Chương 115: Biến Hóa
Tuy những cái xúc tu đầu người này biến bầu không khí trong phòng khách trở
nên kỳ lạ, nhưng sao hắn lại có thể động lòng với chúng cơ chứ?
Phải không bình thường tới mức nào thì mới bị chúng ảnh hưởng?
“Bây giờ có thể xác định là đã bị ô nhiễm...”
Trong lòng nghĩ như vậy, hắn chậm rãi vươn tay ra.
Nếu phát hiện có quái vật tinh thần tồn tại, rất đơn giản, cứ thẳng tay xử lý
bọn chúng là xong.
“Không cần...”
Nhưng lần này, em gái không tới đây dắt tay hắn như lần trước nữa.
Mà trái lại, con bé cười đầy phấn khích, sau đó nhào tới phía trước với tốc độ
cực nhanh.
Con bé leo trèo như một con nhện, hoặc là nói, nó như một con quỷ nhỏ mặc
chiếc áo choàng trắng dính bẩn lấm lem, chớp mắt đã vọt tới bên cạnh bàn trà,
hai tay ra sức chộp xuống. Bàn trà vẫn không có gì thay đổi, nhưng trong tay
con bé đã nắm một cái xúc tu đầu người kéo từ bàn trà ra. Con bé phấn khích xé
làm đôi, rồi lại xé hai nửa đó thành vài đoạn nhỏ...
Sau đó, con bé nhảy về phía cây cột, ôm lấy bằng cả hai tay hai chân, há miệng
gặm cắn.
Lục Tân cảm thấy bất đắc dĩ, em gái đang chơi đến là vui vẻ, đâu có cần hắn hỗ
trợ đâu.
Vì thế, hắn chỉ có thể đứng lặng tại chỗ, nhìn em gái leo lên leo xuống, không
ngừng túm bắt rồi xé nát các xúc tua có hình dạng kỳ quái. Bởi vì chơi quá vui
nên con bé còn cười khanh khách, vừa cười, vừa lôi xúc tu đầu người từ khắp
nơi ra rồi xé nát. Chỉ trong khoảng hơn mười giây ngắn ngủi, con bé đã xé vụn
mười mấy chiếc xúc tu rồi.
Khi Lục Tân đang chăm chú theo dõi, thì ông Hứa ở bên cạnh đã vô cùng hoảng
loạn.
Ông ta nhìn xung quanh, rõ ràng vẫn không có gì thay đổi.
Nhưng trong mắt ông ta, ở chỗ nào cũng xuất hiện biến hoá to lớn.
Chiếc chậu hoa chợt trở nên hấp dẫn không gì sánh bằng, nhưng chớp mắt lại trở
về trạng thái bình thường, không có gì đặc sắc.
Có những lúc, cây cột bên cạnh như một con người, rồi lại trở thành cây cột
bình thường, lát sau lại biến thành người.
Khung cảnh này khiến ông ta nảy sinh một loại ảo giác hỗn loạn nhận thức.
“Em gái, không được làm như vậy.”
Sau khi Lục Tân quan sát một hồi, hắn khẽ lắc đầu.
So sánh với đám xúc tu này, em gái đương nhiên là vô cùng lợi hại, nhưng số
lượng xúc tu rất nhiều, mà chúng cũng rất xảo quyệt.
Có cái thì bị xé nát, có cái thì biết trốn đi.
Thậm chí, chúng còn biết chạy trốn khi em gái nhào tới, lát sau lại thò cái
đầu ra.
Có những lúc, em gái đang ngồi xổm ở góc tường, ra sức đào phá, còn đám xúc tu
lại nhìn từ vách tường bên trên xuống thăm dò.
Xem ra, em gái đang bị chúng trêu đùa mới đúng.
Hắn thân làm anh trai, sao có thể để em gái mình phải chịu thiệt thòi cơ chứ?
Vì thế, Lục Tân cũng nhíu mày, quan sát chăm chú.
Từ đầu tới giờ, em gái đã giằng nát không ít xúc tu, nhưng tổng số lượng dường
như không hề giảm đi.
Đám xúc tu này rất sống động, dáng vẻ không giống nhau, nhưng biểu cảm lại
đồng nhất.
Dạo gần đây tham gia huấn luyện chuyên nghiệp, Lục Tân phát hiện ra vấn đề một
cách dễ dàng: “Nguồn ô nhiễm tản ra tinh thần lực, khi đi qua chiết xạ khác
nhau sẽ sinh ra các biến hoá bất đồng, nhưng tổng lượng cường độ tinh thần vẫn
không đổi!”
“Trên lý thuyết, tinh thần lực chắc chắn không thể bị giết chết, cũng sẽ không
giảm thiểu vì những mánh khoé không đúng mục tiêu.”
“Từng nguồn ô nhiễm đều có mối liên kết logic và yếu tố then chốt riêng...”
“Cho nên...”
Lục Tân nhìn về phía cô gái đang ngồi trên mặt đất, không hề nhúc nhích.
Vấn đề nằm ở chỗ cô ta.
Nghĩ như vậy, Lục Tân móc súng ra khỏi túi, đi về phía cô ta.
Động tác này của hắn gây ra sự thay đổi rất lớn. Những chiếc xúc tu ở bốn bức
tường xung quanh, chỗ các món đồ trang trí dường như cũng chú ý tới hành động
của hắn, đột nhiên chúng trở nên vô cùng căng thẳng, tạo ra những tiếng “hít
hà”, xông về phía hắn.
“Vù!”
Em gái xông về phía Lục Tân, ngồi trên vai hắn, xé nát toàn bộ đám xúc tu đang
nhào tới gần.
Sau đó, em gái tò mò cúi đầu xuống nhìn.
Lục Tân cũng ngẩng đầu lên, nhìn em gái bằng vẻ mặt bất đắc dĩ.
Đây là biểu cảm chê bai em gái quá ngốc.
Em gái bèn chu chu cái miệng nhỏ nhắn, dường như cảm thấy tức giận, nhảy khỏi
vai hắn.
Con bé đi thẳng về phía cô gái đang nằm dưới đất kia.
Khi con bé đi về phía cô gái kia, đám xúc tu xung quanh cũng đột nhiên lao về
phía cô gái.
Chúng lại biến thành đám tảo biển sinh trưởng trên lưng cô gái đó.
Em gái vọt tới, vừa vươn tay ra đã túm được mấy cái xúc tu, ra sức xé nát
chúng.
Khi những chiếc xúc tu ngọ nguậy kỳ quái bị con bé xé làm đôi, những chiếc xúc
tu khác như thể bị tổn thương nghiêm trọng, run lẩy bẩy, chúng dùng hết sức
quấn vào nhau, như đan dây thừng vậy. Những chiếc xúc tu riêng lẻ thì xoắn
lại, ở đỉnh mọc ra một cái đầu, biểu cảm phong phú đa đạng.
Đột nhiên, ở giữa nứt ra, một cái đầu nhô lên, biến thành cái miệng có hàm
răng sắc nhọn.
Nó nhào tới em gái, toan cắn xé, mang vẻ tàn độc và kinh khủng lạ thường.