Chương 400: Ba Câu Hỏi
Lục Tân nhìn nụ cười trên gương mặt cô gái, như thể bị kích thích mạnh mẽ.
Đó không phải là khát vọng sắc dục, mà là cảm giác chợt nhận ra mình vừa được nhìn thấy hình ảnh đẹp nhất trên đời. Sự xúc động khắc sâu vào trong xương tuỷ, tâm trạng hắn trở nên nhẹ nhõm lạ kỳ...
Lục Tân đắm chìm trong nụ cười ấy, im lặng khoảng mấy giây.
Sau đó, hắn nói khẽ vào trong kênh liên lạc:
“Cô ấy vừa gật đầu, có thể nhận ra cô ấy cảm thấy rất tốt.”
“... Được.”
Trần Tinh trả lời rất khắc chế, nhưng hắn có thể cảm giác được cô ấy đang rất kích động.
Ở đầu bên kia có âm thanh gõ bàn phím, sau đó Trần Tinh đưa ra câu hỏi thứ hai:
“Hỏi Oa Oa xem, cô ấy có thích giúp đỡ chúng ta xử lý những sự kiện kỳ lạ không?”
“...”
Lục Tân đã có sẵn kinh nghiệm rồi, hắn ngẫm nghĩ một lát rồi nhìn cô gái kia:
“Bình thường, ngươi có cảm thấy phiền phức với những yêu cầu của người khác không?”
Oa Oa ngạc nhiên, sau đó cô ấy nhìn Lục Tân chằm chằm, lắc đầu nguầy nguậy.
“Không chỉ không thấy phiền, mà còn lo sợ rằng người khác sẽ nghĩ cô ấy phiền nữa?”
Lục Tân hiểu rõ câu trả lời của Oa Oa, đang định nói lại với Trần Tinh thì hắn lại thay đổi suy nghĩ.
Hắn bỗng nghĩ rằng, vấn đề Oa Oa đang trả lời không phải là vấn đề mà Trần Tinh muốn hỏi.
Oa Oa hiểu nhầm rằng Lục Tân muốn hỏi mình câu đó.
Vì thế, hắn trầm ngâm một lát, lại hỏi:
“Không phải nói ta, ta nói những người khác cơ. Giống như trước đây, thành phố vệ tinh số 2 của chúng ta xảy ra chuyện, họ phái ngươi tới giúp chúng ta xử lý. Ngươi có cảm thấy phản cảm với những chuyện như vậy không?”
“...”
Dường như cô gái hiểu rồi, im lặng một lúc rồi khẽ gật đầu.
Lục Tân nhận được câu trả lời, nói vào trong kênh:
“Cô ấy đáp là có, nhưng biên độ rất nhỏ. Ta không biết các ngươi thường sắp xếp cô ấy đi giải quyết những chuyện gì, nhưng có thể thấy rằng, cô ấy không thích một phần trong những công việc đó. Nhưng căn cứ vào thái độ khi cô ấy biểu hiện rằng mình không thích, dường như cũng không quá mâu thuẫn... Hẳn là cô ấy chỉ không thích một phần nào đó trong nội dung công việc mà thôi.”
Trần Tinh ghi lại, nói với vẻ nghiêm túc:
“Ta vừa nghe thấy ngươi hỏi hai lần.”
“Ở câu hỏi đầu tiên, Oa Oa hiểu nhầm thành ngươi dùng thân phận của mình để hỏi đúng không?”
Lục Tân ngẩn người:
“Lãnh đạo chú ý tiểu tiết thật đấy...”
“Căn cứ vào câu trả lời...”
Trần Tinh tiếp tục thăm dò:
“Không phải thể hiện rõ rằng cô ấy bằng lòng với tất cả yêu cầu của ngươi?”
“Chuyện này..”
Lục Tân cảm thấy khá ngạc nhiên, hồi lâu sau, hắn trả lời đúng sự thật:
“Ta không chắc lắm, nhưng căn cứ vào phản ứng của cô ấy thì có lẽ vậy.”
“Được rồi.”
Trần Tinh không hỏi thêm gì, chỉ ghi lại câu trả lời rồi nói:
“Sau đây là câu hỏi thứ ba.”
“Ngươi hỏi Oa Oa xem, cô ấy có mong muốn gì trên những phương diện khác?”
Khi nghe thấy câu hỏi này, Lục Tân cảm thấy thật lạ thường. Tâm trạng của hắn trở nên tốt hơn.
Nếu như hai câu hỏi trước chỉ thể hiện rằng người hỏi muốn nắm bắt được tâm lý của Oa Oa, để tiện cho việc lợi dụng cô ấy hơn, nhưng câu hỏi thứ ba này lại thể hiện rõ rằng họ rất quan tâm tới cô gái này.
Lục Tân mỉm cười, nhìn Oa Oa, hỏi với giọng nhẹ nhàng:
“Cuộc sống bình thường của ngươi chỉ xoay quanh chỗ này thôi sao?”
“Ngươi có chuyện gì mà mình rất muốn làm hay không?”
“Không phải là người khác nhờ ngươi làm, mà bản thân ngươi muốn làm ấy?”
Lục Tân hỏi rất kỹ lưỡng, Oa Oa lắng nghe vô cùng nghiêm túc.
Dường như Oa Oa rất nỗ lực để lý giải câu hỏi, sau đó, cô mỉm cười, quay đầu nhìn về phía những khối nhựa be bé.
Lục Tân thở ra một hơi:
“Chuyện cô ấy muốn làm là chơi trò xếp khối nhựa này.”
Trần Tinh nói:
“Trò đó tên là Lego.”
Lục Tân nghĩ thầm trong lòng:
“Lãnh đạo quả nhiên là lãnh đạo, hiểu biết sâu rộng thật.”
…
Ở đầu bên kia của kênh liên lạc, Trần Tinh im lặng một lúc lâu, dường như cô đang bận rộn sắp xếp lại tài liệu để gửi đi.
Trong quá trình này, Lục Tân không thể làm gì ngoài buồn chán xem TV, xúc một miếng điểm tâm lên ăn.
Tuy món ăn nhẹ vừa đắt tiền vừa không hợp khẩu vị của hắn, nhưng dù sao... vẫn ăn được.
“Được, câu trả lời cho ba câu hỏi này sẽ là nguồn thông tin tham khảo quan trọng của chúng ta trong việc chăm sóc Oa Oa.”
“Còn bây giờ, ta cần ngươi giúp ta nói với Oa Oa về một vấn đề quan trọng nhất.”
Lát sau, Trần Tinh mới nói tiếp:
“Ảnh hưởng xấu của Oa Oa nằm ở chỗ cô ấy không biết cách kiềm chế tinh thần lực của mình. Nói cách khác, cô ấy là một dị biến giả, nhưng biểu hiện bên ngoài lại như một nguồn ô nhiễm.”
“Hơn nữa, cô ấy gây ô nhiễm bằng phương thức ô nhiễm thị giác rất đáng sợ, đây cũng chính là biểu hiện không ổn định rõ ràng nhất của Oa Oa...”
Sau khi giải thích xong, Trần Tinh trịnh trọng nói:
“Ngươi hỏi giúp ta xem, cô ấy có thể kiềm chế được sức mạnh tinh thần của mình hay không?”
“Vấn đề này...”
Lục Tân cảm thấy khá ngạc nhiên, nhưng vẫn hỏi:
“Ngươi có thể khống chế được sức mạnh tinh thần của mình không?”
Cô gái đang loay hoay với mấy khối lego chợt quay sang, dường như cô đang suy nghĩ rất nghiêm túc, nhưng gương mặt vẫn mang vẻ mơ hồ.
“Cô ấy không thể khống chế được sức mạnh tinh thần của mình sao?”
Khi nhận được câu trả lời từ phía Lục Tân, cả phòng hội nghị bắt đầu ồn ào rối loạn.