Mặt Trăng Đỏ

Chương 169: Đồng Ý!

Chương 169: Đồng Ý!


“Báo cáo diễn biến mới nhất của sự cố đám đông tập trung khóc lóc dưới bức tường cao ở khu vực phía nam của thành phố vệ tinh số hai.
Quái vật tinh thần khổng lồ đã xuất hiện.
Tốc độ tăng trưởng: Cực nhanh.
Mức đe dọa: Cấp C. Bổ sung: Có khả năng lên đến cấp B hoặc thậm chí cao hơn trong thời gian ngắn.
Giải pháp: Quả bom Plasma siêu trọng lượng của Viện nghiên cứu đã được chuẩn bị, đội đặc nhiệm cấp A đã tập hợp sẵn sàng.”
“Ba vị Bộ trưởng của Trung tâm xử lý ô nhiễm đặc biệt đã ký tên xác nhận, cho phép sử dụng các phương pháp tiêu diệt trên phạm vi lớn để loại bỏ quái vật tinh thần bất cứ lúc nào.”
“Cái giá phải trả:...”
“Đan Binh - nhân viên ngoài biên chế thuộc đội đặc nhiệm đóng tại thành phố vệ tinh số hai đưa ra đề xuất: Toàn bộ các thành viên của đội đặc nhiệm tại hiện trường và các binh lính tuần tra canh giữ ở bức tường phía nam lập tức rút khỏi nhiệm vụ, một mình Đan Binh sẽ ở lại để giải quyết. Yêu cầu: Không được nhìn trộm, không được tiếp cận, không được ghi hình. Xin chỉ thị!”
Thông qua mạng phát thanh của thành phố Thanh Cảng, những báo cáo của Thiết Thúy nhanh chóng được truyền đến rất nhiều người.
Lúc này, tại ngã tư đường Cửu Giang, dựa vào năng lực của mình, trong thời gian ngắn Trần Tinh đã biến từng đám từng đám những người bị ô nhiễm thành con rối của mình, sau đó cô dùng chính những người đó để phong tỏa cả một vùng rộng lớn trên đường Cửu Giang, chờ đợi đội hỗ trợ vào cuộc. Khi nghe xong báo cáo này, vẻ mặt của Trần Tinh trở nên vô cùng lo lắng, cô hỏi: “Đan Binh đã đưa ra đề xuất như vậy sao? Hắn muốn làm gì?”
Bị đánh thức khỏi giấc ngủ, Bộ trưởng Thẩm của tổng bộ thành phố Thanh Cảng đã vội vã chạy đến chỉ huy. Ông ta đã kịp thời nghe được báo cáo này trong khi chuẩn bị thông qua máy bộ đàm trên tay để trực tiếp ra lệnh cho đội đặc nhiệm cấp A mang bom Plasma siêu trọng lượng đến thành phố vệ tinh số hai.
Bộ trưởng Thẩm lập tức nắm chặt máy bộ đàm đến mức khiến bàn tay nổi đầy gân xanh, ông ta gầm lên bằng một giọng trầm thấp:
“Tên điên này, rốt cuộc hắn muốn làm gì?”
Trong viện nghiên cứu, trong một căn phòng được bịt kín bằng nhiều loại thủy tinh đặc chế, trước bàn thí nghiệm được phủ một lớp nhựa trong suốt, giáo sư Bạch trong chiếc áo choàng màu trắng đang nhận một tài liệu.
Trước mặt ông ta đang bày ra nguồn ô nhiễm đặc biệt 041-1, cũng tức là thi thể của “Tần Nhiên” được khai quật từ dưới đáy hồ ban đầu. Lúc này thi thể đã được giải phẫu, các bộ phận cơ thể được bày trong những cái khay khác nhau.
“Đây là tư liệu mới nhất mà chúng tôi thu được từ cuộc điều tra gần đây về vụ nổ của cô nhi viện Trăng Đỏ vào mười năm trước. Do sự việc xảy ra từ rất lâu, tư liệu ban đầu bị thất lạc nghiêm trọng nên quá trình điều tra của chúng tôi diễn ra rất chậm chạp. Tuy nhiên, những tư liệu hiện có sẽ giúp chúng ta nhận ra một số điều.”
Người đàn ông trong bộ đồng phục đặc biệt của Văn Phòng An ninh báo cáo:
“Đan Binh đã nói dối về sự việc xảy ra vào mười năm trước.”
Giáo sư Bạch lật xem những tư liệu đó, trên mặt ông ta không có biểu hiện gì khác lạ.
Lúc này, báo cáo và xin phép của Thiết Thúy đang được lặp lại trong máy bộ đàm ở bên cạnh.
“Có cần nghe theo đề xuất của Đan Binh, rút khỏi nhiệm vụ không, xin chỉ thị. Có cần rút khỏi nhiệm vụ không, xin chỉ thị.”
“Xin chỉ thị!”
“...”
Giáo sư Bạch im lặng một lúc, ông ta đặt tài liệu sang một bên rồi quay đầu nhìn về phía bàn giải phẫu.
Sau đó ông ta trầm giọng đáp: “Đồng ý.”
Đúng lúc này, câu trả lời của Trần Tinh cũng truyền đến thông qua máy bộ đàm:
“Ta tin tưởng Đan Binh, ta đồng ý.”
Tại tổng bộ của thành phố Thanh Cảng, một người có dáng vẻ giống như thư ký đang nói với Bộ trưởng Thẩm:
“Từ tình hình trước mắt có thể thấy, bất kể thành viên đội đặc nhiệm có mật danh là Đan Binh đó muốn gì, thì hình cũng sẽ không trở nên tệ hơn so với phương án mà chúng tôi đã đệ trình, cho nên...”
Bộ trưởng Thẩm nặng nề hừ lạnh một tiếng rồi nhìn đồng hồ bấm giờ ở bên cạnh.
Những con số trên đó đang thay đổi nhanh chóng.
Sự thay đổi của từng con số đều đại diện cho cái chết của vô số người.
Thế là ông ta khẽ nghiến răng, vẻ mặt trở nên uy nghiêm, ánh mắt lộ ra sự hung dữ, ông ta nói thật to:
“Ta cũng đồng ý! Tuy nhiên, đội đặc nhiệm cũng phải luôn trong tư thế sẵn sàng loại bỏ mối đe dọa bất cứ lúc nào!”

“Đã được tổng bộ phê chuẩn, bây giờ chuẩn bị rút lui khỏi nhiệm vụ!”
Giọng nói của Thiết Thúy vang lên đều đặn trong kênh trò chuyện: “Bao gồm các thành viên của đội đặc nhiệm và binh lính trấn giữ, lập tức chấp hành!”
“Sột soạt!”
Trên bức tường cao, vẻ mặt của Thằn Lằn hơi phức tạp, hắn đứng từ xa nhìn Lục Tân, nhưng không biết nên nói gì. Những chiến sĩ canh giữ ở trên tường đứng bên cạnh hắn cũng vô cùng kinh ngạc. Trước đây, họ từng được đào tạo, và trong quá trình huấn luyện thường ngày, họ luôn tuân theo một ý nghĩ chính là, cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được tự ý rời khỏi vị trí, nhất định phải bảo vệ tốt bức tường.
Mà lúc này, đây là lần đầu tiên trong hoàn cảnh bức tường cao đang bị đe dọa mà họ phải rút lui sớm như vậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất