Chương 258: Quỷ Đầu To
Trong khoảng thời gian này, khi nghe thấy giọng nói của nó, dị biến giả đó hẳn là phải trở nên rất xúc động mới phải.
Mặc dù khoảng thời gian ngắn như vậy vẫn chưa đủ để dị biến giả đó nảy sinh thiện cảm với mình đến mức có thể lấn át tất cả những cảm xúc và lý trí, khiến đối phương nghe lời mình răm rắp, nhưng cũng đủ để gây ảnh hưởng đến ý chí của hắn ta.
Đây là tất cả những gì mà Quỷ đầu to có thể làm.
Năng lực của hắn không thích hợp để đối đầu trực diện với dị biến giả, tuy nhiên, chỉ cần đã bị ảnh hưởng bởi năng lực của hắn thì gần như không giải được…
Hắn là một trợ thủ của đại ca, nếu có thể giúp đại ca của mình tranh thủ dù chỉ nửa giây đồng hồ thôi cũng đã rất tốt.
Tuy nhiên, những gì hắn vừa thấy chính là sau khi hắn lên tiếng, dị biến giả kia chỉ hơi do dự, sau đó vẫn lao ra.
Và tóm lấy cổ họng của đại ca.
“Thế này là lại sắp đổi một đại ca khác sao?”
Cảnh tượng đột ngột và chóng vánh đó, như một bóng ma, khiến Quỷ đầu to cảm thấy hơi khó hiểu và càng hoảng sợ hơn…Tại sao năng lực của mình lại không phát huy được tác dụng?
Sau đó, cũng vào lúc này, Quỷ đầu to đột nhiên nghe thấy có tiếng cười như ẩn như hiện.
“Hi hi... Anh trai nhỏ…”
Quỷ đầu to đột nhiên tỉnh lại, hắn vội quay đầu nhìn xung quanh.
Nhưng trong căn nhà ở thị trấn nhỏ này, hắn không nhìn thấy bất cứ thứ gì mà chỉ mơ hồ cảm thấy có một cơn gió lạnh thoảng qua.
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ của căn nhà, nhưng phần lớn không gian bên trong vẫn ẩn trong bóng tối.
Hắn cảm thấy trong bóng tối dường như có một đôi mắt đang nhìn mình.
Đôi mắt đó đầy sự phấn khích và xảo trá…Còn có cả dễ thương và ngọt ngào!
Quỷ đầu to đứng yên tại chỗ, không dám nhúc nhích.
Thần kinh của hắn căng thẳng đến cực điểm, khi hắn cẩn thận quan sát một thiết bị nhỏ xíu quanh eo, hô hấp của hắn tạm thời ngừng lại.
Nhưng thiết bị đó không hề có chút động tĩnh gì.
Không biết đã qua bao lâu, trong phòng lại có một luồng gió lạnh yếu ớt thổi tới, như một khối không khí nhỏ.
m thanh tưởng chừng chỉ có thể vô tình nghe thấy, chứ không thể nghe thấy một cách có chủ đích đó lại một lần nữa vang lên:
“Ta rất thích ngươi…”
“Tít____”
Đúng lúc này, thiết bị báo động trên eo của Quỷ đầu to đột nhiên vang lên tiếng chuông báo động chói tai.
Ánh sáng màu đỏ chiếu sáng một chút bóng tối trong căn phòng này.
Thay đổi đột ngột khiến cho mồ hôi lạnh lập tức chảy ròng ròng khắp người Quỷ đầu to, hắn cảm giác như tất cả máu trong cơ thể đều dồn hết lên não.
Máy dò tinh thần thu nhỏ hoặc là không có phản ứng nào, hoặc là lập tức phản ứng mạnh đến cực hạn…
Hắn rốt cuộc đang đụng phải thứ gì?
Khi đầu óc trở nên trống rỗng, sự cảnh giác thường ngày vẫn có những tác dụng nhất định.
Cơ thể thấp bé và hơi dị dạng của hắn cả đời chưa bao giờ phản ứng nhanh đến như vậy, hắn lập tức tháo thiết bị thu nhỏ quanh eo xuống và ném nó ra ngoài.
Khi thiết bị này rời khỏi tay hắn bỗng dừng lại giữa không trung, bị tháo rời thành những linh kiện nhỏ, sau đó giữa chúng bỗng xuất hiện một vài hồ quang màu xanh lam dày bằng ngón tay, đan vào nhau, rồi mở rộng ra, trong chớp mắt, hồ quang đã lấp đầy toàn bộ căn phòng.
Hăn lủi nhanh đến bên cạnh cửa sổ sau của căn nhà, định bụng lao ra ngoài.
Hắn vốn không có ưu thế về thể lực, nhưng lúc này, có lẽ vì quá căng thẳng nên chân tay của hắn đã trở nên mạnh hơn rất nhiều.
Chỉ với một bước hắn đã lao đến bên cửa sổ, đặt tay lên bệ cửa sổ và chuẩn bị nhảy ra ngoài.
Nhưng khi hắn vừa mới bắt đầu dùng sức, hắn lại đột nhiên bị ngã xuống đất, vì quá đột ngột, hắn còn chưa kịp phản ứng, đầu bị đập mạnh vào bệ cửa sổ, đau ê ẩm, sau đó hắn thấy có chất lỏng ấm nóng đang chảy ra…
“Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
Hắn không hiểu tại sao mình lại bị ngã chỉ với một động tác đơn giản như vậy?
Hắn vừa suy nghĩ vừa ngẩng đầu lên nhìn, ánh sáng còn sót lại sau khi hồ quang màu xanh lam biến mất, dường như đang chiếu vào một thứ gì đó trên trần nhà.
Một góc váy màu trắng bẩn thỉu chợt vụt lên.
Quỷ đầu to lập tức kinh hãi đến mức da đầu tê dại, hắn không kịp suy nghĩ gì đã vươn tay trái bám lên mép cửa sổ.
Hắn muốn nhanh chóng rời khỏi căn nhà này.
Nhưng khi hắn bám lấy mép cửa sổ rồi cố gắng đứng dậy, hắn phát hiện cơ thể của mình đã bị xoắn lại, không thể trèo lên được.
Đến lúc này, hắn mới nhận ra cánh tay mà hắn vừa duỗi ra là cánh tay phải.
Rõ ràng là hắn muốn duỗi cánh tay trái ra, và hắn cũng có cảm giác cánh tay mà hắn vừa duỗi ra là cánh tay trái, nhưng tại sao bây giờ lại biến thành tay phải?
Trong suy nghĩ của hắn, vẫn là tay trái bám lên mép cửa sổ, xoay người sang trái rồi mới đứng dậy, nhưng vì cánh tay duỗi ra biến thành tay phải, thân thể lại quay sang trái, vì vậy nên mới hình thành một lực xoắn, xoắn cơ thể hắn lại... Tiếng kêu hoảng sợ phát ra từ cổ họng hắn, hắn vội dùng sức từ tay phải để xoay người sang phải đứng dậy, lại phát hiện vẫn không sao đứng dậy được.