Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 22: Gậy Đánh Chó

Chương 22: Gậy Đánh Chó


Pháp Vương hung dữ nhìn Hoàng Mao, không cần biết ngươi có nói muốn ăn thịt chó hay không, chủ nhân muốn ngươi chết, thì ngươi không được phép sống.
Thấy có một con chó nhảy xuống khỏi xe, Hoàng Mao có hơi chút kinh ngạc, nhưng mà hắn không hoảng loạn, cười lạnh một tiếng rồi nói.
"Xem chiêu gậy đánh chó của ta đây."
Hoàng Mao giơ gậy gỗ lên, vụt thật mạnh vào người Pháp Vương.
Trong mắt chó của Pháp Vương hiện lên vẻ kinh thường, ta có ma pháp đó, ngươi cho rằng ta xuống đây để vật lộn với ngươi chắc?
Qua nửa ngày, lượng ma pháp buổi sáng bị tiêu hao mất của Trần Lạc đã khôi phục lại hoàn toàn.
Nó há mồm phun ra một tia sáng màu tím, bắn về phía Hoàng Mao.
Hoàng Mao không có phòng bị, lập tức bị ánh sáng bắn trúng người, quả đầu màu vàng dựng thẳng đứng lên.
Cho dù Pháp Vương mới nắm giữ được năng lực lôi điện không lâu, nhưng đối với người thường và tang thi thì thứ năng lực này vẫn có độ sát thương không hề nhỏ.
Hoàng Mao ngã xuống đất.
Trần Lạc bình tĩnh nói:
"Bổ thêm nhát cuối, đừng dùng năng lực lôi điện.
Trần Lạc để cho Pháp Vương ra tay cũng vì muốn rèn luyện Pháp Vương, hiện tại bọn họ mới gặp phải một vài thứ bình thường, về sau nhất định sẽ phải đối đầu với những trận chiến khốc liệt hơn.
Lúc này luyện tập nhiều, về sau sẽ không phải luống cuống chân tay.
Lực lượng dị năng chỉ có mức độ giới hạn, bổ thêm nhát cuối mà phải tiêu hao dị năng là lựa chọn không sáng suốt chút nào.
Lúc trước, Trần Lạc chỉ đánh chết tang thi, chưa từng giết người sống, Trương Mộng cũng chỉ bị Trần Lạc xô ngã.
Tuy Pháp Vương là một con chó, nhưng quá trình này vẫn rất cần thiết.
Pháp Vương rõ ràng có hơi do dự, nhưng dưới ánh nhìn chăm chú của Trần Lạc, nó vẫn dùng bộ hàm sắc nhọn của mình cắn đứt yết hầu Hoàng Mao.

Càng đến gần thành phố, càng có nhiều tang thi.
Trên đường có mấy chiếc xe đột nhiên bị mất lái, vì vậy hàng loạt phương tiện đâm lung tung vào nhau ngày càng nhiều.
Thần Đô có rất nhiều xe, nhiều đến mức? Cần phải chia chẵn lẻ mới có thể đoán được.
Ở những khu đông đúc, đường đã bị tắc nghẽn hoàn toàn, mấy trăm chiếc xe liên hoàn tông vào nhau.
Trừ phi di chuyển những chiếc xe bị chặn ngổn ngang trên đường, đừng nói đến xe tải hạng nặng do Trần Lạc điều khiển, ngay cả xe tăng, cũng không thể đi qua được.
May mắn thay, khu biệt thự nhà Trần Lạc nằm ở vùng tương đối yên tĩnh, gần đó có núi có suối, người và xe cộ không nhiều.
Trần Lạc đặc biệt tìm kiếm những con đường có ít xe cộ qua lại, cho dù đi đường vòng, hay mất thêm chút thời gian cũng không thành vấn đề.
Thỉnh thoảng gặp hai ba chiếc xe chắn đường, Trần Lạc sẽ trực tiếp tăng tốc tông vào.
Xe nhỏ trực tiếp bị đụng bay.
Va chạm trên đường một lần nữa Trần Lạc mới về đến gần nhà.
Trần Lạc thở phào một hơi, thật không dễ dàng.
Nhìn thoáng xung quanh, Trần Lạc chuẩn bị đậu chiếc xe tải hạng nặng ở ven đường, không lái vào khu biệt thự.
Xe tải hạng nặng mặc dù mạnh mẽ nhưng cũng có khuyết điểm, chính là không được linh hoạt, có những đoạn đường, xe nhỏ đi vào được, còn nó thì không, đi qua những chỗ rẽ cũng không được thuận tiện.
Con đường bên trong khu biệt thự không rộng lắm, không đủ để đậu một chiếc xe tải hạng nặng, tuy có thể miễn cưỡng đi vào nhưng muốn quay đầu đi ra thì thật sự rất khó khăn.
Kỹ năng quay xe của Trần Lạc cũng không cần nhắc đến.
Trần Lạc nói:
“Pháp Vương, ngươi xuống xe dụ tang thi đi, sau đó đi vào bên trong khu biệt thự chờ ta.”
Trần Lạc chỉ về hướng khu biệt thự.
Pháp Vương hiểu ý nhảy xuống xe, sủa to mấy tiếng gâu gâu.
Hơn hai mươi con tang thi bị xe tải hạng nặng dẫn đến lập tức bị Pháp Vương thu hút sự chú ý.
Tốc độ của chó vốn dĩ đã rất nhanh, dường như không ai có thể đuổi kịp một con chó trưởng thành bình thường? Pháp Vương đã thức tỉnh dị năng của mình, tốc độ thậm chí càng tăng lên.
Thực lực của Pháp Vương rất mạnh mẽ, tốc độ thật sự có thể nhanh như thiểm điện.
Nó không chỉ nhanh mà còn linh hoạt, thân hình thấp, cho nên việc dẫn dắt tang thi đi cũng không phải là điều dễ dàng.
Âm thanh của Pháp Vương nhỏ dần, Trần Lạc cười khẽ, dù thiên phú của Pháp Vương không được mạnh, nhưng nó cũng là một người bạn đồng hành rất tốt.
Ít nhất, nó sẽ không phản bội hắn.
Trần Lạc có thể tùy tiện đánh giết những tang thi này, nhưng hắn lại để Pháp Vương dẫn chúng rời đi, không vì lý do nào khác, ngoài việc hắn muốn để tang thi trông xe cho mình.
Nếu không có tang thi, sẽ có người đến gần xe tải hạng nặng, mặc dù họ không thể lái nó đi nhưng vẫn có khả năng phá hư.
Đây là sức lao động miễn phí, không dùng thì thật phí phạm.
Trần Lạc đi đến cổng khu biệt thự, nhìn thấy trong hai con tang thi bảo vệ không có Tô Đại Trụ, mới thở phào nhẹ nhõm.
Trần Lạc rất sợ hiệu ứng cánh bướm sẽ xảy ra, thế giới đã có sự thay đổi, Tô Đại Trụ sẽ trực tiếp biến thành tang thi, mà điều này Trần Lạc cũng không có cách nào khác.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất