Chương 148: Đột Biến
Nhưng đột nhiên, họ ngừng những động tác điên cuồng lại.
Vì bỗng có rất nhiều người cùng đồng loạt dừng những động tác nóng bỏng nên
tạo thành một khung cảnh khá quỷ dị.
Loại cảm xúc cuồng nhiệt đó đột nhiên tan biến khỏi người họ, thay vào đó là
một sự bình tĩnh đến lạ lùng. Họ tách nhau ra một chút, nghiêm túc nhìn nhau
sau đó mỉm cười. Tiếp theo, dường như họ nhìn được trong mắt đối phương có
điều gì đó, nắm lấy tay nhau xoay người rời đi. Động tác của họ rất nhẹ nhàng
mà vui vẻ, gương mặt mang biểu cảm vô cùng hạnh phúc và kiên định.
Có đôi đi vào trung tâm thương mại một lần nữa, có đôi lại đi vào toà nhà cao
tầng bên cạnh, nhìn họ giống như đang bước vào cung điện của hôn nhân vậy.
“Bị làm sao vậy?”
Trong tay Lục Tân cầm một cán cờ, nhưng đối mặt với sự biến hoá này hắn nhất
thời không biết nên xử lý ra sao. Có nên đánh nữa không đây?
“Đan Binh, báo cáo lại những gì ngươi thấy được ở hiện trường đi.”
Giọng nói của Hàn Băng vang lên trong kênh liên lạc. Cô có thể quan sát được
một số hình ảnh qua camera nhưng qua những động tác nhanh như chớp của Lục
Tân, ống kính không ngừng chớp giật làm cô không thể thấy rõ được hiện trường.
Lục Tân phản ứng lại, nhanh chóng báo cáo đúng sự thật: “Họ đột nhiên trở nên
không còn điên cuồng như trước nữa, bình tĩnh trở lại rồi... nhưng ta lại cảm
giác họ quá mức bình tĩnh. Ta thấy họ đi tới những địa điểm khác nhau, phần
lớn đều đi vào các toà nhà cao tầng, hoặc...”
Nói đến đây, con ngươi của hắn đột nhiên thu lại, nhìn sang một toà nhà cao
tầng hướng tây bắc: “Không ổn rồi!”
Không đợi Hàn Băng hỏi, hắn đã lao đến hướng đó:
“Ở đó có người đứng trên mép toà nhà...”
Giọng nói của Hàn Băng bỗng trở nên bình tĩnh đến lạ lùng. Có vẻ như cô đang
dùng hết toàn bộ sức lực của bản thân để gạt đi sự hoảng sợ trong lòng mình,
cô bình tĩnh phân tích: “Đã ba mươi phút trôi qua kể từ khi sự cố nguồn ô
nhiễm đột nhiên bùng phát ở trung tâm thương mại Vạn Chúng, xác nhận lại những
nhóm người muốn thử nhảy ra khỏi toà nhà này có phải nhóm người lúc trước bị ô
nhiễm thứ phát hay không?”
Lục Tân lao vội đến chỗ kia nhưng chỉ mới được vài bước, hắn dừng lại. Vì hắn
nhìn thấy ở mép toà nhà cao tầng phía trước có một cặp đôi thoạt nhìn cũng chỉ
tầm hai mươi tuổi, bạn nam đẹp trai rạng ngời, bạn nữ lại rất đáng yêu. Họ nắm
tay nhau yên lặng nhìn đối phương mỉm cười, đồng thời hướng về phía bên ngoài
toà nhà bước ra một bước...
Lục Tân chỉ có thể trơ mắt nhìn họ rơi xuống đất như con diều đứt dây.
Hắn để ý, dù họ đã ngã xuống nhưng vẫn nắm chặt tay nhau như cũ.
“Đan Binh, mời xác nhận lại nhóm người muốn nhảy lầu có phải là nhóm lúc trước
bị ô nhiễm thứ phát không?”
Kênh liên lạc phát ra giọng nói lo lắng của Hàn Băng, cô muốn gọi Lục Tân về
thực tại.
