Mặt Trăng Đỏ

Chương 354: Ảo Giác?

Chương 354: Ảo Giác?


Bởi vì bị kéo đến đây một cách đột ngột, Lục Tân vẫn chưa làm xong bài tập, vừa hay nhân cơ hội này có thể học bổ túc, hắn lắng nghe vô cùng tỉ mỉ mới biết, vị phó tổng giám đốc này chính là lãnh đạo cấp cao của mấy công ty họ, còn là phó tổng giám đốc của tập đoàn Thanh Viễn, cũng là con trai lớn của tổng giám đốc Tiếu, nghe nói đã làm ở công ty được vài năm rồi, cách đây không lâu còn thi đậu đại học, chuẩn bị đi đến chủ thành để đào tạo chuyên sâu.
Cánh cửa đại học ở chủ thành rất cao, rất nhiều người ở thành phố Vệ Tinh giống như hắn, đi làm vài năm trước rồi mới đi thi đại học.
"Bốp bốp bốp..."
Sau khi mọi người ổn định chỗ ngồi lại có thêm một tràng vỗ tay, Lục Tân cũng ngơ ngác vỗ tay theo.
Ở bàn của lãnh đạo phía trước, có người khích lệ phó tổng giám đốc phát biểu vài câu với mọi người, người thanh viên trẻ này vội vàng từ chối, đùn đẩy không được, cũng không tiến lên sân khấu, hắn chỉ đứng lên, hai tay áp lại, hướng về phía mọi người ở đại sảnh nói:
"Ta không lên sân khấu đâu, trang trọng quá. Hôm nay chúng ta chỉ là tụ họp riêng tư với nhau thôi. Ở đây đều là những nhân viên lâu năm và thanh niên chủ chốt của công ty, ta còn phải cảm ơn mọi người. Dù sao ta vẫn còn trẻ tuổi, công việc sau này còn phải học hỏi mọi người nhiều, xin thứ lỗi, lát nữa ta sẽ đi kính rượu với mọi người..."
"Thật không tệ...."
Người cùng bàn với Lục Tân khen vài câu, trên mặt lộ ra biểu cảm mong chờ.
Người phụ nữ mặc đồ tay ngồi đối diện Lục Tân tháo chiếc nhẫn trên ngón áp út, nhét vào túi áo, sau đó đan mười ngón tay, nhìn vị phó tổng giám đốc kia cười:
"Các ngươi nghĩ hắn thích cái gì?"
"Hắn thích cái gì sao bọn ta biết, nhưng người như phó tổng giám đốc, phụ nữ thích hắn nhất định là rất nhiều nhỉ?"
Tên mập vuốt keo mở miệng, cười nói:
"Ha ha, lát nữa phó tổng giám đốc Tiếu sẽ đích thân đến đây mời rượu, ta phải nhịn một chút trước, không uống với mọi người nữa..."
Một người thanh niên mắt sưng phù, dáng vẻ lười nhác cầm lấy ly rượu, nóng lòng muốn thử.
"Vị phó tổng giám đốc này có thể trúng tuyển vào đại học ở chủ thành, tương lai đầy triển vọng, khẩu vị nhất định không tệ...."
Một người đàn ông cỡ ba mươi tuổi mở khuy tay áo, lộ ra mặt đồng hồ màu đen.
Tuy rằng ít khi tham gia những dịp như thế này, nhưng Lục Tân có thể nhận thấy mọi người đã chuẩn bị rất tốt cho buổi tiệc rượu ngày hôm nay.
Hơn nữa, ở đây đều là những công ty có thành tích và kỳ tài. Lúc này tất cả đều sẵn sàng để gây ấn tượng tốt với phó tổng giám đốc, nghĩ như vậy hắn thấy bản thân hơi luống cuống, người ta đều có sở trường hết rồi....
Bản thân hắn có đặc điểm gì đâu chứ?
Hắn nghiêm túc suy nghĩ một hồi.
Mình có thể có được cơ hội thăng chức, ưu điểm chính là... Trung thực, chịu khó, chăm chỉ, nghiêm túc, thân thiện, tích cực?
….
Đồ ăn đã được dọn lên, mọi người trong bàn vốn không quen biết nhau, hơn nữa tâm tư đều đổ dồn về phía phó tổng giám đốc, chỉ trò chuyện được dăm ba câu, lâu lâu có người lên tiếng nói mấy câu kiểu như khen vị phó tổng giám đốc kia nhìn rất có triển vọng hoặc là trông rất có khí chất.
Ăn được khoảng năm phút thì cửa đại sảnh mở ra, có một người trông như bảo mẫu dẫn theo hai đứa trẻ tiến vào.
Một trai một gái, bé trai chừng mười tuổi, bé gái mới chỉ năm sáu tuổi.
Bảo mẫu dẫn chúng đến bên cạnh phó tổng giám đốc, hắn lập tức tươi cười, bế bọn trẻ lên cười đùa gì đó.
"Ơ.... Phó tổng giám đốc đã có con rồi à?"
Người phụ nữ mặc đồ tây sửng sốt.
"Ha ha, ngươi nghe ngóng kiểu gì thế?"
Tên mập bên cạnh cười nói:
"Đó là em trai và em gái của hắn, người vợ trước của tổng giám đốc Tiếu đã qua đời vì tai nạn. Sau này ông ấy cưới người khác, sinh được một trai một gái, nhưng mà, phó tổng giám đốc đối với hai đứa em cùng cha khác mẹ này rất tốt. Không chừng tổng giám đốc Tiếu tình nguyện đem cả sản nghiệp giao cho hắn cũng bởi vì hắn là người trọng tình nghĩa..."
"Ồ..."
Người phụ nữ liếc nhìn tên mập nở nụ cười, rồi nâng chén:
"Lát nữa nhớ để lại cách liên lạc, sau này có cơ hội hợp tác."
Lục Tân nhất thời cảm thấy ngưỡng mộ, không ngờ họ lại hiểu rõ lãnh đạo như vậy.
Lục Tân liếc nhìn vị phó tổng giám đốc ở phía xa, thấy hắn để cho bé trai ngồi bên phải mình, còn bé gái thì ngồi lên đùi, vừa đùa với con bé vừa cười nói gì đó với các lãnh đạo xung quanh, nhìn có vẻ rất yêu chiều bọn trẻ.
Chỉ là không biết có phải ảo giác hay không, Lục Tân nhìn thấy lúc hắn chuẩn bị với đũa gắp miếng sườn thì đột nhiên ngừng lại.
Hắn nhìn miếng sườn, rồi lại liếc mắt nhìn bé gái đang ngồi trên đùi mình.
Hắn còn giả vờ như che miệng ho khan, rồi nuốt nước miếng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất