Mặt Trăng Đỏ

Chương 341: Giang Tinh

Chương 341: Giang Tinh


Chúng truy sát mình với Tửu Quỷ cũng không phải để lấy mạng, mà là một loại tẩy lễ sao?
Trong đầu hắn hiện lên một trong những khâu hoàn chỉnh trong truyền giáo của đối phương, gặp người vừa vặn có điều kiện phù hợp, nhưng lại vô cùng cố chấp, không nghe theo chỉ đạo của chúng, chúng sẽ càng để mắt tới họ, đồng thời phái quái vật tinh thần ra.
Người này bình thường vào ban đêm sẽ để lộ bộ mặt “thật” của mình.
Cũng rất có khả năng ở trạng thái thật này làm ra những việc khiến bản thân hối hận cả đời.
……
Nói cách khác, người lúc đó đi tìm Tửu Qủy hoàn toàn không phải là để giết cô ấy.
Ban đầu, chúng có lẽ vì để Tửu Qủy bị ảnh hưởng bởi quái vật tinh thần mà làm ra những việc tăm tối nhất sâu thẳm trong nội tâm của nó. Sau đó, trong lúc hối hận nó sẽ tiếp nhận truyền giáo của chúng. Cuối cùng “thay đổi triệt để”, trở thành thành viên của chúng.
Chẳng qua là hai con quái vật tinh thần kia mất hai ngày cũng không tìm được Tửu Quỷ.
Tửu Quỷ đã dùng năng lực bóp méo nhận thức của chúng, khiến chúng vồ hụt liên tiếp hai ngày, chưa kịp làm gì đã biến mất.
Tửu Qủy khi đó còn tưởng đám quái vật tinh thần này tìm nó để giết nó diệt khẩu.
Nhưng sự thật là hai con quái vật tinh thần kia là đến để “truyền giáo”.
Người của tổ chức thần bí đó thậm chí còn không biết tại sao hai con quái vật tinh thần liên tiếp hai ngày truyền giáo đều thất bại, chỉ cảm thấy thời gian kéo dài cũng hơi lâu rồi nên đến hôm thứ ba mới thay đổi sách lược, trực tiếp để cho quái vật tinh thần ảnh hưởng đến hàng xóm của Tửu Quỷ.
Có nghĩa là nếu đã không thể khiến ngươi lộ ra bộ mặt thật thì sẽ để ngươi nhìn thấy thế giới thật này…
Nguyên nhân Tửu Quỷ và mình thất bại trước đó tìm ra rồi.
Tửu Qủy cho rằng đối phương rất thông minh, cho nên mới cẩn thận từng li từng tí tìm kiếm người điều khiển đằng sau quái vật tinh thần.
Nhưng kết quả đối phương chẳng những không thông minh mà ngược lại còn vô cùng ngu ngốc.
Bản thân lúc đó đi tìm người điều khiển đằng sau đương nhiên là không thể tìm được, vì hắn căn bản không hề ở hiện trường…
Tửu Qủy vẫn luôn phân tích chuyện đối phương phát hiện ra cuộc điều tra mà phái quái vật tinh thần ra có phải có thâm ý gì không…
Nhưng thật ra đối phương căn bản không có kế hoạch…
“Ý tưởng phức tạp thế này ai nghĩ ra được thế…”
Lục Tân bất đắc dĩ lắc đầu.
Nếu thực sự tự mình điều tra, e rằng tra cả mười ngày nửa tháng cũng không thể hiểu được mục đích thật của đối phương.
Có điều cũng may bản thân có cách thức điều tra khác: trực tiếp mời khách đến nhà mình, thông qua buổi gặp gỡ thân tình, trực tiếp để khách chia sẻ toàn bộ bí mật trong lòng mình, còn hắn chỉ phụ trách ghi chép.
Tất nhiên, khách chia sẻ cặn kẽ như vậy, ngược lại báo cáo của hắn sau này cũng khó viết rồi.
Kiểu ‘tường tận’ này thì kêu hắn viết báo cáo kiểu gì đây….
Đại khái các nhiệm vụ điều tra đều như vậy đi, hoàn thành nhiệm vụ thì dễ, viết báo cáo lại khó……
Nghĩ kĩ một chút, Lục Tân quyết định báo cáo trung thực.
Cách báo cáo không quan trọng, dù sao điều mà lãnh đạo quan tâm cũng là kết quả.
Bản thân chỉ cần thành thực mà giao nộp tất cả lên, còn về việc có thể hiểu không thì phải xem người của tổng bộ có chuyên nghiệp hay không.
Viết đúng sự thật, gạch chân vào mục đích và nguyên nhân chính của việc quái vật tinh thần đuổi giết Tửu Quỷ.
Ngoài ra thêm vào: Cách phát triển của tổ chức này rất không chuyên nghiệp.
Ngoặc đơn: (Tổ chức này thân là giang tinh, lại cực ghét giang tinh, nhưng vô cùng thích thu nạp giang tinh*).
* Tiếng lóng, thường để ám chỉ những người thích xoi mói, phản bác người khác bất kể họ nói gì để làm nổi bật cảm giác ưu việt của bản thân, hay nói cách khác là tự cho mình hơn người khác.
Viết xong mấy thứ này, hắn nghĩ một lát, lại gạch bỏ dòng “vô cùng thích thu nạp giang tinh”.
Dù sao bản thân với Tửu Quỷ cũng không phải là giang tinh, nhất định không phải.
Sau đó ghi tiếp: “Năng lực của dị biến giả trong tổ chức thần bí: Để lại dấu vết cho đối thủ!”
“Dấu vết sẽ thu hút quái vật tinh thần tác động đến mục tiêu, hoặc sẽ trực tiếp cắn nuốt đầu của mục tiêu……”
“Đây được coi là năng lực gì chứ?”
Lục Tân nhíu mày.
Năng lực của vị “khách” này, ngược lại hắn có thể giải thích rất rõ.
Lúc đó sau khi bản thân với Tửu Quỷ bị để ý, loại cảm giác cứ bị người khác âm thầm nhòm ngó chính là đến từ đó.
Vấn đề kia liền đến rồi, quái vật tinh thần không thể vô cớ xuất hiện, chúng đến làm sao mà đến?
Tại sao chúng lại nghe lời của dị biến giả?
Thực chất vẫn còn rất nhiều việc không thể làm rõ.
Ví như “Hội đồng hương” có còn đồng hương nào khác không?
Ví như “Thần dụ” mà bọn hắn nghe được, rốt cuộc là sự hoang tưởng của bệnh thần kinh hay là thực sự có thứ gì đó đang ám thị cho bọn hắn?
Ví như chúng lợi dụng hai con quái vật tinh thần chịu sự điều khiển của chúng, từ đầu đến cuối rốt cuộc đã giết bao nhiêu người?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất