Chương 1078: Vào Thành
"Người chịu trách nhiệm liên lạc với chúng ta có thể đã gặp sự cố.
Hàn Băng nói với Lục Tân:
"Khi thành phố Hắc Chiểu yêu cầu sự giúp đỡ từ chúng ta, họ đã nói tình trạng ô nhiễm đã lan tràn ở chỗ họ được nửa tháng.
Phạm vi ô nhiễm bao trùm khắp thành phố chính và bốn thành phố vệ tinh, mỗi cư dân của thành phố Hắc Chiểu, bất kể thân phận cao thấp, đều có thể bị ô nhiễm"
"Nếu nghiêm trọng, có thể trật tự ở chỗ họ đã sụp đổ."
"Nếu không tìm được người liên lạc, có nghĩa là tình huống mà chúng ta đang phải đối mặt có thể còn nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng."
Khi nói đến công việc, Lục Tân luôn tỏ ra hết sức nhiệt tình và có trách nhiệm. Hắn nói:
"Vậy, chúng ta tiến thẳng vào thành phố Hắc Chiểu và tìm kiếm người thuộc Văn phòng Hành chính của họ? Theo thông tin trước đó, trạng thái giấc ngủ bị đánh cắp này không trực tiếp đánh cắp tất cả giấc ngủ, mà là từng chút một, càng ngày càng ngủ ít hơn, cho đến khi hoàn toàn không ngủ..."
"Điều này cũng có nghĩa là, ai đó có thể đã gục ngã vì loại ô nhiễm này, nhưng cũng có một số người vẫn còn tỉnh táo."
"Việc tiến vào thành phố là cần thiết, nhưng việc liên hệ với người thuộc Văn phòng Hành chính nên tạm gác lại.chúng ta cần quan sát trước rồi tính tiếp."
Hàn Băng suy nghĩ cẩn thận rồi đưa ra đề xuất của mình:
"Ta luôn cảm thấy sẽ càng nguy hiểm hơn nếu chúng ta trực tiếp tìm kiếm Văn phòng Hành chính của họ trong một thành phố Cao Tưởng đã hoàn toàn bị ô nhiễm như vậy..."
Lục Tân nghiền ngẫm một hồi mới hiểu hết hàm ý ẩn trong lời nói của Hàn Băng.
Thành phố Hắc Chiểu xảy ra sự kiện ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, nhưng đến giờ vẫn chưa điều tra ra ngọn nguồn ô nhiễm của lần này là gì.
Cho dù là trong tin cầu viện của thành phố Hắc Chiểu cũng không đề cập rõ ràng rốt cuộc nguyên nhân trực tiếp khởi phát nên vụ ô nhiễm này.
Vì vậy họ cũng không biết đó là nguồn ô nhiễm không có ý thức, hay do con quái vật tinh thần nào đó, thậm chí cũng có thể là do dị biến giả tạo thành. Dưới tình huống như vầy, nếu cứ lỗ mãng xông tới, đương nhiên sẽ làm gia tăng nguy hiểm không cần thiết.
Thậm chí họ còn không biết, liệu bản thân tự tìm tới cửa có phải là đã rơi vào cái bẫy nào đó không.
Không thể phủ nhận rằng Hàn Băng thật sự cẩn thận hơn mình nhiều, những điều mà cô lo lắng hoàn toàn không dư thừa.
"Vậy nghe theo ngươi."
Lục Tân là người biết nghe lời phải, lập tức đồng ý với đề nghị của Hàn Băng.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, họ tiếp tục lên đường, đi về phía thành phố Hắc Chiểu. Qua giữa trưa ngày hôm sau, họ đã tiến vào phạm vi thành phố Hắc Chiểu.
Thành phố Hắc Chiểu được đặt tên như vây là vì bốn phía trải đầy những đầm lầy ẩm ướt và u ám. Nhưng lúc đầu, quang cảnh xung quanh thành phố Hắc Chiểu không phải thế này. Chỉ là sau khi sự kiện Trăng Máu xảy ra, lề lối và trật tự bị phá hủy, một vài công trình kiến trúc thủy lợi bởi vì mất đi người bảo trì nên dần trở nên mục nát, cuối cùng là sụp đổ làm nước tuôn ra như thác.
Việc không có người thống trị cộng thêm những yếu tố thuận lợi như là thời tiết và địa thế dẫn tới kết quả cuối cùng chính là một khu vực đầm lầy lớn được tạo thành.
Phóng mắt nhìn quanh, cảnh tượng khắp nơi toàn là vũng lầy ướt át tạo cho người ta cảm giác âm u, ẩm ướt.
Nhưng, ở thời đại mà người điên chạy khắp vùng hoang dã, những đầm lầy này lại trở thành thành lũy ngăn cản kẻ điên tiến lại gần. Cũng vì vậy nên mới có người tiến vào giữa vũng đầm lầy đen thui này để xây lên một thành phố Cao Tường, thu hút vô số dân cư tới sinh sống.
Quái thú sắt thép chạy giữa chốn ao lầy, băng băng qua con đường uốn lượn kéo dài về phía trước, thoạt trông yên tĩnh lại đơn điệu.
Chung quanh là hằng hà sa số đầm lầy đen nghìn nghịt không thấy điểm cuối, khắp nơi trải đầy cỏ lau khô vàng và một vài gốc cây khô bị úng nước mà chết.
Đông một cụm, tây một cụm, hình dạng còn rất quái dị, cành lá thì dữ tợn, nếu không để ý kỹ thì chẳng khác nào những bộ xương khô đang đứng yên bất động.
Một thành phố bị đánh cắp giấc ngủ tận nửa tháng sẽ trông như thế nào?
Ngoài dự đoán của mọi người chính là mọi thứ vô cùng bình thường.
Khi đám người Lục Tân dọc theo đại lộ, chạy tới cổng phía đông thành phố vệ tinh số 3 nằm ở hướng đông thành phố Hắc Chiểu, đập vào mắt là chiếc cầu treo bằng sắt đã được hạ xuống, tạo thành một con đường ghép lại từ những tấm sắt nặng trịch dẫn thẳng vào bên trong thành phố Vệ tinh. Trước cầu treo có lưới sắt, cọc gỗ vuốt nhọn và trạm canh gác.
Hai đội lính bốn người đang đứng canh gác trên cầu, kiểm tra từng chiếc xe đi ngang qua.
Xem cách bố trí thì có vẻ được canh gác rất nghiêm ngặt nhưng không hiểu sao lại để lộ dáng vẻ lười biếng, hơn nữa còn vô cùng uể oải.
"Xin chào, chúng ta tính vào thành buôn bán..."
Khi xe chạy tới cạnh cổng, Hàn Băng lấy bốn tờ giấy chứng nhận ở chỗ ghế lái ra cho Thằn Lằn, sau đó Thằn Lằn thò đầu ra ngoài, cầm một xấp giấy chứng nhận, kể cả tờ tiền mệnh giá một trăm liên minh tệ kẹp giữa xấp giấy chứng nhận, trực tiếp đưa cho mấy người lính đang vác súng bước tới.
Trái lại, Lục Tân có hơi tò mò. Ý của Hàn Băng chính là dưới tình huống không làm kinh động tới đồn cảnh vệ của đối phương, họ sẽ tìm cách lẻn vào thành, quan sát tình hình rồi mới đưa ra quyết định.
Nhưng nếu để đối phương biết mục đích của họ, vậy chẳng phải là bại lộ hết rồi sao?