Mặt Trăng Đỏ

Chương 353: Ba Hắn Là Tổng Giám Đốc

Chương 353: Ba Hắn Là Tổng Giám Đốc


"Lát nữa phó tổng giám đốc tiến vào, các ngươi biết làm gì rồi chứ?"
"Đã rõ!"
Phó tổng giám đốc tiếp đãi khách ở Lão Thủy Thủ, là khách sạn xa hoa bậc nhất ở thành phố Vệ Tinh số 2. Lấy tên tiếng anh nhưng cách bày trí lại mang đậm phong cách Trung Quốc, có cửa sổ được điêu khắc bằng gỗ, có tranh thư pháp và một hồ nước được xây ở đại sảnh.
Không chỉ có Lục Tân và chủ nhiệm đến dự tiệc, còn có mấy lãnh đạo của một số công ty trực thuộc tập đoàn, họ đều là những người trẻ như Lục Tân, đều có tương lai rộng mở, chuẩn bị thăng chức hoặc là đã đảm nhiệm vị trí giám đốc trở lên.
Phó tổng giám đốc này rất hào phóng, sẵn sàng bao cả một sảnh nhỏ của khách sạn Lão Thủy Thủ, bên trong bày bốn cái bàn lớn, phía trên còn có một sân khẩu nhỏ màu hồng.
Lúc này, dưới sự điều động của một vị lãnh đạo khá lớn tuổi, Lục Tân cùng với những nhân viên trẻ chủ chốt của những công ty khác thống nhất đứng bên cạnh đại sảnh, họ đang học cách phải biểu hiện thế nào, phải nhiệt liệt hoan nghênh vị phó tổng giám đốc này ra sao.
Tất cả bao gồm cả Lục Tân đều rất hăng hái.
"Buổi tiệc ngày hôm nay vô cùng quan trọng đó nha..."
Vị phó tổng giám đốc trẻ tuổi vẫn chưa đến nên đám người Lục Tân đã đứng ở cửa nói chuyện.
Một người phụ nữ trông cỡ ba mươi tuổi mặc trang phục màu đen, từ trang điểm tỉ mỉ đến đi một đôi tất đen mới tinh đều cho thấy cô ấy đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho buổi tiệc tối nay, cô cười nói:
"Vị phó tổng giám đốc này của chúng ta hiện là thanh niên tài năng hàng đầu trong thành phố. Nếu hôm nay có thể gây ấn tượng tốt với hắn, chắc chắn công việc sau này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều."
Có vẻ cô ấy tương đối dè dặt nên không nói mấy câu trực tiếp như thăng quan tiến chức, như diều gặp gió.
Nghe giọng điệu này dường như họ rất hiểu về vị phó tổng giám đốc này, chỉ có Lục Tân là giống như gà mờ.
Không biết làm thế nào, hắn vội hỏi thăm:
"Vị phó tổng giám đốc này mấy tuổi vậy?"
Có một tên mập, tóc vuốt keo suy nghĩ một hồi rồi nói:
"Cách đây không lâu ta có gặp hắn một lần, hình như là.... hai mươi bảy hai tám nhỉ?"
Lục Tân hơi kinh ngạc:
"Còn trẻ vậy mà đã làm đến phó tổng giám đốc rồi á?"
"Người ta có thể ngồi lên được vị trí phó tổng giám đốc đương nhiên có nguyên nhân hết."
Người phụ nữ mặc đồ tây đen kia nói:
"Nghe đâu vị phó tổng giám đốc này rất có năng lực, trẻ tuổi ưu tú, học cao hiểu rộng. Hai mươi tuổi đã có thể tự phụ trách hạng mục lớn đến mấy trăm vạn. Hơn nữa trong năm nay, còn thi đậu đại học ở chủ thành nữa...."
Lục Tân nghe vậy không khỏi ngưỡng mộ, một người vĩ đại như vậy, quả thật...
"Đương nhiên rồi...."
Tên mập vuốt keo ở bên cạnh bổ sung:
"Điều lợi hại nhất chính là ba của hắn là tổng giám đốc của chúng ta."
Lục Tân thu hồi sự ngưỡng mộ.
"Phó tổng Tiếu đến rồi..."
Đúng lúc này, cửa đại sảnh mở ra, có mấy vị lãnh đạo bao gồm chủ nhiệm cùng với một thanh niên mặc âu phục vô cùng khí chất bước vào, còn cười niềm nở với mọi người:
"Chào mừng mọi người!"
"Bốp bốp bốp..."
Mấy người thanh niên chủ chốt đứng ở cạnh cửa nhiệt liệt vỗ tay.
Đồng thời hô lên:
"Chào mừng phó tổng giám đốc Tiếu đến chỉ dạy, hoan nghênh hoan nghênh...."
Không khí vô cùng náo nhiệt.
Lục Tân cũng đứng trong đám đông, dù là vỗ tay hay hô hào cũng biểu hiện rất đúng mực.
Trong đám người, chỉ có chủ nhiệm Lưu đang đi bên phải vị phó tổng giám đốc trẻ tuổi kia nhìn Lục Tân bằng ánh mắt vui mừng. Vốn dĩ hắn không định gọi Lục Tân đến, nhưng phó tổng giám đốc đã nói là muốn mời người được đề bạt lần này đến tụ họp, để hắn cũng tiện làm quen với những thanh niên chủ chốt của mấy công ty con, nên không còn cách nào khác, dù sao thì cũng phải để Lục Tân đến gặp mặt.
Suy cho cùng, tuy rằng chủ nhiệm sợ Lục Tân sẽ khiêu khích phó tổng giám đốc, nhưng hắn sợ Lục Tân sẽ tức giận khi mình không gọi hắn đến hơn…
Bây giờ xem ra, biểu hiện của Lục Tân vô cùng tốt.
Lại còn đi theo mấy người khác đến chào mừng phó tổng giám đốc...
"Cảm ơn, cảm ơn mọi người, không cần phải hình thức như vầy đâu, mau ngồi đi ngồi đi..."
Vị phó tổng giám đốc này thoạt nhìn quả thật còn rất trẻ, cỡ hai mươi bảy hai tám, mặc âu phục vừa vặn, dáng người gầy, khí chất thật sự rất khác so với những thanh niên bình thường, thái độ cũng rất thân thiện, chỉ là nhìn có vẻ thiếu sức sống.
Sau khi mọi người đều vào chỗ, Lục Tân ngồi cùng với tên mập và người phụ nữ mặc đồ tây màu đen.
"Xem ra vị phó tổng này rất được, không hề kiêu ngạo, chỉ là thần thái... khà khà...."
"Quầng thâm mắt này chính là dấu hiệu của playboy đấy..."
Sau khi mọi người ngồi xuống, hiển nhiên chủ đề nói chuyện chỉ xoay quanh vị phó tổng giám đốc kia.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất