
Thế là đúng giờ tôi tan làm, đến nhà hàng đã hẹn trước.
Người đàn ông đối diện sau khi nghe tôi nói xong, sắc mặt trở nên nghiêm trọng: "Tôi sẽ về kiểm tra kỹ càng, cảm ơn cô đã nhắc nhở."
"Không cần khách sáo." Tôi thở dài, nói: "Tôi đã chia tay Cố Khê Đình rồi, nói ra thì nhẹ lòng hơn nhiều."
Người đàn ông mỉm cười gật đầu, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Tôi cũng đứng dậy theo.
Ai ngờ vừa quay người lại, đã nhìn thấy...
"Phó tổng?"
Sao lại gặp Tổng giám đốc Phó nữa rồi?
Phó Trì Nghiễn hơi ngẩn người, vẻ ngoài tỏ ra bất ngờ khi nhìn thấy tôi.
Rồi hắn chuyển ánh mắt sang người đàn ông ngồi đối diện tôi, ánh nhìn đầy nghi hoặc.
Người đàn ông thấy tôi có việc, gật đầu chào rồi rời đi trước.
Đợi người kia đi khuất, Phó Trì Nghiễn mới mở miệng: "Cô đã đến mức ăn không chọn món rồi sao?"
Tôi: "?"
Người hôm nay gặp là phó tổng của công ty Cố Khê Đình.
Kiếp trước, Cố Khê Đình thu tiền đặt cọc của khách hàng nhưng không báo cáo, dùng số tiền đó để đầu tư chứng khoán, sau đó còn vênh mặt tự hào kể với tôi vài lần khi kiếm được lợi nhuận.
Sau khi sự việc bị phanh phui, hắn vay tôi gần ba mươi triệu để bù lỗ.
Tiền kiếp trước tôi cho vay vì mù quáng yêu đương, đến khi chết thảm cũng chưa đòi lại được.
Chuyện năm đó chính là phó tổng của công ty Cố Khê Đình phát hiện ra.
Vì vậy, sau khi trọng sinh, tôi cố gắng liên lạc với vị phó tổng này, mãi đến gần đây mới gặp được mặt.
Đối phương là một người đàn ông trung niên đã lập gia đình, bụng bia, hói kiểu Địa Trung Hải.
Ngoại hình có hơi cổ điển.
Nhưng tính cách thì ngay thẳng, không hề thiên vị.
Là một người tốt.
Tiền kiếp trước không lấy lại được thì thôi, nhưng lần này...
Sau khi Cố Khê Đình kiếm đủ tiền, hắn đã tận hưởng cuộc sống sung sướng hơn ba tháng trời.
Lần này, tôi không muốn để hắn được dễ dàng như thế nữa.