Chương 402: Nhiệm Vụ Tạm Thời
“Đi được chưa?”
“Không còn sớm nữa đâu…”
Lục Tân vốn trông rất vui vẻ, lúc này lại ngồi ì ạch trên ghế sô pha một cách chán chường.
Hắn nhận ra, mệt mỏi nhất không phải là làm một việc gì đó mà là gắng gượng ngồi yên mấy tiếng đồng hồ ở một nơi sạch sẽ đến mức không đành lòng phá hỏng thứ gì. Chủ nhân của căn phòng này là người không thích giao tiếp với người khác lắm. Hơn nữa, nàng còn được cho là người có khuôn mặt đẹp nhất thế giới, với vóc người có tỉ lệ gần như đạt đến hoàn mỹ.
Là một người đàn ông, hắn ta thật sự đánh giá cao những điều này
Nhưng vấn đề ở chỗ, bây giờ hắn đang bị rất nhiều người chú ý.
Phải thận trọng trước mọi người nên Lục Tân thậm chí không dám nhìn cô gái đó, chỉ xem hình ảnh trên tivi.
Tuy Lục Tân vẫn ngồi yên đợi cấp trên đưa ra biện pháp giải quyết nhưng trong lòng đã cảm thấy vô cùng bí bách.
Rõ ràng hắn đến chủ thành là để tham gia hội nghị nhân tài cấp cao, nhân tiện giúp Tiếu phó tổng giải quyết vấn đề, tiện thể giải quyết cả giai đoạn thứ hai của mình, tụ tập với các đồng nghiệp và gặp mặt Hàn Băng, chuyên viên phân tích thông tin của hắn…
Cũng không biết lúc này đám Thằn Lằn có đang vui vẻ tụ tập uống rượu và tán gẫu với nhau hay không.
Càng không biết, Hàn Băng có đang ở trong tòa cao ốc này không.
Những người khác đang vui vẻ tham dự hội nghị, nhưng hắn chỉ có thể ở đây cùng một trong những cô gái xinh đẹp nhất trần gian…
“Haiz…”
Lục Tân thở một hơi thật dài, hắn xem TV một lúc đã chán.
Lúc này chủ nhân của căn phòng vẫn đang ngồi quỳ trên mặt đất, nghiêm túc xếp những khối vuông của mình. Bất kể từ góc độ nào, cô ấy gần như hoàn hảo, điểm duy nhất không hoàn hảo là cô ấy không giỏi trò chuyện với mọi người.
…
“Phía trên đã ra quyết định rồi.”
Trong kênh truyền đến tiếng tít, sau đó là giọng nói của Trần Tinh.
“Họ nói sao?”
Lục Tân lập tức tỉnh táo hơn.
Trần Tinh nói với giọng chậm rãi:
“Chúng ta hy vọng ngươi có thể nhận một nhiệm vụ được ủy quyền tạm thời.”
“Nội dung nhiệm vụ tạm thời là: làm bạn với Búp Bê.”
“Hả?”
Lục Tân sững người một lúc mới lên tiếng.
Giọng nói có hơi lớn, Búp Bê lập tức quay lại nhìn Lục Tân, Lục Tân vội vàng xua tay với cô ý nói không có việc gì.
Cô gái tiếp tục chơi với các khối mô hình của mình.
Lúc này, Lục Tân mới giảm âm lượng xuống:
“Đây là loại nhiệm vụ gì?”
“Nhiệm vụ cấp B.”
Trần Tinh nói:
“Dù là cấp độ hay thù lao cũng đều là cấp B.”
Lục Tân ngạc nhiên.
“Hơn nữa, cấp B chỉ mới là đánh giá sơ bộ thôi.”
Trần Tinh nghiêm túc nói:
“Trong khoảng thời gian này, có thể ngươi sẽ được giao một nhiệm vụ với cấp độ cao hơn. Tuy nhiên, nhiệm vụ này đòi hỏi ngươi phải giao tiếp với Búp Bê nhiều hơn. Hãy hiểu cô ấy, để cô ấy thích ứng với sự tồn tại của ngươi, đây cũng là mục đích chính của nhiệm vụ lần này.”
Im lặng một lúc, cô dò hỏi:
“Vậy, ý ngươi …”
“Nhiệm vụ này không thành vấn đề, cần làm thì làm thôi.”
Lục Tân nghiêm túc trả lời rồi liếc mắt nhìn Búp Bê, hạ nhỏ giọng nói:
“Nhưng ta lại chỉ có thể ở yên một chỗ thôi à? Đã mấy tiếng đồng hồ ta chưa đi vệ sinh rồi…”
Trần Tinh nghe Lục Tân nói vậy thì sững sờ một lúc, nín cười nói:
“Trong phòng Búp Bê có toilet.”
“Nhưng đây là toilet của con gái…”
Lục Tân trả lời, có chút lúng túng:
“Ta không thể đi ra ngoài một chút sao?”
Trần Tinh trầm mặc một hồi, dường như đang nhìn bản đồ, cô khẽ cười rồi nói:
“Bên ngoài phòng chắc còn có một nhà vệ sinh công cộng.”
Lục Tân nghe thế thì nhíu mày, chậm rãi đứng lên.
Hắn đưa chân bước đến bên cạnh cánh cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa, cảm giác không có gì khác thường mới thở phào nhẹ nhõm được một chút. Nhưng lại chợt cảm thấy bên cạnh mình có một mùi thơm mát, hắn quay đầu lại thì thấy Búp Bê đã đứng dậy, lẳng lặng đi theo sau, Lục Tân lắc đầu, dứt khoát sải bước đi ra khỏi phòng.
Tìm được nhà vệ sinh công cộng, hắn đẩy cửa đi vào, quay người lại cản Búp Bê, không cho cô đi theo:
“Ngươi không vào đây được.”
Búp Bê nhìn hắn với ánh mắt ngây thơ.
Lục Tân không thể làm gì khác, cố nặn ra một nụ cười:
“Đứng bên ngoài chờ ta nhé?”
Cô gái vẫn ngây thơ nhìn hắn, nhưng Lục Tân đã tàn nhẫn đẩy cô ra, kiên quyết bước vào nhà vệ sinh…
…
Khi hắn trở ra với tâm thế thoải mái thì thấy cô gái ấy vẫn đang thật thà đợi mình.
Lục Tân miễn cưỡng báo cáo với lãnh đạo:
“Cô ấy đã theo ta, vào phòng vệ sinh cũng muốn đi theo…”
“Xem như trong dự đoán.”
“Đây là lần đầu tiên Búp Bê thể hiện cảm xúc gần gũi và phụ thuộc vào người khác mạnh mẽ như vậy, có thể cô ấy không giữ được chừng mực, cũng không hiểu cảm giác về khoảng cách giữa những người bình thường. Đương nhiên, đánh giá từ biểu hiện trước đó của Búp Bê cho thấy, ngươi có thể khiến Búp Bê tuân theo mệnh lệnh của mình. Nhưng trước khi vạch ra kế hoạch chi tiết, tạm thời chúng ta không nên hành động gì. Vì chỉ một vài hành động nhỏ thôi cũng có thể khiến cảm xúc của cô ấy trở nên không ổn định…”
Trẩn Tinh kiên nhẫn giải thích, cuối cùng kết luận:
“Vì thế, ta tạm thời không thể làm gì khác ngoài việc nhờ ngươi chiều theo ý cô ấy một chút.”