Mặt Trăng Đỏ

Chương 170: Mẹ Lại Đến

Chương 170: Mẹ Lại Đến


Tuy nhiên, đội trưởng đã lớn tiếng kêu gọi như vậy rồi, họ đành phải nhanh chóng di chuyển, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng lo lắng.
Trong tình huống mà tất cả mọi người đều hết sức căng thẳng, chỉ có Hàn Băng khẽ nói một cậu trước khi kênh trò chuyện bị cắt đứt:
“Đan Binh, nhất định phải cẩn thận!”
Lục Tân yên lặng gật đầu, hắn không suy nghĩ đến việc mình gật đầu như vậy, Hàn Băng hoàn toàn không thấy được.
Sau đó hắn giật tai nghe xuống, đồng thời tháo camera trước ngực ra rồi bỏ vào túi.
Hắn nhìn về phía quái vật tinh thần, thấy thể tích của nó đang nở ra, lúc này nó đã cao đến vài chục mét. Sự tăng trưởng không ngừng của thể tích khiến tốc độ của nó chậm lại đáng kể, nhưng nó vẫn tiếp tục tiến về phía trước, mỗi khi nó di chuyển, có đến mấy chục người bị nó che phủ, sau đó thể tinh thần của họ bị nó rút ra rồi dung hợp thành một bộ phận của nó, khiến thể tích của nó càng lớn hơn.
Tiếng “tít tít tít” của máy dò đã vang lên một hồi lâu, nhưng Lục Tân cũng không chú ý gì đến nó.
Cũng không biết vào lúc này, cường độ tinh thần của con quái này đã vượt quá bốn... Hay năm nghìn rồi?
Lục Tân chỉ ném mạnh chiếc máy dò xuống đất rồi dùng chân giẫm nát nó, hắn cảm thấy âm thanh này chỉ khiến mình càng thêm sốt ruột.
“Xì...”
Ngẩng đầu nhìn lên, hắn thấy xung quanh đều bị bao phủ bởi ánh sáng màu đỏ nhạt của trăng máu.
Trên đỉnh đầu của vô số đám đông đang khóc lóc, một quái vật mặt người dài hơn hai mươi ba mươi mét đang bò ra phía xa.
Quái vật đang bò về phía đám đông, nhưng đối mặt với nó, họ lại không hề có ý thức phản kháng mà chỉ yên lặng chờ đợi.
Thằn Lằn và những người lính tuần tra, bao gồm cả đội điều tra của khu vực rìa đều đã rút khỏi nhiệm vụ.
Lúc này, ngay cả Lục Tân cũng chỉ lặng lẽ đứng ở khu vực rìa.
Trong góc nhìn của Lục Tân, chỉ có em gái vẫn đang đuổi theo quái vật tinh thần, con bé chổng mông ra sức cào mạnh ở sau lưng quái vật tinh thần.
Chỉ có điều, những thương tổn mà con bé có thể gây ra cho quái vật hoàn toàn không đáng kể.
Con bé dốc sức như vậy, hình như nó rất muốn tự mình giải quyết quái vật để không làm Lục Tân tức giận.
Nhưng khi Lục Tân liếc nhìn em gái, hắn cảm nhận được sự bất lực của con bé.
Thế là hắn đã chậm rãi bước về phía trước.
Hắn vừa bước đi vừa mỉm cười, hình như tâm trạng hắn đã trở nên tốt hơn.
Trong lúc đang ra sức cào mạnh quái vật, em gái đột nhiên quay đầu nhìn hắn với vẻ cảnh giác.
Ở một nơi xa hơn, Lục Tân mơ hồ cảm nhận được cha hắn đang lo lắng đi đi lại lại, ông ấy gắt gao nhìn về phía cửa.
Nhưng lúc này, Lục Tân không nhìn em gái mà chỉ tiến về đám người phía trước.
“Ngươi muốn làm gì?”
Trong bầu không khí lo lắng bất an khiến đầu óc người ta trở nên trống rỗng này, một giọng nói dịu dàng đột nhiên vang lên.
Lục Tân hơi khựng lại, quay đầu lại liền trông thấy chiếc váy trắng bồng bềnh dưới ánh trăng đỏ.
Bà ấy đang đứng cách đó hai ba mét, trên tay xách theo một chiếc túi nhỏ, đầu đội một chiếc mũ rộng vành sặc sỡ, mặc một chiếc áo len dệt kim màu đen, trước ngực đeo một sợi dây chuyền ngọc trai màu trắng sữa hệt như pha lê. Bà ấy trang điểm tinh tế và ăn mặc rất lịch sự, dịu dàng mỉm cười với Lục Tân.
Lục Tân nhất thời sững sờ, im lặng quay đầu nhìn về phía mẹ hắn, nụ cười trên mặt hắn vẫn chưa biến mất
Mẹ Lục Tân cũng mỉm cười nhìn hắn, hai người lặng lẽ nhìn nhau cách bảy tám cái xác chết nằm la liệt.
“Ta muốn giải quyết quái vật đó!”
Lục Tân rất bình tĩnh. Hắn im lặng một hồi rồi chậm rãi giơ tay chỉ vào quái vật khổng lồ.
“Ta còn muốn tìm ra những người đã thiết kế ra những thứ này, hỏi bọn chúng cho rõ ràng, tại sao bọn chúng lại làm vậy? Sau khi hỏi xong, ta sẽ giải quyết bọn chúng luôn!”
Hắn vừa nói vừa nghiêm túc nhìn mẹ: “Ngươi sẽ không ngăn cản ta chứ?”
Nụ cười của mẹ Lục Tân trở nên tinh tế hơn, ánh mắt bà ấy như đang ẩn chứa điều gì:
“Sao có thể, đứa con ngốc nghếch này, ta rất ủng hộ ngươi…”
Phía trên đám đông ở đằng xa, một con quái vật to lớn và đáng sợ đang nhúc nhích từng chút một.
Cơ thể nó được tạo thành từ rất nhiều mặt người khác nhau. Mà những mặt người đó thậm chí vẫn còn sống, chúng đang bày ra những biểu cảm khác nhau với những đôi môi đang khép mở liên tục. Lúc này, những nơi mà thân thể nó đi qua, chiếc xe đã hỏng bị đè bẹp bởi sức nặng, đám đông đang đứng chỉnh tề ở đó bắt đầu lấy một đường thẳng làm điểm chuẩn rồi ngã nghiêng đều đặn sang hai bên.
Hủy diệt thế giới trong im lặng.
Còn việc nuốt chửng sinh mệnh con người với nó cũng được tiến hành trong yên lặng như thế.
Quái vật tinh thần đã đạt tới cường độ vô cùng đáng sợ, cũng chính vì cường độ như vậy nên sau khi thân thể đã lớn nhanh đến một mức độ nhất định, quái vật tinh thần vốn rất dễ đối phó ban đầu này đã mang đến cho người ta một cảm giác bàng hoàng đến khó tả.
Gần như chỉ cần nhìn nó thôi cũng sẽ bị nó nuốt chửng, rồi trở thành một trong vô số khuôn mặt phì nộn kia của nó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất