Mặt Trăng Đỏ

Chương 415: Quá Nhiểu Người

Chương 415: Quá Nhiểu Người


Ngay lúc Lục Tân đang suy nghĩ tiếp theo nên làm gì, Trần Tinh đã trầm giọng nói:
“Nhưng ta có một dự cảm không lành. Đan Binh, bây giờ ngươi lập tức đi tới những phòng học khác, kiểm tra toàn bộ người trong đó... Nếu thật sự xảy ra chuyện thì không lý nào lại chỉ xảy ra ở một nơi, những chỗ khác cũng tiềm ẩn mối tai hoạ lớn. Ta sẽ gửi kết quả thẩm vấn cho ngươi.”
“Được.”
Trần Tinh nói như vậy, Lục Tân cũng lập tức đề cao cảnh giác, nói với giọng trầm thấp.
“Các ngươi đi theo ta.”
Căn cứ theo mệnh lệnh của Trần Tinh, Lục Tân nói với đội trưởng đội đặc nhiệm đang đứng trấn giữ ở cửa. Đồng thời, hắn nhìn tên mập đang ôm đầu:
“Đưa cả ông ta đi nữa.”
Tên mập nghe xong thì ngẩng phắt đầu lên, nước mắt lưng tròng.
“Không sao đâu...”
Thấy ông ta căng thẳng tới vậy, Lục Tân đành phải an ủi:
“Bây giờ ngươi chỉ bị... trưng dụng thôi.”
Nhờ có Trần Tinh làm chuyên viên phân tích thông tin kiêm điều hành, Lục Tân nhanh chóng thấy được năng lực phản ứng của chủ thành.
Khi hắn xuống tầng, xe dành cho hắn và Oa Oa cũng đã được chuẩn bị sẵn. Có ba chiếc xe việt dã đen tuyền dừng bên cạnh. Phía xa xa, hai tiểu đội thuộc Phòng Cảnh vệ đang tới, họ và nhóm chi viện sẽ phong toả toà nhà cao tầng này.
Tuy những người có biểu hiện bất thường đã bị đưa đi, nhưng những người còn lại cũng phải làm kiểm tra đánh giá thật nghiêm ngặt.
...
Chiếc xe hụ còi chữa cháy, đi thẳng một đường tới phòng học thứ hai.
Lục Tân lên tầng, hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra ba người có biến dị tinh thần trong phòng học này.
Những chiến sĩ vũ trang không hề nhiều lời, lập tức tiến lên bắt họ lại.
Họ cũng phong toả toà cao ốc này như toà nhà đầu tiên, tiếp tục tới địa điểm tiếp theo.
Lục Tân phát hiện ra bốn người có biến dị tinh thần ở phòng học thứ ba.
“Vì sao những người có biểu hiện bất thường lại nhiều như thế?”
Sau khi liên tục bắt được mấy người, cả Trần Tinh và Lục Tân đều cảm giác có gì đó không đúng.
Lục Tân nhìn màn hình bên trong xe ô tô, thấy hình ảnh thẩm vấn tên mập Lưu được truyền từ chiếc xe đằng sau.
Trần Tinh hỏi ông ta bằng vẻ mặt nghiêm trọng:
“Có phải những buổi chỉ đạo tâm lý này có vấn đề không?”
“Sao lại vậy được?”
Tên mập đổ mồ hôi lạnh:
“Thật sự không phải mà, công việc chúng ta đang làm là hợp pháp...”
Trần Tinh trầm giọng nói:
“Đây không phải lúc để ngươi kêu oan đâu. Mau khai ra, các ngươi sắp xếp chương trình học như thế nào?”
“Chương trình học đều... đã được Đặc Thanh Bộ và Thành Phòng Bộ phê chuẩn...”
Tên mập run lẩy bẩy:
“Chỉ là... phổ cập kiến thức khoa học về những loại bệnh tinh thần, vài mẹo để giải toả áp lực. Mặt khác, chúng ta cũng cổ vũ các học viên giao lưu hữu nghị, tâm sự với nhau... À, đúng rồi, có những lúc, họ còn...”
“Còn thế nào nữa?”
“Còn có thể tụ tập lại, uống rượu, mắng chửi người gì gì đó...”
Trần Tinh nghe thấy vậy, lập tức nhíu chặt chân mày:
“Các ngươi cổ vũ học viên chửi mắng người khác hay sao?”
Tên mập sắp trào nước mắt rồi:
“Nói thật lòng, có cách nào giải toả áp lực tốt bằng việc mắng chửi người ta sau lưng không?”
Trần Tinh không truy hỏi tên mập nữa, vẻ mặt cô có phần nghiêm trọng.
Thực tế, tâm trạng của mọi người đều căng thẳng, không biết địa điểm tiếp theo sẽ có bao nhiêu người...
Cũng vào lúc này, đột nhiên Lục Tân hô lên:
“Chờ một chút.”
Tài xế đằng trước đổ mồ hôi tay, lập tức dừng xe lại.
“Két! Két! Két!”
Một hàng xe đằng sau đồng loạt dừng lại, trong xe có vô số đôi mắt căng thẳng nhìn về phía trước.
Lục Tân mở cửa xe, bước xuống. Hắn đứng giữa đường lớn, dòng xe qua lại như mắc cửi.
Hắn quay đầu nhìn về phía trước, ở chỗ hàng ghế bên ngoài một trung tâm thương mại lớn, một cô gái vừa thưởng thức đồ uống, vừa nói chuyện với bạn nam đối diện. Trên đỉnh đầu cô gái mọc ra một bông hoa ăn thịt người màu sắc sặc sỡ.
Ở phía khác có một công nhân môi trường cầm chổi, những khối thịt mỡ trên cơ thể người đó rũ xuống, kéo dài trên mặt đất.
Trong một chiếc xe chạy lướt qua người Lục Tân, một người đàn ông có mặt mọc ra cái miệng thứ hai, đang nhìn cô gái bên cạnh bằng ánh mắt tham lam.
Trong trạm an ninh, cơ thể một người bảo vệ tách ra làm đôi, người đó vừa mỉm cười, vừa mở rào chắn ra.
...
Những con quái vật này khiến cho Lục Tân có phần choáng ngợp, dường như ánh mặt trời cũng trở nên chói mắt hơn.
Thậm chí hắn còn không biết, mình đã vào chủ thành, hay là tới quỷ vực nữa.
“Có chuyện gì thế?”
Nhận thấy Lục Tân có phản ứng bất thường, tiểu đội trưởng đội đặc nhiệm xuống xe, nhìn hắn bằng ánh mắt căng thẳng.
Giọng nói của hắn kéo Lục Tân quay về thực tại, sau một hồi im lặng, hắn chỉ về phía xa xa, nói:
“Cô gái mặc váy ngắn màu xanh lam ở quán cà phê đối diện. Công nhân môi trường đang quét sân cách đó khoảng 30 mét. Nam tài xế của chiếc xe SUV biển số 874XX vừa chạy qua. Và cả bảo vệ đang hút thuốc lá trong trạm an ninh ở khu dân cứ phía trước...”
Hắn dừng một lát rồi nói tiếp:
“Họ đều có vấn đề.”
“Chuyện này...”
Đội trưởng Đội Đặc nhiệm nghe xong những lời này thì rơi vào mơ hồ.
Trong kênh liên lạc, Trần Tinh cũng im lặng trong giây lát, sau đó cô cắn răng:
“Bắt hết toàn bộ đi!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất