Mặt Trăng Đỏ

Chương 365: Đại Sư Lục

Chương 365: Đại Sư Lục


"Hệ tạo mộng là một trong những hệ thống năng lực mà bộ Đặc Thanh Thanh Cảng chúng ta nghiên cứu tương đối chuyên sâu. Lúc trước bộ Đặc Thanh đã từng chiêu mộ hai dị biến giả của hệ Tạo Mộng, sau này có một người hy sinh khi thực hiện nhiệm vụ, người còn lại đang phụ trách công việc dọn dẹp ở chủ thành."
"Nhưng phải thừa nhận một điều, tuy hệ Tạo Mộng được nghiên cứu khá tỉ mỉ nhưng dị biến giả hệ Tạo Mộng lại được công nhận là một trong những dị biến giả kỳ lạ và khó đối phó nhất. Cốt lõi trong năng lực của họ chính là xâm nhập vào giấc mơ của người khác, dẫn dắt giấc mơ của họ, thông qua cốt lõi này, họ có thể kéo dài ba loại năng lực đó là cưỡng chế xâm nhập giấc mơ, xuyên qua giấc mơ và khống chế giấc mơ. Sử dụng kết hợp ba loại năng lực này, có thể giúp họ làm được rất nhiều chuyện không tưởng."
Với giọng nói nhẹ nhàng của Hàn Băng, Lục Tân ghi chép một cách rất nghiêm túc.
Chỉ là đôi khi có tiếng thở dài, dường như có chút hụt hẫng.
"Hình như hôm nay tâm trạng của Đan Binh tiên sinh không được tốt cho lắm?"
Hàn Băng thấy hắn thở dài mấy lần, thầm nghĩ:
"Có phải công việc phụ trợ hôm nay của ta làm chưa đúng ý không?"
Còn Lục Tân trong quá trình học lại không ngừng suy nghĩ.
"Mười vạn lận đó trời..."

Bước ra khỏi Văn phòng An ninh, Lục Tân đã ăn xong một phần mì thịt kho tàu, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho nhiệm vụ lần này.
Lục Tân không chỉ tìm hiểu thêm thật nhiều tài liệu về dị biến giả hệ tạo mộng, mà còn đăng ký xin hai viên đạn đặc biệt.
Hiện tại hắn đã là nhân tài cấp ba nên có thể đăng ký xin loại đạn này.
Sau khóa huấn luyện tấn công đối với năng lực của hệ tạo mộng, Lục Tân đã biết được: Sở dĩ những dị biến giả loại ảnh hưởng không dễ đối phó là vì những dị biến giả loại này gần như rất hiếm khi chiến đấu trực diện với người khác. Năng lực này khiến họ trở thành một tồn tại vô cùng kinh khủng, có rất nhiều lần đối thủ bị họ giày vò đến chết mà vẫn không biết mình đang bị gì.
Theo quy định của bộ phận dọn dẹp, hệ nhện thông thường sẽ không tiếp xúc với những sự việc tương tự một mình, vì như vậy thật sự quá thiệt thòi.
Cho dù phải tiếp xúc, hệ nhện bắt buộc phải được trang bị thêm đạn đặc biệt để cố gắng bù đắp cho những điểm yếu của mình.
Việc Lục Tân được phép nhận nhiệm vụ này, có lẽ liên quan đến việc hiện tại thông tin của hắn đã có thay đổi.
Dù rất nhiều người đã biết hắn không phải là một dị biến giả thuộc hệ nhện đơn thuần, nhưng chuẩn bị thêm vẫn tốt.


Vừa xuống lầu, Lục Tân liền trông thấy Phó tổng Tiếu đang ngồi ở đầu xe gặm một chiếc bánh mì.
Lúc này, Lục Tân mới nhớ ra mình thì đã ăn ở trên kia, nhưng Phó tổng Tiếu này vẫn đang nhịn đói.
Hắn cũng rất có thành ý, dù đợi lâu như vậy vẫn chỉ đi mua bánh mì ăn tạm.... Tuy nhiên, Lục Tân đã nhanh chóng phát hiện ra chiếc bánh mì của hắn khác với loại bánh mỳ dùng để ăn tạm trong tưởng tượng của Lục Tân, nó không chỉ được nướng vàng ươm xốp mềm, bên trên còn có cả trái cây khô, phết bơ, ngoài ra bên trong còn kẹp một cây xúc xích.
Tâm trạng Lục Tân lập tức trở nên thản nhiên, hắn bước thẳng đến bên chiếc xe.
“Đại sư Lục, ngươi có cách gì không?”
Vừa trông thấy Lục Tân bước tới, Phó tổng Tiếu vội vàng nhét miếng bánh mì còn lại vào miệng, chạy sang bên này để mở cửa xe cho Lục Tân.
“Đại sư?”
Lục Tân quay đầu lại liếc nhìn hắn với vẻ mặt hơi kỳ quái.
“Đúng vậy…”
Phó tổng Tiếu rất thích cách gọi thích hợp mà hắn vừa nghĩ ra này:
“Chẳng phải ngươi biết cách xử lý loại chuyện như vậy sao?”
“Trên đời này không có ma.”
Lục Tân nghiêm túc giải thích với hắn:
“Vì vậy, loại chuyện mà ngươi nghĩ tới chắc chắn không phải là loại chuyện mà ngươi đang gặp phải.”
Phó tổng Tiếu ngẩn người giây lát, hắn cảm thấy hình như mình đã hiểu được.
“Vậy chúng ta làm gì bây giờ?”
Hắn nghiêm túc ngồi ở ghế lái, lúc này hắn trở nên rất tôn trọng Lục Tân.
Người ta chẳng những không nhận tiền của mình. Hơn nữa, vừa nghe nói mình xảy ra chuyện liền lập tức chạy tới Văn phòng An ninh. Chắc chắn là hắn đến đây để tra tìm tài liệu, thậm chí còn tra tìm lâu như vậy, có lẽ hắn thậm chí còn chưa được ăn cơm, một người như vậy sao có thể không xứng đáng cho mình tôn trọng?
Điều khiến Phó tổng Tiếu cảm thấy hơi thiếu tự tin chính là, sao một người như vậy lại làm việc trong chính công ty của nhà hắn?
“Tối nay ngươi định ở đâu?”
Lục Tân suy nghĩ giây lát rồi hỏi Phó tổng Tiếu.
“Đừng.... Đừng gọi ta là sếp Tiêu, ta tên là Tiếu Viễn, ngươi cứ gọi ta là Tiểu Tiếu là được rồi…”
Phó tổng Tiếu vội đọc địa chỉ nhà của mình rồi nói tiếp:
“Trước đây ta vẫn sống ở nhà, nhưng vì ta muốn.... Muốn trốn hai đứa em của mình nên ta đã lấy cớ là công việc bân rộn rồi đặt một phòng ở khách sạn Blue Mountain. Chỉ có điều, vì mấy ngày nay cha và dì của ta đã đến thành phố chính để xử lý công việc, hai đứa em đang đi học lại bị đưa đến đây, ta đang cân nhắc có nên về nhà ở hay không…”
“Không cần.”
Lục Tân suy nghĩ giây lát rồi nói:
“Hôm nay ngươi hãy ngủ ở khách sạn đi!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất