Mặt Trăng Đỏ

Chương 312: Ngầu

Chương 312: Ngầu


Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Lục Tân, biểu cảm của Lý Mộng Mộng có chút phức tạp.
Cô cúi đầu nói:
"Nếu như lại gặp chuyện như hôm nay, ngươi còn đến bảo vệ ta không?"
Lục Tân cười:
"Vậy phải xem lãnh đạo sắp xếp thế nào... Cũng có thể là một đồng nghiệp khác của ta sẽ đến bảo vệ ngươi."
Lý Mộng Mộng hơi nghẹn, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười:
"Dù gì cũng cảm ơn ngươi...."
"Không có gì."
Lục Tân cười thành thật:
"Ta còn phải kiếm tiền mà."
Đột nhiên hắn không biết nói gì, Lý Mộng Mộng cũng không biết tiếp chuyện ra sao.
Một lát sau, giống như cô cố lấy hết dũng khí, dừng sức ngẩng đầu lên:
"Ta vẫn cảm thấy...."
Cô còn chưa nói xong, đột nhiên cái mũ thủy tinh trên đầu cô kêu lên một tiếng "cạch".
Cô còn chưa kịp nói câu nói tiếp theo.
Sắc mặt Lục Tân hơi kỳ lạ, hắn nhìn về phía hai nhân viên chi viện kế bên cô ấy.
Hai nhân viên trong đội chi viện cũng hơi ngơ ngác, ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, rồi áy náy nhìn Lục Tân:
"Hay là.... bọn ta cởi nó ra cho cô ấy?"
"Không cần."
Lục Tân cười cười, sau đó khoát tay đi ra khỏi khách sạn.
Bên trong khách sạn, Lý Mộng Mộng vẫn đang ngẩng đầu nhìn cho đến khi có một nhân viên đến giúp cô quấn đồ bảo hộ rồi bế cô đi.
"Ta về phòng cảnh vệ trước."
Lục Tân ngồi lên xe máy, nhẹ nhàng huýt sáo.
Nghĩ lại cả quá trình bắt giữ này, ít nhiều gì hắn cũng cảm thấy có chút hoang đường và vô lý.
Nhưng cũng may, giải quyết xong thuận lợi rồi.
"Được, ta sẽ giúp Đan Binh tiên sinh chỉnh sửa đơn xin thù lao, lát nữa sẽ nộp cùng với báo cáo công việc của ngươi..."
Hàn Băng vui vẻ nói vào bộ đàm.
"Cảm ơn, cảm ơn, à đúng rồi, còn có chuyện khác có thể làm được, ngươi giúp ta xem xem..."
Lục Tân vui vẻ đáp lại, rồi khởi động xe sau khi thấy em gái đã trèo lên ngồi giữa tay lái.
Một làn gió mát thổi vào mặt, sau khi chạy được một đoạn đường, đột nhiên Lục Tân nghĩ đến điều gì đó:
"Em gái..."
Cô em gái ngồi giữa tay lái lập tức quay đầu nhìn hắn.
Trong bộ đàm, dường như Hàn Băng vừa lật úp chén trà, sau đó nhỏ giọng trả lời:
"Ơi..."
Mặt Lục Tân hơi ửng hồng, nhưng đến bước này rồi, hắn đành phải tiếp tục:
"Có phải vừa rồi ta rất ngầu không?"
"Lèee.."
Em gái quay sang làm mặt xấu với Lục Tân.... Con bé nhăn mặt giống thật.
Từ trong bộ đàm, Hàn Băng lại vui vẻ nở nụ cười:
"Tuy ta không nhìn thấy quá trình.... Nhưng, rất ngầu đó! '
"Giải quyết công việc không tệ, chỉ tốn có hai tiếng đồng hồ..."
Lúc Lục Tân chạy xe rời khỏi hiện trường, khoảng cách vùng ấy vẫn đang bị phong tỏa, khu vực chung quanh cũng đang tiến hành kiểm tra lần cuối, có ba người nhân viên mặc trang phục bình thường đang ngồi ở trong xe, không ngừng điều chỉnh số liệu trong máy tính để làm tổng kết nhiệm vụ "bắt quỷ" của Lục Tân.
"Chính xác mà nói, từ khi hắn tiếp xúc mục tiêu đến khi bắt giữ chỉ tốn một tiếng lẻ bốn phút."
Một nhân viên khác bổ sung:
"Đương nhiên rồi, không tính thời gian chuẩn bị. Còn trong lúc làm nhiệm vụ, hắn mượn tạm hai trăm người của quân đội tuần tra thành phố, năm mươi người của tổ đội chi viện, sử dụng mười bộ máy ức chế năng lực, năm trăm bộ bảo hộ đặc biệt, và một vài phương tiện khác.... Làm ảnh hưởng đến ba mươi hai người dân, năm người bị thương, hai người bị thương nghiêm trọng... Tin tức mới nhất từ đội điều trị, hai người bị trọng thương không có nguy hiểm đến tính mạng, đây là một mục tăng hạng."
Sau khi họ tính toán hết tất cả số liệu rồi thay phiên nhau đưa ra đánh giá mà bản thân thấy hợp lý nhất:
"Cấp B"
Một thanh niên với vẻ mặt ngây thơ hỏi:
"Chỉ có cấp B thôi? Thực ra ta thấy cũng tốt mà, loại dị biến giả sinh tồn trong não của người khác rất đáng sợ, hắn có thể vạch ra kế hoạch mà không cần sự trợ giúp của chúng ta, hơn hết chỉ tốn một tiếng đồng hồ đã thành công bắt được đối phương đã là rất tốt rồi?"
Hai người nhân viên khác nhìn người thanh viên này nở nụ cười.
"Trước đây bọn ta làm việc với tổ trưởng Trần, ngươi có biết nếu cô ấy ra tay sẽ làm thế nào không?"
Một nhân viên hơi mủm mỉm trong số đó suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng:
"Tuy ta hơi vô tích sự, nhưng ta đoán sau khi tổ trưởng Trần khóa chặt mục tiêu U linh, sẽ thông qua tiếp xúc bí mật, thôi miên mục tiêu, sau đó cô ấy thu hút con "U linh" này, để đối phương tự giác đi đến trước mặt mình, hoặc là ở nơi nào đó không có người, trực tiếp "bắt quỷ"."
"Nếu là bộ bảo vệ thành phố ra tay, thì có khả năng sẽ chọn con mồi từ trong số nhân viên cấp D, sau đó phân tán khắp thành phố, như vậy dù U linh theo dõi người nào, họ cũng có thể tùy ý khởi động điện giật để khắc chế."
"...... Đương nhiên, cũng có thể sẽ trực tiếp lựa chọn bao phủ hỏa lực tầm xa....."
"Nói như vậy, căn bản không cần sử dụng đến quân đội thành phố, thương vong nhiều nhất cũng chỉ có hai người."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất