Chương 326: Sử Dụng Năng Lực Của Cha
“Vậy cũng được?”
Lúc này Lục Tân sải bước đuổi đến, từ xa thấy động tác khoa trương của Tửu Quỷ, hắn cũng có chút bất ngờ.
Nhưng lúc này hắn cũng không nghĩ nhiều như vậy nữa.
Ban đầu hắn còn đang nghĩ xem nên dùng mượn năng lực của ba thế nào, chỉ là tìm mãi cũng không thấy cảm giác. Nhưng vào lúc quái vật tinh thần to mập kia mở miệng gào lớn, phóng thích ra bức xạ mãnh liệt, rất nhanh hắn bị một loại cảm xúc phẫn nộ khó có thể hình dung nhấn chìm, bao phủ lấy toàn thân.
Loại cảm giác phẫn nộ này khiến hắn thoải mái một cách lạ thưởng.
Bình thường tâm trạng của hắn đa phần đều bình tĩnh, đôi lúc sẽ cảm thấy chút chút vui vẻ hoặc là hiếu kì.
Rất ít khi phẫn nộ.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao ban nãy hắn muốn cưỡng chế sử dụng năng lực của ba hắn nhưng không được.
Tuy nhiên vào chính lúc này, hắn bỗng cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Trong chốc lát, tựa như mở cổng xả lũ, một khi đã tràn thì không thể ngăn cản.
Hắn thậm chí không biết đây là cảm xúc phẫn nộ, hay vui vẻ nữa.
Mắt hắn đột nhiên trở nên đỏ như máu, sải bước lao về phía trước.
“Anh......”
Trên bóng đèn ở hành lang trước mặt xuất hiện bóng ảnh của em gái, nó nhìn sang Lục Tân cười hì hì.
Con bé cả một đêm chưa từng xuất hiện, cuối cùng cũng lộ ra bóng dáng.
“Tránh ra.”
Nhưng Lục Tân lúc này lại phát ra âm thanh từ sâu trong cổ họng, trực tiếp xông qua, hoàn toàn không có ý phối hợp với em gái.
Con bé kinh ngạc trong chốc lát, ngây ra nhìn Lục Tân.
…
Lục Tân suy nghĩ nếu là ba thì ông sẽ làm thế nào trong cảm giác hưng phấn, sau đó mọi thứ xung quanh như khác hẳn.
Đặc biệt lúc hắn nhảy lên tóm lấy quái vật, toàn bộ sự chú ý của hắn trong chốc lát đều tụ lại, cảm thấy bản thân như đang ở trong nước, đó là loại cảm giác mà chỉ cần tùy tiện vung tay một cái cũng có thể vẽ ra một dòng nước.
“Giết hắn, giết hắn......”
Trên người quái vật, có đầu người nhìn hướng về phía sau, vừa vặn thấy Lục Tân, đồng thời há to miệng rít lên.
Nhưng không đợi con quái vật phản ứng lại, Lục Tân đã một tay tóm lấy nó.
Tay hắn như cầm thứ gì mềm nhũn, không có thật, nhưng chắc chắn hắn đã bắt được con quái vật kia.
Trong cổ họng Lục Tân phát ra tiếng gào buồn buồn, uốn cánh tay, trực tiếp chặn đứng con quái vật lại.
Xoẹt một tiếng, cơ thể của quái vật bị hắn xé ra một miếng như thịt thật, thậm chí có thể thấy chỗ vết thương có thứ chất lỏng như máu rướm ra.
“Có thể giết......”
Lục Tân lộ ra biểu cảm hưng phấn.
…
"Ai nha, đau chết ta…”
Vòng đầu người trên cơ thể quái vật đồng loạt há miệng kêu gào, tiếng kêu của chúng tựa như gai nhọn, khiến người khác cảm thấy đau tai, choáng váng.
"Phập…"
Cùng lúc đó, mảnh da thịt mà Lục Tân mới xé từ trên người quái vật xuống bỗng biến đổi một cách mãnh liệt. Nó nhúc nhích một hồi, sau đó vậy mà lại biến ra một cái miệng thật lớn, ngoặm lấy cánh tay của Lục Tân. Thậm chí Lục Tân còn cảm nhận được hàm răng sắc bén kia đang cọ vào xương của hắn, tựa như hai hàng răng cưa bằng kim loại liên tục vừa cắt vừa nhai ngấu nghiến, cảm giác này thật ghê tởm vô cùng
Về phần bản thể của con quái vật to lớn đang đứng ở hướng đối diện với Lục Tân kia, lớp da thịt của nó cũng nứt ra, để lộ cái miệng to lớn.
Cái miệng này há ra thật to, sau đó nó xông thẳng về phía Lục Tân, định ngoặm lấy đầu hắn. Nếu bị nó cắn thật, Lục Tân có thể chắc chắn rằng cổ của hắn nhất định sẽ như bị cưa đi, mất nguyên cái đầu của mình.
"Vụt!"
Lục Tân nhanh chóng lui về phía sau, kéo dài khoảng cách với nó. Con quái vật kia lập tức ngọ nguậy cơ thể đuổi theo Lục Tân. Cùng lúc đó, mỗi một gương mặt trên vòng đầu người quấn trên cơ thể nó bắt đầu há miệng nguyền rủa.
Họ không phát ra âm thanh, nhưng dường như lời nguyền rủa của họ có thể đánh thẳng vào não người khác. Khi đó, những suy nghĩ chống đối nhiều vô số kể trong trí óc như sôi sục cả lên, thế rồi người đó bỗng nhớ về một vài chuyện đã qua, ngay lập tức cảm thấy vô cùng tức giận, thậm chí có cảm giác muốn khóc rống lên cho thỏa lòng.
Hình như năng lực của con quái vật này có thể ảnh hưởng lên suy nghĩ của người khác.
Nhưng người nó đối mặt bây giờ là Lục Tân. Lúc này, Lục Tân đang cố gắng hết sức để bắt chước càng giống bộ dạng lúc cha thi triển sức mạnh càng tốt. Vì vậy, khi cảm xúc tiêu cực đánh úp lại, ánh mắt của hắn lập tức trở nên đỏ như máu.
Hắn nghiến chặt hai hàm răng, cảm thấy bản thân sao mà vô dụng quá. Rõ ràng con quái vật đáng ghét khiến người khác cảm thấy buồn nôn này đang đứng ở trước mặt, bản thân lại không thể làm gì được nó.
Khi cảm xúc này ngày càng tăng tiến, sẽ biến thành sự liều lĩnh.
"Vèo!"
Hành động lui về sau của hắn dừng lại rồi xải chân, chạy từng bước dài về phía trước. Cùng lúc đó, những cái đầu đối diện với Lục Tân trên chiếc vòng cổ đầu người kia nhìn thẳng vào mắt hắn đầy chăm chú, từ miệng chúng phát ra những lời nguyền rủa và mắng chửi đầy ác độc nhắm thẳng vào Lục Tân. Những tiếng mắng chửi này như biến thành một loại sức mạnh vô hình, không ngừng tác động lên suy nghĩ của hắn.