Chương 134: Xảy Ra Chuyện
Bởi vì cục diện hỗn loạn trước mặt mà xung quanh đã chất đống vô số xe cộ, bốn
phía chỉ nhìn thấy xe không là xe. Trong thời gian một cái chớp mắt này, Trần
Tinh bị vây ở giữa đống xe đã kịp thời quan sát sơ xung quanh, chỉ duy nhất
phía bên trái là có khe hở, mà khe hở đó lại nằm giữa hai cái xe. Thế là cô
điều khiển chiếc xe, tính trực tiếp xông thẳng vào giữa hai cái xe kia, cùng
lắm hai cái xe chỉ bị cô đâm cho nghiêng ngả sang hai bên, chứ không phải bị
xe jeep cán thẳng qua, tính mạng của người ngồi trong xe cũng sẽ được giữ lại,
mà cô cũng có thể thoát ra khỏi đoạn đường cái chật như nêm cối này.
Lớp hàng rào bằng kim loại yếu ớt kia không chịu nổi một cú đụng của chiếc xe
jeep. Tuy bên ngoài hàng rào vẫn còn bậc thang cao hơn một mét và một cái rãnh
thoát nước, nhưng với bộ động cơ hiệu suất cao và mặt sàn cao ngất của xe
Jeep, việc lao xuống bậc thang và băng qua rãnh thoát nước lại trở thành
chuyện đơn giản nhất.
Chỉ trong một cái chớp mắt mà Trần Tinh đã đưa ra được quyết định chính xác
cho hết thảy mọi việc. Cũng trong lúc cô đang đưa ra quyết định và lập tức thi
hành kế hoạch thì ở bên ngoài xe, mọi thứ bỗng trở nên vô cùng hỗn loạn. Cô
gái kia, người mà từng yêu say đắm cuồng nhiệt chàng thanh niên nọ, đã nhào
lên cơ thể không còn động đậy của chàng thanh niên. Cô nghiêm túc, cẩn thận
cắn xé từng miếng thịt trên người hắn, nghiêm khắc tuân thủ lời hứa mãi mãi ở
bên cạnh hắn. Bộ váy cưới trắng tinh trên người cô bị máu tươi nhuộm đỏ, dần
dần loang ra, tựa như một đóa hoa hồng đỏ đang nở rộ khiến người khác nhìn
thấy mà đau đớn lòng.
Lúc đầu, những người xung quanh còn đang ngây ngốc nhìn cô gái, dần dần họ bắt
đầu dời tầm mắt sang người nhau. Kế đó, ánh mắt của họ cũng từ từ trở nên
cuồng nhiệt.
"Tiểu Cầm, ta yêu ngươi…”
Chợt, có người gào lớn, rồi chui vào trong xe, ôm lấy cô gái đang ngồi ở ghế
phụ, điên cuồng hôn lấy môi cô.
"Bà xã, ta yêu ngươi, chờ ta trở về…”
Có người đột ngột khởi động xe, vừa cuồng loạn hét lớn, vừa nhấn ga vọt thẳng
về phía trước, chẳng thèm để ý xem trong đám cỏ trước mặt có người hay không.
Lấy cô gái mặc áo cưới màu máu kia làm trung tâm, sự hỗn loạn dồn dập lan tỏa
ra xung quanh. Chỉ vài giây sau, sự hỗn loạn này đã hoàn toàn thăng cấp. Trong
lúc đó, cũng có mấy người trông có vẻ như vẫn còn độc thân vẫn ngơ ngác đứng
giữa nơi đó, dường như không biết phải đi tìm ai. Thế nhưng, chỉ lát sau họ đã
bị những kẻ điên cuồng khác bao phủ.
"Ở phía đông thành phố Vệ Tinh số 2, trên đường Cửu Giang xuất hiện sự kiện ô
nhiễm tinh thần mang tính đột phát..... tức tốc sai người tới dọn dẹp!”
Cũng may Trần Tinh phản ứng lại cực nhanh, khi sự điên cuồng và hỗn loạn đang
dần lan tràn ra bốn phía, chiếc xe jeep của cô đã kịp lao ra khỏi đường cái.
Cùng lúc đó, Trần Tinh vừa hét lớn vào điện thoại vệ tinh, vừa nhấn sâu chân
ga, nhắm thẳng vào vị trí xung yếu, chính là một con đường nhỏ.
Thế nhưng, ngay thời khắc này, cánh cửa của một chiếc xe từ nãy đến giờ vẫn
yên tĩnh đậu trên đường cái bỗng nhẹ nhàng mở ra. Một người đàn ông trung
niên, trong miệng ngậm một điếu xì gà bước xuống từ ghế phó lái. Trên người
hắn mặc một cái áo da rách rưới, tóc đầy dầu, đeo cặp kính râm to bự. Hắn lấy
từ trong xe ra cây súng phóng lựu màu đen, sau đó đặt lên nóc xe. Hắn nheo một
bên mắt lại, nhắm về phía chiếc xe Jeep đang định tăng thêm mã lực của Trần
Tinh.
Ngay sau đó, hắn kéo nhẹ cò súng.
"Hì hì, anh trai, chạy nhanh lên nào…”
Một loạt thao tác đầy bạo lực của Trần Tinh khiến cho Lục Tân có cảm giác như
sắp bị ném bay ra ngoài dù đã thắt dây an toàn đàng hoàng.
Khi bỗng nhiên nghe thấy giọng nói của em gái, hắn vội quay đầu lại nhìn. Lúc
này, em gái đang ngồi ở băng ghế sau, mỉm cười một cách đầy quái dị với hắn.
Trong lòng hắn cảm thấy hơi bất ngờ, pha lẫn hoảng hốt, cùng lúc đó, nơi khóe
mắt của hắn xuất hiện hình ảnh một vệt lửa. Đó là đuôi lửa kéo dài tử lựu pháo
tự hành 155mm AS90.
Trong mắt Lục Tân, chuyển động của nó dường như cực kỳ chậm rãi. Nhưng trên
thực tế, chỉ trong một giây kể từ lúc được bắn ra, nó đã bay đến gần sát chiếc
xe jeep. Lúc này, đầu đạn hơi chúc xuống, quỹ tích viên đạn hình như xuất hiện
vài thay đổi.
Nhưng ngay sau đó, lựu pháo nổ mạnh ở bên hông phía dưới xe jeep, ánh lửa sáng
chói hừng hực lập tức át đi hết thảy tạp âm xung quanh. Kế tiếp, chiếc xe jeep
vừa nặng vừa dày như con quái thú này trực tiếp bị nổ bay ra ngoài, đâm thẳng
vào tòa kiến trúc bên cạnh, lại bị tòa kiến trúc dội trở lại. Từ cửa sổ làm từ
kính cường lực đến khung xe, tất cả đều đồng loạt biến dạng, đứt gãy, hoặc vỡ
tan tành.
Ở trong xe, Lục Tân có cảm giác như bản thân vừa trải qua một trận động đất
cực mạnh.