Chương 417: Sứ Đoàn Nước Hải Thượng
Ở đằng sau ông ta, một hàng nhân viên công tác mặc quân trang đang đứng trước một bức tường phủ kín màn hình máy tính.
Họ vừa phân tích số liệu trên màn hình, vừa ghi chép gì đó.
Một nhân viên công tác báo cáo:
“Trong nhóm người đi theo ngài Tô và giáo sư Bạch để tiếp đón đoàn chuyên gia nước Hải Thượng có ba vị dị biến giả. Trong đó, người giỏi nhận biết cường độ tinh thần và loại hình năng lực của người bên cạnh nhất chính là Chó Giữ Cửa, nhưng hắn cũng không báo cáo lại thông tin gì đặc biệt. Điều này thể hiện rõ rằng, hắn không phát hiện bất cứ điểm lạ thường nào ở bảy người kia, dù có thì cũng ở trong phạm vi khống chế.”
“Căn cứ theo số liệu từ dụng cụ đo lường chúng ta đã bố trí bên cạnh cầu treo phía Đông, có thể chắc chắn rằng trong bảy người đó chỉ có một dị biến giả. Chính là người mặc áo choàng đỏ, trùm mũ, cường độ tinh thần vào khoảng sáu trăm tới một nghìn.”
“Trong tập tài liệu mà nước Hải Thượng gửi tới trước khi cập bến, có ghi hắn tên là Thân Minh, là một nghiên cứu viên của nước Hải Thượng.”
“Căn cứ vào số liệu hiện tại thì không thể phân tích được rốt cuộc đối phương thuộc hệ năng lực nào.”
“Có nhận định được hệ năng lực của hắn ta hay không cũng không quan trọng.”
Vẻ mặt bộ trưởng Thẩm không hề thay đổi, ông ta nói:
“Ta chỉ cần chắc chắn xem họ có thực sự tới để giao lưu học thuật hay không. Nếu họ có ý đồ gì bất thường, dù chúng ta không thể ngăn cản họ kịp thời cũng phải bảo đảm rằng không để cho bất cứ ai trốn thoát.”
“Vâng!”
Nhân viên công tác cao giọng hô đồng ý, đồng thời báo cáo thêm những thông tin khác:
“Đã điều tra hải vực xung quanh thành phố Thanh Cảng ba mươi km, không phát hiện gì lạ thường.”
“Đồng thời, bảy thành viên tổ hành động đặc biệt thuộc Đặc Thanh Bộ, bốn thành viên tổ hành động đặc biệt thuộc Thành Phòng Bộ, mười nhánh tiểu đội đặc nhiệm cấp A, ba trăm quân thủ thành mặc quần áo bảo hộ cao cấp đã được bố trí ở xung quanh khách sạn Biển Đông, họ sẵn sàng nhận mệnh lệnh bất cứ lúc nào.”
Bộ trưởng Thẩm nghe xong những lời này, im lặng một lát.
Sau khi xảy ra thảm hoạ Trăng Đỏ, thế giới đầy rẫy những kẻ ăn thịt người, một nhóm người nương theo tàu hàng, ẩn náu trên biển đã xây dựng lên nước Hải Thượng. Họ vốn không gia nhập liên minh phương Bắc, nhưng thế cục hiện giờ đã ổn định, trao đổi hàng hoá giữa liên minh các thành phố Cao Tường ngày càng phổ biến, những buổi giao lưu học thuật cũng là rất cần thiết.
Nhưng sau sự kiện Trăng Đỏ này, trên thế giới này không ai dám khinh suất.
Ngài Tô phụ trách công việc dùng rượu ngon chiêu đãi đối phương.
Nếu đã vậy, bản thân mình cần phải siết chặt cây súng, nhắm thẳng vào những người này, chuẩn bị tinh thần bóp cò bất cứ lúc nào.
...
“Hội nghị huấn luyện nhân tài cao cấp của thành phố Thanh Cảng sẽ được tổ chức vào ba giờ chiều. Căn cứ theo sắp xếp từ trước, ngày mai các chư vị có thể tham dự.”
Ngài Tô mỉm cười, mởi đoàn chuyên gia nước Hải Thượng vào phòng họp trong khách sạn Biển Đông.
Trong thành phố Thanh Cảng, vị trí của khách sạn Biển Đông là vô cùng đặc biệt. Khách sạn toạ lạc ở phía Đông thành phố chính, nơi dân cư và các công trình kiến trúc rất thưa thớt, xung quanh là những mảnh sân rộng, và những công trình mang tính phòng ngự. Văn phòng gần nhất cách nơi đây chừng 1 km, trung tâm thương mại và khu dân cư gần nhất thì cách khoảng 3 km.
Kiến trúc tổng thế của khu này chủ yếu sử dụng kính công nghiệp và vật liệu xây dựng cao cấp, có thể chống chịu được chấn động và phóng xạ tinh thần cường độ cao. Ngoài ra, để bảo đảm hội nghị được tổ chức thuận lợi, binh lính vũ trang đã phong toả xung quanh rất nghiêm ngặt.
“Hội nghị huấn luyện nhân tài cấp cao sao?”
Thoạt nhìn ông lão đang truyền thuốc có vẻ suy yếu, nhưng ông ta lại rất có tinh thần.
Ông ta cười nói:
“Thực ra chính là Đại hội huấn luyện dị biến giả thành phố Thanh Cảng các ngươi đúng không?”
“Cuộc họp trao đổi liên minh này công bố rất nhiều thông tin. Có thể thấy rằng, các bên đều đặt công tác nghiên cứu và tăng cường dị biến giả làm trọng tâm. Có chuyên gia như giáo sư Bạch thì chắc chắn thành phố Thanh Cảng sẽ không bị tụt lại phía sau đâu.”
“...”
Ngài Tô cười nói:
“Trái lại, ta không hiểu cho lắm, ở Thanh Cảng, những công việc này đều do chuyên gia đảm nhiệm.”
Nói đoạn, ngài Tô nhìn về phía giáo sư Bạch.
Giáo sư Bạch cũng gật đầu:
“Đúng là có kế hoạch, nhưng muốn bắt tay vào làm thật thì còn nhiều vấn đề phải lo lắm.”
“Ha ha, người ngay thẳng thì không nói lời mờ ám.”
Ông lão truyền thuốc cười ha ha, nói:
“Thật ra mọi người đều biết, sự xuất hiện của những dị biến giả đã trở thành một vấn đề không ai dám coi thường. Tạm chưa nói tới việc rốt cuộc họ là thần thánh hay là một đám điên khùng quái dị. Chúng ta chỉ có thể chắc chắn một điều rằng, giữa các thành phố Cao Tường cần phải loại bỏ thành kiến, cùng nhau đồng tâm hiệp lực, đối đầu với những thay đổi gấp gáp của thời cuộc.”
“Chúng ta tới đây, thực ra là để xúc tiến giao lưu hợp tác giữa nước Hải Thượng và thành phố Thanh Cảng.”
“Sau đó, dùng thành phố Thanh Cảng làm bàn đạp để hợp tác cùng toàn bộ liên minh.”