Chương 266: Nữ Vương Thức Tỉnh
Bên trong những căn phòng tối om ở trấn nhỏ, đèn ánh đỏ đột ngột sáng lên, mỗi căn phòng đều có hai ngọn đèn.
Ngay sau đó, cửa phòng đang đóng chặt đồng loạt mở ra, từng người một lần lượt đi ra từ bên trong. Nhìn thoáng qua thì họ có vẻ giống con người, nhưng sau khi họ bước tới, đứng dưới ánh trăng đỏ thì mới phát hiện ra tinh thần của họ đã bị bóp méo.
Từng người một ung dung bước tới dưới ánh trăng đỏ, sau đó há miệng thật to.
Một cái gai sắc bén màu đen mọc ra từ miệng của họ, loé lên dưới ánh trăng đỏ.
…
Ngay lúc này, cả trấn nhỏ đều đã sống lại.
Vô số ánh mắt xuất phát từ mọi nơi trong trấn nhỏ đồng loạt nhìn về phía Lục Tân.
“Vù vù...”
Trong không khí vang lên âm thanh tinh mịn mà phức tạp, làm cho đầu óc con người cảm thấy đau đớn.
Không khí bị bóp méo một cách rõ rệt, ngay cả ánh trăng đỏ cũng bị khúc xạ, tựa như xuất hiện vô số mặt trăng đỏ vậy.
“Chơi vui thật đấy...”
Lúc này, em gái đứng thẳng người, đôi mắt con bé toả sáng nhìn về phía đằng sau trấn nhỏ.
Con bé nhỏ giọng lẩm bẩm, không nghe rõ là nói gì.
Mẹ cũng đang nhìn về hướng đó, biểu cảm trên mặt bà không rõ là nét cười hay là sự kinh ngạc:
“Thì ra là vậy...”
Khi giọng nói của bà vang lên, trong không khí xuất hiện hiện tượng biến dạng nghiêm trọng hơn.
Tần suất phát ra tiếng động tinh mịn phức tạp cũng trở nên dày đặc.
Mẹ và em gái đều nhìn về phía biệt thự đằng sau trấn nhỏ bằng ánh mắt vô cùng hiếu kỳ.
...
Trên ngọn núi được vây quanh bởi thị trấn, một bóng dáng dần xuất hiện ở vị trí căn biệt thự.
Cô ta là một cô gái trẻ tuổi, mặc áo T-shirt rất bình thường, mái tóc đen dài.
Từ ranh giới trấn nhỏ nhìn sang, khoảng cách rất xa, nhưng cho dù có xa hơn nữa thì người ta vẫn có thể nhìn rõ ngoại hình của cô ta. Gương mặt vô cùng xinh đẹp, đôi mắt to đen láy, sâu không thấy đáy, có vẻ hiền lành.
Đột nhiên, cô gái này bay lên trên không trung rồi chậm rãi tiến về phía trước.
Cho tới khi cô ta bay lên cao mười mấy mét, cách xa vị trí căn biệt thự thì mới nhìn thấy cả người của cô ta.
Nửa người trên là dáng vẻ của một cô gái trẻ tuổi, nhưng bên dưới lại không có hai chân.
Đằng sau cơ thể của cô ta là một vật hình tròn khổng lồ, hoặc có lẽ là phần bụng, giống như bụng của con ong, con kiến.
Cái bụng kia cao chừng bảy, tám mét, dài hơn mười mét, màu trắng bệch như bị ngâm nước quá lâu.
Bên trên chứa đầy nếp nhăn, điểm xuyết vài điểm đen.
Dưới ánh trăng đỏ, cô ta phơi bày toàn bộ thân mình, đôi mắt đen nhánh nhìn về phía Lục Tân.
“Cho tới thời điểm hiện tại, cô ta là là một trong số sinh vật huyền bí mạnh nhất được phát hiện trong nhóm Thống Trị.
Thấy bóng dáng khổng lồ quỷ dị dần dần xuất hiện ở phía căn biệt thự nhỏ, trên mặt Tần Nhiên lộ ra biểu cảm tôn sùng và cuồng nhiệt đến mức chính hắn cũng không thể kìm chế được:
“Mà cơ thể bây giờ của ta chính là một trong số con dân của cô ta, cho nên...”
Hắn ta ngẩng đầu, nhìn thẳng về phía Lục Tân:
“... Ngươi nhất định phải giết ta trước mặt cô ta sao?”
...
Lục Tân im lặng.
Lúc này, bóng người màu đen đằng sau hắn dường như cũng trở nên trầm mặc.
Chỉ có đôi mắt đỏ ngầu, đầy vẻ thô bạo.
Tần Nhiên chú ý tới phản ứng này của hắn, gương mặt thể hiện thái độ quyết tuyệt.
Hắn xách theo cái hòm màu bạc, chậm rãi lùi về phía sau.
Hắn lùi về phía nữ vương.
May mà bình thường mình khá cẩn thận, chọn chỗ này để ẩn náu tạm thời. Cho dù có thế lực lợi hại nào đó đuổi theo thì cũng có thể mượn sức mạnh của nữ vương để cắt đuôi. Bây giờ nữ vương đã thức tỉnh, mình không thể thoát ra một cách an toàn nữa, nhưng mình đã thực hiện xong kế hoạch từ trước, có lẽ mình vẫn có một chút hy vọng sống, so với việc rơi vào trong tay con quái vật này...
“Vù vù...”
Suy nghĩ trong đầu Tần Nhiên còn chưa biến mất, hắn ta đã cảm giác được màng nhĩ mình ong ong, đầu óc trống rỗng.
Mấy giây sau, hắn ta mới phản ứng lại được, là do Lục Tân đột nhiên gầm lên một tiếng.
Chính xác hơn thì tiếng gầm này phát ra từ bóng đen đằng sau lưng Lục Tân.
Tiếng gầm này vừa vang lên, bóng người màu đen kia lập tức bành trướng, biến dạng, bay lên trên trời như một đám mây hình nấm.
Đến cả làn sương mỏng bao trùm lên trấn nhỏ cũng bắt đầu tan ra. Tiếng gầm vừa vang lên, sức mạnh ẩn chứa bên trong bóng người màu đen đã ảnh hưởng tới phạm vi năm mươi km quanh vùng này, duy trì nguồn năng lượng ổn định mới có thể xuất hiện biến hoá.
Vào giây phút này, cả người Tần Nhiên run rẩy, tim hắn ta như ngừng đập.
Hắn biết rằng, bóng người màu đen đằng sau lưng Lục Tân làm vậy để tuyên bố quyền sở hữu con mồi.
“Con quái vật này đang gây gổ với nữ vương sao?”
Dường như hắn đang rơi vào ác mộng, không biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì.