Chương 321: Xuất Hiện
Khu nhà của Tửu Quỷ được coi là khu chung cư cao cấp ở thành phố Vệ Tinh số bốn. Ở bên trong những ngọn đèn đường cách nhau vài chục mét, chiếu sáng mờ ảo cả khu nhà trong không khí tịch mịch. Ở các toà nhà khác trong khu chung cư, hầu hết các phòng đều tắt đèn, chỉ vài nhà thỉnh thoảng sáng lên.
Tiếng chuông đồng hồ trong phòng khánh đã dứt, trong phòng yên tĩnh trở lại.
Lục Tân theo bản năng nín thở, chờ trong chốc lát, Lục Tân bỗng nhiên thấy ánh sáng đèn đường trong khu chung cư bắt đầu chớp tắt, có vẻ nguồn điện không ổn định, nhấp nháy vài lần rồi tắt lịm.
Đèn bắt đầu tắt lịm từ xa, từ từ hướng về phía nhà của Tửu Quỷ từ hai bên trái phải.
Mỗi khi ngọn đèn đường tắt, một phần khu nhà chìm trong bóng tối, như có hai con quái vật vô hình đang tiến tới cùng nhau với màn đêm đen đặc, che lấp ánh sáng của đèn đường bên trong khu nhà từng chút một, cho đến khi nơi này hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Một mùi máu tanh xộc lên từ dưới lầu.
…
“Quả nhiên đến rồi, có hai con.”
Cảm nhận được sức mạnh tinh thần vặn vẹo xuất hiện ở tầng dưới của tòa nhà, Tửu Quỷ trông nghiêm túc hơn, cô thì thầm với Lục Tân:
“Ta đã bao phủ toàn bộ tòa nhà bằng năng lực của mình, chúng không thể xác định được vị trí nhà của ta, nhưng chúng rất kiên nhẫn, sẽ tìm từng tầng một. Chúng khá khó đối phó, tuy nhiên, thời gian tồn tại của chúng là có hạn, mỗi lần đều khoảng ba bốn phút đồng hồ.”
“Theo quan sát của ta, chúng khác với những con quái vật tinh thần bình thường ở chỗ có mục đích, điều này cho thấy chúng bị người ta điều khiển!”
“Ta nghi ngờ kẻ điều khiển chúng hẳn đang trốn ở gần đây, chuyện này phải dựa vào ngươi rồi...”
“Nhân lúc con quái vật tinh thần này tìm ta, ngươi hãy ra ngoài xem thử. Ta đoán, kẻ đang điều khiển chúng có lẽ không ở quá xa chỗ này, nếu có thể tìm được hắn hoặc xác định được quy trình hành động của thế nào, công việc của chúng ta coi như xong...”
Lúc này, Lục Tân mới hiểu mục đích của Tửu Quỷ khi cô xin cấp trên điều động một dị biến giả hệ nhện đến để hỗ trợ là gì nên khẽ gật đầu.
“Cẩn thận!”
Sau đó, hắn cầm lấy túi xách của mình, lặng lẽ đẩy cửa bước ra ngoài phòng khách rồi khẽ gọi:
“Em gái.”
Xung quanh lặng ngắt như tờ, không có bất kỳ lời đáp nào.
Chỉ thấy trong phòng của cha mẹ Tửu Quỷ, hai vợ chồng đã ngủ say bởi men rượu bỗng bật cười trong vô thức.
“Cuối cùng cũng có người gọi Ngô Cách Cách là em gái rồi...”
Em gái không theo đến đây, đứa nhỏ này thật sự khó bảo...
Sau khi gọi xong, nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì, Lục Tân lập tức cảm thấy hơi sốt ruột.
Lần truy bắt u linh trước đó, em gái đã hơi không nghe lời.
Lần này, con bé thậm chí đến bây giờ còn chưa chịu xuất hiện.
Hôm nay hắn đến là để hỗ trợ, đương nhiên phải nghe lời Tửu Quỷ, trong mấy phút đồng hồ này, việc tìm ra nguồn gốc của hai con quái vật tinh thần là ưu tiên hàng đầu. Chỉ tiếc là vào thời điểm mấu chốt như thế này mà con nhóc chết tiệt kia lại không ở cạnh...
Với thái độ làm việc như vậy, sau này sao có thể có được chỗ đứng trong xã hội?
Lục Tân không khỏi lo cho tương lai của em gái, nhưng vẫn rón ra rón rén mở cửa bước ra ngoài rồi đi thẳng đến cuối hành lang.
Sau đó, Lục Tân chui ra ngoài bằng cửa sổ bên hông hành lang.
Nhà của Tửu Quỷ ở tầng mười hai, từ trên cao nhìn xuống, Lục Tân chỉ thấy bên dưới tối như hũ nút khiến người ta choáng váng.
Dù em gái không có ở bên cạnh, nhưng Lục Tân vẫn có thể dùng năng lực của con bé. Hắn thở ra một hơi thật dài, cơ thể đạt đến một trạng thái bình tĩnh khác thường, dường như từng bộ phận trên cơ thể hắn đều đang ở trong một trạng thái cân bằng kỳ lạ. Sau đó, hắn ngậm chặt chiếc ba lô vào miệng, ấn cả hai tay vào vách tường, cơ thể khẽ đung đưa, hai bàn chân cũng tách khỏi phần nhô ra của mép cửa sổ, bám người vào vách tường treo lơ lửng giữa không trung.
Phải thừa nhận rằng, dù cơ thể Lục Tân có thể làm được đến bước này nhưng hắn vẫn thấy kinh hãi khi nghĩ tới số phận của quả dưa hấu bị thả từ trên cao xuống.
“Chỉ có ba bốn phút...”
Lúc này hắn nói khẽ trong lòng, tự nhắc nhở bản thân, sau đó trượt thẳng xuống bên dưới.
Thân thể giống như một con nhện trong bóng tối trượt thẳng xuống tầng một. Sau đó, Lục Tân rẽ qua góc tường rồi bắt đầu quan sát.
Hắn chỉ thấy dưới mặt trăng đỏ cong cong trên bầu trời, hai con quái vật cao lớn đang leo lên tầng của khu nhà này.
Một con cao từ ba đến bốn mét, thân hình nặng nề và tứ chi thon dài.
Điều quan trọng nhất là nó không có đầu, chỉ có một cái miệng khổng lồ trên bụng. Tuy nhiên trên thân thể nó lại có quấn bởi một sợi dây chuyền, quan sát kỹ có thể thấy thứ đó được tạo thành từ rất nhiều đầu người, vết máu vẫn còn tươi mới.
Những cái đầu đó vậy mà vẫn còn sống, đang chớp mắt hoặc liếm môi, đôi mắt sáng rỡ thay con quái vật nhìn xung quanh.