Chương 76 - Trực Tiếp Xin Thua
Nhưng mà cô có thể làm gì đây?
Chẳng lẽ trực tiếp xin thua sao?
Mễ Lạp và Mễ Phạn đều đã làm phản, hiện giờ chỉ có cách đánh thắng Trần Lạc mới có thể chiếm thế thượng phong.
Trần Lạc đã "Bắt cóc" Mễ Lạp, làm cho cô không có đường lui, trừ phi cô từ bỏ Mễ Lạp.
Mễ Linh ảo tưởng ngày mai hoặc ngày kia bản thân thân mình sẽ đánh bại Trần Lạc, Trần Lạc quỳ rạp dưới chân mình gọi mình là chị đại, sau đó hiếu kinh vô số đồ ăn ngon cho mình.
Ăn cái gì thì được đây?
Ai da, không thể nghĩ đến chuyện này được, càng nghĩ lại càng thấy đói.
Bánh quy nhỏ trong tay cô dường như không còn mùi vị gì nữa.
Buổi tối, Trần Lạc đã chuẩn bị xong xuôi để bắt đầu hấp thu tinh thể.
Cấp bốn, đối với Trần Lạc mà nói là một bậc quan trọng, có thể sử dụng chiêu hư không hành tẩu, thực lực được biến chất, cũng có thêm năng lực sinh tồn quan trọng.
Không thể hư không hành tẩu, thì dị năng giả hệ không gian còn năng lực sinh tồn nào đáng nói?
Trước tiên hắn vẫn hấp thu tám mươi tinh thể như lúc bình thường, nếu là trước kia thì Trần Lạc đã không thể hấp thu tiếp tinh thể được nữa.
Thân thể hắn sẽ rơi vào trạng thái bão hòa.
Nhưng mà, giống như ngày đó Mễ Linh ăn liền tù tì ba bát cơm không, ăn no rồi, nhưng ngươi thử đưa cho cô ấy một cái đùi gà mà xem, thử nhìn xem cô ấy có ăn được hết không.
Ăn xong đùi gà rồi, lại đưa thêm một cân tôm hùm đất?
Ăn xong lại uống bát canh, lại ăn thêm chút hoa quả.
Ngươi có thể ăn nhiều hay ăn ít, không chỉ bởi dạ dày của ngươi có thể chứa đựng được bao nhiêu, còn liên quan đến chất lượng đồ ăn mà ngươi ăn nữa.
ttinh thể cấp thấp tương đương với gạo trắng, tinh thể cấp cao tương đương với tôm hùm cua hoàng đế.
Nhưng mà chỉ có thể ngẫu nhiên ăn một lần, nếu ngày nào cũng ăn sẽ làm thân thể không hấp thụ được, cũng sẽ ảnh hưởng đến bữa ăn tiếp theo.
Trần Lạc lấy ra bảy tinh thể bậc một của dị năng giả, sau khi hấp thu xong, lại hấp thu tiếp tinh thể của cắn nuốt giả.
Chỉ suýt chút nữa là đột phá cấp bốn.
Trần Lạc lấy tinh thể của chuột vương ra.
Đây là tinh thể cấp bốn, cho dù là đối với dị năng giả cấp bảy thì vẫn có tác dụng nhất định.
Sau khi hấp thu viên tinh thể này, Trần Lạc cảm thấy thân thể thỏa mái như muốn bay lên trời.
Ừm, có lẽ là giống như lúc Mễ Linh được ăn quả nho mà cô đã thèm thuồng từ lâu vậy.
Từng luồng năng lượng truyền qua lòng bàn tay, lại truyền đền viên tinh thể trong óc Trần Lạc.
ttinh thể của hắn dần dần lớn lên, tận đến lúc năng lượng tích lũy đã đạt tới mức độ nhất định, bắt đầu biến chất.
Đầu óc Trần Lạc đột nhiên đau nhức, cơ mặt của hắn run rẩy.
Có điều mức độ đau đớn này hoàn toàn nắm trong khả năng chịu đựng của Trần Lạc, kiếp trước lúc đột phá cấp mười, đột phá cấp vương, hắn đã phải chịu sự đau đớn gấp trăm ngàn lần thế này.
Có nữ dị năng giả đã nói, cơn đau lúc đột phá cấp bảy không thua kém gì cơn đau lúc sinh con.
Mễ Phạn nhận thấy trạng thái hiện tại của Trần Lạc, nó nằm im không dám cử động, sợ sẽ quấy rầy hắn, chỉ im lặng lo lắng nhìn Trần Lạc.
Ttinh thể trong đầu dường như đang không ngừng phân bố ra năng lượng thần bí nào đó, phân tán đến khắp nơi trong thân thể của Trần Lạc.
Nó đang mài giũa thân thể của Trần Lạc.
Cấp bốn, cấp bảy, cấp mười, cùng với những cấp độ sau cấp mười, mỗi lần đều là một cuộc biến đổi lớn, những dị năng giả thuộc hệ nguyên tố, hệ đặc thù đột phá lên cấp bốn, tố chất thân thể sẽ không thua kém những dị năng giả hệ thân thể cấp ba.
Cơn đau trong đầu biến mất, tinh thể vẫn đang không ngừng phân bố để cải tạo lại thân thể cho Trần Lạc.
Qua một phút sau, Trần Lạc mới thở phào nhẹ nhõm, nét mặt lộ ra tươi cười.
Năng lượng trong tinh thể của chuột vương vẫn còn hơn một nữa chưa tiêu hao hết.
Lực lượng dị năng của cấp bốn chỉ tăng lên một phần ba so với khi ở đỉnh của cấp ba, không nhiều lắm, nhưng về chất lượng thì đã có thay đổi rất lớn.
Có thể dùng ít năng lượng để tạo ra pháp thuật có uy lực mạnh hơn.
Hai dị năng giả chạm đỉnh cấp ba cũng không phải là đối thủ của một dị năng giả cấp bốn, đương nhiên, tiền đề là kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ giống nhau.
Quan trọng nhất là Trần Lạc có thể sử dụng chiêu thức hư không hành tẩu.
Trần Lạc đi tới trước cửa sổ, ngẩng đầu nhìn lên sao trời, không biết có một ngày nào đó, ta sử dụng một lần hư không hành tẩu là có thể đi lên tới mặt trăng kia không.
Cuối cũng cũng có thể sử dụng hư không hành tẩu, Trần Lạc nhịn không được muốn làm thử một lần.
Kiếp trước Trần Lạc đã sử dụng hư không hành tẩu vô số lần, nhiều như là uống nước, nó đã trở thành bản năng của hắn, chỉ là lực lượng lúc trước không đủ để sử dụng mà thôi.
Trong lòng nghĩ đến chuyện này, cảm thụ được lực lượng không gian quen thuộc, Trần Lạc nháy mắt đã biến mất, rồi lại lập tức xuất hiện trong phòng khách.
Pháp Vương đang ở trong phòng khách, ghé vào trước cửa phòng Trần Lạc để canh gác cho hắn, đột nhiên nhìn thấy có một bóng đen xuất hiện trong phòng khách, sợ đến mức bật dậy.
"Gâu gâu gâu gâu."
Pháp Vương sợ đến mức nhảy bổ lên.
Ta đã canh gác giúp ngươi, ngươi còn ra đây dọa ma ta?