Ngay sau đó, hắn chỉ có thể thu lại ánh mắt đang nhìn về thi thể cặp đôi kia,
vội vã quét qua một đôi khác đang nắm tay nhau tiến vào toà nhà cao tầng cách
đó không xa. Hắn nghĩ lại vào lúc nãy họ vẫn còn tràn đầy tình cảm, cùng nhau
đứng trên mái của một chiếc xe ô tô ôm nhau, trao cho nhau những nụ hôn...
Vì vậy, hắn gật đầu: “Đúng!”
“Có lí do để nghi ngờ nhóm người bị ô nhiễm thứ phát của sự cố ô nhiễm đặc
biệt số 096 đã bắt đầu đột biến...”
Giọng nói của Hàn Băng rõ ràng có chút run rẩy, cô cố gắng ổn định lại:
“Vẫn chưa có đủ chứng cứ để kết luận nhưng có thể...”
Cô ngừng lại một chút mới thấp giọng nói: “Tự tử vì tình!”
“Có ý gì?”
Trong khi Lục Tân nghe cô nói, hắn đã đi vào toà nhà cao tầng bên cạnh rồi.
Hắn rút cán cờ ra, lần lượt đánh gãy cổ chân cặp đôi đang dắt tay nhau bước
lên tầng.
Mà hắn vẫn cố hỏi Hàn Băng bằng giọng nói bình tĩnh nhất có thể.
“Đây là một loại cảm xúc sau khi bị bóp méo đến mức cực độ sẽ vô thức lựa chọn
khuynh hướng tự huỷ diệt bản thân...”
Hàn Băng hơi run nói:
“Lúc trước, chúng ta đoán không sai, vì cường độ tinh thần của nguồn ô nhiễm
nòng cốt không đủ, hơn nữa còn không có đủ thời gian để nhóm người bị ô nhiễm
thứ phát bị ô nhiễm sâu và đồng hoá, cho nên mới không tái xuất hiện vấn đề
giai đoạn ô nhiễm thứ ba...”
“Nhưng vấn đề vẫn sẽ xuất hiện, chính là thông qua lượng lớn người tử vong
trong nhóm người bị ô nhiễm lần hai, từ đó gây ra hỗn loạn...”
Lục Tân lẳng lặng nghe, một lúc sau mới chửi một câu: “Mẹ kiếp!”
“Quy luật của nguồn ô nhiễm đặc biệt số 096 bước đầu đã được xác định rồi.”
“Thông qua việc tặng một cành hoa hồng bị ô nhiễm, có thể khiến cho người nhận
bị ô nhiễm, nó sẽ sinh trưởng trong cảm xúc của người nhận.”
“Khi cảm xúc của người nhận dâng cao tới một mức độ nhât định, người đó sẽ bị
bùng nổ, không thể loại trừ khả năng là do có người đứng sau âm thầm thao túng
nên mới xuất hiện một số lượng lớn sự kiện ô nhiễm đồng thời xuất hiện như
vậy. Người nhận được món quà sau khi bùng nổ, hoá thành đối tượng chủ thể của
nguồn ô nhiễm thứ phát. Hiện tượng ô nhiễm sẽ kích thích nhóm người xung
quanh, khiến họ xuất hiện những trạng thái cảm xúc khác thường.”
“Cặp tình nhân chịu ô nhiễm lần thứ hai sẽ gặp những triệu chứng sau đây: Một
là phóng đại nỗi nhung nhớ và khát khao của chính mình với người yêu, không để
ý tới bất cứ thứ gì, chỉ muốn nhanh chóng được gặp mặt. Hai là dùng những hành
vi như ôm, hôn người yêu để bày tỏ tình yêu mãnh liệt của mình đối với đối
phương. Phân tích từ những tư liệu có trong tay hiện giờ, sau một khoảng thời
gian nhất định tính từ khi bị ô nhiễm khoảng chừng ba mươi phút, nhóm người bị
ô thứ phát sẽ nảy sinh hiện tượng lạ, cũng xuất hiện những hành vi khác thường
giống hệt nhau, biểu hiện cụ thể chính là: tự tử tập thể!”