Mặt Trăng Đỏ

Chương 267: Căn Nguyên Của Trấn Nhỏ

Chương 267: Căn Nguyên Của Trấn Nhỏ


“Xào xạc...”
Bóng người màu đen rít gào, dẫn tới một loạt phản ứng dây chuyền.
Những cư dân chân chính của trấn nhỏ Khai Tâm đồng loạt xông về phía ruộng hoa.
Còn đội quân đã rữa nát nửa người kia cũng cầm vũ khí lên.
Trong căn biệt thự nhỏ trên núi, đôi mắt của vị nữ vương kia đen ngòm như cái động, không có một chút cảm xúc nào, bà ta bước về phía trước thật chậm rãi.
Trong không khí, luồng phóng xạ tinh thần khiến người ta cảm thấy khó chịu càng nồng nặc hơn.
...
Ngay lúc này, ánh sáng đỏ trong mắt Lục Tân biến mất, hắn dần tỉnh táo lại.
Thực ra, khi Tần Nhiên nhắc tới mấy chữ “danh hiệu bạo quân” hắn đã lập tức tỉnh táo lại, chỉ là ý chí vẫn bị đè nặng. Tới lúc này, nữ vương của trấn nhỏ đã thu hút sự chú ý của cha, hắn mới có thể quay lại thân thể của chính mình.
Hắn thở ra mấy hơi, rồi ngẩng đầu nhìn về phía biệt thự nhỏ trên núi, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Ngoại hình của nữ vương kia làm đầu óc Lục Tân tê dại.
Lục Tân nhìn những người đi ra từ trong phòng, miệng phun ra từng cây gai bén nhọn, cả những người đã thối rữa bò ra khỏi bùn đất, cầm chặt súng ống đã rỉ sét trong tay, nhắm vào người của phe mình, cuối cùng hắn cũng lồng ghép được những khung cảnh này với tư liệu bên thành phố Thanh Cảng gửi tới.
Thảo nào nơi đây chỉ có người vào, không có người ra, vì bất cứ người nào vào trong đây đều biến thành một thành viên của trấn nhỏ.
Họ dùng cái chết để gia nhập vào trấn nhỏ này.
Khi Lục Tân vào trấn nhỏ, hắn đã linh cảm rằng sẽ có chuyện gì không tốt xảy ra rồi.
Thực ra, bí mật của trấn nhỏ Khai Tâm rất đơn giản.
Ở đây có một vị nữ vương!
Đàn kiến có kiến chúa, đàn ong có ong chúa, trấn nhỏ Khai Tâm cũng có một vị nữ vương.
Lục Tân không xác định được rằng cường độ tinh thần của bà ta phải mạnh tới mức nào thì sức ảnh hưởng mới đạt tới mức đó.
Nhưng hắn hiểu rõ mối liên kết bên trong, vị nữ vương kia ảnh hưởng tới toàn bộ trấn nhỏ, thay đổi hoàn cảnh sống của trấn nhỏ.
Tất cả cư dân đều biến thành con dân của bà ta.
Từ đó về sau, cuộc sống của họ chỉ xoay quanh vị nữ vương này, bà ta là ý chí duy nhất ở đây.
Cư dân trấn nhỏ vẫn tươi cười hạnh phúc.
Thảo nào, khi cư dân ra ngoài đổi lương thực lấy các món hàng các thì họ thường đổi với số lượng rất ít.
Có lẽ đối với họ, chỉ cần đổi đủ số lượng nữ vương cần dùng là được rồi, không cần gì thêm.
Lúc này, nữ vương - một trong số sinh vật thần bí mạnh nhất đang nhìn Lục Tân.
Vậy hắn nên làm gì đây?
...
Lục Tân ngẩng đầu, tầm mắt của hắn trở nên rõ ràng hơn, nhưng trong đầu vẫn hỗn loạn.
Hắn cảm thấy một luồng áp lực chưa từng thấy bao giờ trên người vị nữ vương kia. Không khí xung quanh bị bóp méo, đánh thẳng vào não bộ, kích thích hắn như một luồng điện, khiến hắn liên tục nhìn thấy những cảnh tượng hư ảo. Tất cả những điều đó đều nói cho hắn biết rằng vị nữ vương này khủng bố tới mức nào,. Cho nên lúc này, ngay cả Lục Tân cũng sững sờ, không tài nào phán đoán được mình nên làm gì. Hắn bèn nhìn về phía người nhà theo bản năng.
Sau đó, hắn nhìn thấy mẹ cho tay vào túi xách.
Em gái đứng thẳng người, nhìn về phía nữ vương trên đỉnh núi, nhe hàm răng sắc nhọn của con bé ra.
Cùng lúc đó, hắn cũng nghe thấy tiếng cười khô khốc của cha phát ra từ đằng sau.
Lục Tân phản ứng lại, hắn muốn đứng về phía người nhà.
Dù hắn có cam lòng hay không, thì vào thời điểm mấu chốt, cả gia đình vẫn nên thống nhất thái độ.
Vì thế, hắn đã lựa chọn xong.
Lục Tân đứng thẳng người, ngẩng đầu lên, nhìn thẳng về phía nữ vương đang tản ra vô số tinh thần lực.
“Đùng...”
Lúc này, dường như bầu không khí vặn vẹo tới cực điểm.
Có lẽ việc Lục Tân gia nhập vào trận chiến không ảnh hưởng gì tới lực lượng hai bên, nhưng lại làm thay đổi thái độ của ai đó.
Trấn nhỏ trở nên an tĩnh trong giây lát.
Nữ vương đang chậm rãi di chuyển về phía trước đột nhiên ngừng lại. Đôi mắt đen ngòm và trống rỗng của cô ta lộ ra vẻ kinh ngạc.
Dường như có một nguồn sức mạnh khổng lồ đang đè ép bầu không khí, trong tầng không xuất hiện những nếp uốn có thể thấy được bằng mắt thường.
Ở nơi không có ánh đèn, làn sương bao phủ lên trấn nhỏ và đồng ruộng xung quanh bỗng trở nên dày đặc hơn rất nhiều. Kỳ lạ ở chỗ, tuy làn sương dày hơn nhưng vầng trăng đỏ trên không trung lại càng lúc càng lớn và rõ ràng.
Ánh trăng tươi mới như huyết dịch, chiếu thẳng xuống mặt đất.
Tần Nhiên đứng giữa bốn người nhà Lục Tân và nữ vương của trấn nhỏ Khai Tâm.
Hắn ta là dị biến giả, có thể cảm nhận được sức mạnh tinh thần vụn vặt xung quanh và cả não bộ đang hỗn loạn.
Điều này làm cho hắn ta giật mình, gần như điên cuồng mà kêu to thành tiếng.
Hắn ta không nghĩ tới, một người đến từ thành phố Thanh Cảng, trông rất bình thường, có liên quan tới chuyện phòng thí nghiệm bỏ trốn này lại đang giằng co với một trong số những sinh vật thần bí mạnh nhất. Cảnh tượng này khiến hắn ta cảm thấy vô cùng hoang đường, đầu nhức tới mức muốn nứt ra:
“Không thể nào... Chẳng lẽ tài liệu mình lấy được đã sai sao? Thực lực bây giờ của hắn ta không thể nào sánh được với nữ vương, chẳng lẽ là... Hắn đã đến giai đoạn thứ hai rồi?”
“Con quái vật kia quả là đáng sợ, muốn đánh nhau à?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất