Mặt Trăng Đỏ

Chương 294: Thứ Lục Tân Muốn

Chương 294: Thứ Lục Tân Muốn


“Đúng vậy, chiếc mô tô này đã được gửi đến bộ phận nghiên cứu và phát triển để thực hiện một số sửa đổi nhỏ, nhằm gia cố cho thân xe và nâng cao tính linh hoạt. Phía trước được trang bị thiết bị lò xo thắng tay bằng thừng thép, có hệ thống định vị cầu viện trợ cảnh báo bằng giọng nói gần bảng điều khiển. Phía sau mô tô, trong hộp kim loại bên phải còn có một chú chó Robot thông minh điều khiển bằng giọng nói, có thể thực hiện rất nhiều nhiệm vụ phụ trợ. Đây là phương tiện giao thông được thiết kế riêng cho dị biến giả hệ nhện mà Thằn Làn tiên sinh vẫn luôn mong được cấp…”
Nghe Hàn Băng nói vậy, Lục Tân cũng hơi vui, hắn vô thức hỏi:
“Vậy sao lại không cấp cho hắn?”
“Vì hắn đắc tội với bạn gái của quản lý bộ phận nghiên cứu và phát triển vũ khí mới* …”
* Các bạn đoán xem là ai =)))
Hàn Băng trả lời với vẻ hơi ngượng ngùng:
“Đan Binh tiên sinh hãy lái thử trước, nếu không được có thể gửi lại để điều chỉnh.”
“Được.”
Lục Tân hít sâu một hơi, trước ánh mắt có phần kính sợ nhưng lại không nỡ rời đi của mấy nhân viên cảnh sát ở gần đó, hắn ngồi lên xe, cảm giác thân xe hơi hạ xuống và khá chắc chắn. Dưới sự hướng dẫn của Hàn Băng, hắn khởi động xe thông qua quét dấu vân tay, sau đó nghe thấy tiếng động cơ gầm rú như dã thú, thân xe rung lên một cách rất thoải mái.
“Rất tốt, chỉ có điều…Nó hơi khác so với trong tưởng tượng của ta…”
Lục Tân lẩm bẩm với niềm vui không thể che giấu trên khuôn mặt.
Hàn Băng hơi tò mò:
“Đan Binh tiên sinh muốn thế nào?”
“Chính là loại…”
Lục Tân thành thật trả lời:
“Có thể được khởi động chỉ bằng một nút nhấn, có bàn đạp ở cả hai bên và bình ắc quy ở giữa…”
Hàn Băng im lặng một lúc, sau đó mới tốt bụng nhắc nhở:
“Đan Binh tiên sinh, thứ mà ngươi đang miêu tả là xe điện…”
“…Được rồi!”
Lục Tân quyết định không tranh cãi với Hàn Băng, dù chiếc xe này hơi khác so với suy nghĩ của hắn, nhưng suy cho cùng vẫn có thể lái được…
“Ta xuất phát đây…”
Lục Tân thấp giọng nói một câu, sau đó…Bắt đầu di chuyển về phía trước với tốc độ của con rùa.
Đây không phải lo mô tô mới sẽ có thể bị va chạm và xước khi hắn lái mà không có sự giúp đỡ của em gái.
Hắn chỉ đang nghĩ về công việc mà lúc này hắn sắp phải giải quyết.
“…Bắt ma ư!”

Ban đầu, Lý Mộng Mộng chỉ muốn hẹn bạn thân đi uống cà phê.
Bạn thân tới khá muộn, cô ngồi ở quán cà phê bên trong trung tâm thương mại, buồn chán chờ đợi.
Năm nay cô vừa tròn mười tám tuổi, tốt nghiệp Trường Trung học Phổ thông Số 3 thuộc thành phố vệ tinh số 2 thành phố Thanh Cảng.
Vào giai đoạn lượng collagen dồi dào phong phú nhất, nhan sắc của cô có thể rọi sáng một con đường.
Hôm nay, cô để mái tóc đen dài xoã thẳng, quần áo cũng rất đơn giản, áo T-shirt màu xanh in hoạ tiết, quần short bò ngắn chừng 30cm. Với chiều cao 1m68, đôi chân vừa dài vừa thẳng vô cùng bắt mắt.
Cô rất đẹp, và cô cũng nhận thức được điều đó.
Cho dù là đi ngoài đường hay ngồi trong quán cà phê thì luôn có rất nhiều ánh mắt của người khác nói cho cô ấy biết điều này.
Một cô gái đương tuổi thanh xuân cũng rất thoả mãn khi nhận được những ánh mắt như vậy.
Cô vừa uống nước vừa tự chơi một mình, ly cà phê đã vơi một nửa.
Bạn thân còn chưa tới, nhưng bên ngoài cửa kính lại có một người đàn ông thu hút được sự chú ý của Lý Mộng Mộng.
Người đàn ông kia ngồi dưới ô che nắng bên ngoài tiệm cà phê, hắn khoác áo gió màu xám nhạt, bên trong là áo vest, thân hình cao lớn, gương mặt điển trai, là một trai đẹp hiếm có khó tìm, nhưng điểm thu hút sự chú ý của Lý Mộng Mộng chính là ánh mắt của người đàn ông kia.
Từ khi ngồi ở bên ngoài tiệm cà phê, hắn đã bắt đầu nhìn chằm chằm vào Lý Mộng Mộng rồi.
Ánh mắt này công khai và táo bạo, thậm chí còn không hề có ý đồ che giấu.
Điều này khiến cho Lý Mộng Mộng cảm thấy khá khó chịu. Nếu như người đàn ông này chủ động tới gần, có lẽ Lý Mộng Mộng sẽ nói chuyện với hắn đôi ba câu, thế nhưng ánh mắt của hắn ngày càng to gan, lại nhìn trong thời gian dài nên Lý Mộng Mộng thấy rất phản cảm.
Cô chuẩn bị thu dọn đồ đạc, chuyển sang chỗ khác chờ bạn thân tới.
Nhưng không ngờ rằng, bỗng người đàn ông kia đứng dậy, đi vào trong quán cà phê, ngồi xuống trước mặt Lý Mộng Mộng.
“Đang chờ ai sao?”
Ánh mắt của hắn lướt qua phần ngực của Lý Mộng Mộng, con ngươi hơi phóng đại, miệng mỉm cười.
Lý Mộng Mộng không định trả lời, im lặng thu đồ vào túi xách, chuẩn bị rời đi.
“Đi đâu mà vội thế?”
Người đàn ông kéo túi xách của Lý Mộng Mộng lại, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào cô, hắn cười nói:
“Kết bạn làm quen đi!”
“Ta có bạn trai rồi!”
Lý Mộng Mộng giành lại túi của mình, cau mày từ chối.
Người đàn ông nhíu mày nhưng lập tức giãn ra, nói:
“Vậy đâu có sao, đổi bạn trai khác cũng được mà.”
Hắn vừa nói vừa ngửa người ra đằng sao:
“Đến mặt trăng đỏ còn có thể xuất hiện thì còn chuyện gì không thể?”
Lý Mộng Mộng rất không vui, cô thẳng thừng từ chối:
“Ta không thích bị tiếp cận kiểu này đâu, ngươi tìm người khác đi!”
Nói đến đây, cô đứng bật dậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất