Mặt Trăng Đỏ

Chương 313: Nhân Tính

Chương 313: Nhân Tính


Người trẻ tuổi mang vẻ mặt kinh ngạc, muốn phản bác lại nhưng không biết mình nên nói câu gì.
“Đương nhiên rồi...”
Một nhân viên công tác có vóc người cao ráo mỉm cười:
“Chúng ta sẽ không hạ thấp điểm đánh giá của Đan Binh tiên sinh chỉ vì hắn muốn mời đội quân tuần tra thành phố phối hợp. Thực ra, cho dù ý kiến này là của hắn hay của chuyên viên phân tích, việc hắn có thể mời đội quân tuần tra thành phố phối hợp cũng là chuyện tốt... Chúng ta không sợ dị biến giả mời người khác phối hợp, điều chúng ta sợ là dị biến giả từ chối phối hợp cơ.”
“Vì thế, điểm đánh giá này với hắn đã là rất cao rồi, dù sao nghe nói hắn vẫn là người mới...”
“Cho nên...”
Người trẻ tuổi nhìn hai vị tiền bối mang thái độ kiêu ngạo, trên gương mặt lộ ra vẻ nghi ngờ:
“Công việc của nhóm đánh giá mức độ rủi ro mất khống chế chúng ta chính là sau khi dị biến giả hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta phải suy xét lại xem còn cách tốt hơn để xử lý sự việc hay không, sau đó thảo luận để đưa ra đánh giá cho họ, đúng không?”
Hai tiền bối lập tức nín thở, nhìn người thanh niên bằng ánh mắt sâu xa.
Người thanh niên run lên, bắt đầu lo lắng lần thực tập này của mình có được thông qua hay không.
“Ngươi nói sai rồi...”
Vị tiền bối hơi mập ngẫm nghĩ một chút, nhìn người thanh niên bằng ánh mắt nghiêm túc:
“Nhiệm vụ của chúng ta không phải là phán đoán xem có cách xử lý nào tốt hơn, mà là phán đoán xem họ còn bao nhiêu phần nhân tính trong quá trình chấp hành nhiệm vụ... Nhân tính còn nhiều thì mức độ rủi ro mất khống chế càng thấp.”
“Đúng rồi...”
Vị tiền bối cao lớn hít một hơi thật sâu trước câu trả lời sâu sắc này,:
“Có lẽ ngươi không biết, ngay từ đầu, rủi ro mất khống chế của dị biến giả này đã vượt qua mức quy định cho phép, vào khoảng 85%. Sau khi hắn hoàn thành xuất sắc một vài nhiệm vụ, rủi ro đã xuống mức 80%. Nhưng sau sự kiện tập kích đoàn Kỵ sĩ kia, mức độ rủi ro tăng vọt, thậm chí còn cao hơn 90% nữa!”
“Nhưng bây giờ, không biết có phải đã có tiến triển mới không, mà trong tài liệu ghi là mức độ rủi ro của hắn lại giảm xuống rồi.”
“Bây giờ là 85%!”
Người trẻ tuổi giật mình:
“85% sao... Đã vượt qua giới hạn chiêu mộ rồi?”
“Đúng!”
Tiền bối cao lớn gật đầu:
“Công việc của chúng ta chính là quan sát hắn một cách bí mật, xem xem có thể đánh giá mức độ rủi ro của hắn thấp đi hay không. Căn cứ vào biểu hiện của hắn khi làm nhiệm vụ, ta cho rằng hạ xuống 5% không có vấn đề gì.”
“Chỉ 5% thì hơi ít nhỉ...”
Khi đối mặt với những ý kiến khác nhau, người thanh niên cảm thấy kỳ thực tập này có được thông qua hay không không còn là vấn đề quan trọng nữa, hắn tiếp tục đưa ra ý kiến của mình:
“Ta thấy hắn hành xử rất dịu dàng, tính tình cũng hiền lành nữa, luôn cố gắng hết sức để bảo vệ những người khác... Hơn nữa, từ lúc nhận nhiệm vụ tới lúc xử lý xong xuôi, hắn làm tốt hơn người bình thường rất nhiều...”
“Ngươi nói rất đúng, nhưng ngươi đã bỏ sót một chi tiết rồi.”
Nhân viên công tác hơi mập nói chậm rãi:
“Khi tên dị biến giả hệ linh hồn uy hiếp hắn, hắn đã dùng ngôn ngữ để trấn trụ tên dị biến giả kia. Sau đó, nhân lúc thời cơ tới, hắn ra tay bất ngờ, khoá hắn ta vào trong một cơ thể.”
“Cụ thể hắn đã làm thế nào thì không nằm trong phạm vi công việc của chúng ta, không cần thảo luận vấn đề đó.”
“Nhưng ta để ý một điểm là, khi đối phương bắt người để uy hiếp, hắn không hề để tâm một chút nào... Ngươi có thể lý giải rằng, hắn muốn đánh tan phòng tuyến tâm lý của đối thủ, nhưng ngộ nhỡ... hắn thật sự không để tâm thì sao?”
Người thanh niên nghe tới đây thì không biết nói gì nữa.
Một người vốn luôn quan tâm người khác, nhưng cũng có lúc hoàn toàn thờ ơ, đây là một chuyện rất mâu thuẫn.
“Ta có ý kiến khác trong vấn đề này.”
Vị tiền bối có vóc dáng cao lớn kia cau mày:
“Mặc dù chuyện này có thể xảy ra, nhưng khả năng tương đối thấp...”
Vị tiền bối hơi mập nói:
“Tuy thấp nhưng vẫn có thể xảy ra mà...”
Vị tiền bối cao to nói:
“Nếu nói vậy thì lẽ nào, bất cứ ai trên thế giới này đều là biến thái, chỉ là tỷ lệ phạm tội thấp hơn thôi? Một đứa trẻ giành kẹo của bạn nó, có phải chúng ta cũng nghi ngờ rằng khi lớn lên nó sẽ trở thành tội phạm, cho nên phải tiêu diệt nó từ sớm hay không?”
Tiền bối hơi mập nói:
“Ơ... cũng khá có lí, vậy ý của ngươi là?”
“Lại nâng điểm đánh giá lên sao?”
“Hay là bỏ đi, mỗi một lần thay đổi cấp bậc đánh giá, chúng ta lại phải viết thêm một bản báo cáo...”
“Vậy lần sau cho hắn điểm cao chút để trung hoà nhé?”
“Ta thấy như vậy đựợc đó.”
Người thanh niên vừa mới cảm thấy sùng bái hai vị tiền bối xong, bây giờ lại bối rối:
“Chúng ta không cần thảo luận rồi mới đưa ra kết quả sao?”
“Lái xe, lái xe đi...”
Hai vị tiền bối đã đưa ra được đáp án cuối cùng, nhỏ giọng nói:
“Hắn vừa mới nhận một nhiệm vụ khác.”
“Xem ra chúng ta phải tới thành phố vệ tinh số 4 rồi...”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất