Chương 439: Độc Trị Độc
Hàn Băng thông qua camera quan sát hiện trường cùng với Trần Tinh đang cầm bộ đàm đứng cạnh chiếc xe Jeep cách đó không xa. Tuy không nhìn thấy đám quái vật tinh thần nhưng hai người đều có thể nương Mặt Trăng Đỏ. Thấy trên bầu trời khu cách li, không khí đã vặn vẹo không ra hình dáng gì nữa.
Thỉnh thoảng còn có những thứ như bùn cát, máy móc vứt đi, ống nước... bỗng trở nên vặn vẹo hoặc vỡ nát.
Cảnh tượng đó khiến quả tim các cô như muốn trèo lên tận cuống họng.
Song, đội đặc nhiệm xung quanh đó vì đã mở hình thức làm nhiễu tầm nhìn nên không thấy được biến hóa của nơi này.
...
Đối mặt với đám quái vật đang trào tới, sắc mặt Búp Bê vẫn không hề thay đổi.
Không biết cô có thể nhìn đám quái vật tinh thần hay không, nhưng ít nhất cũng đã cảm thụ được có một đống nguồn ô nhiễm đang hướng về phía mình.
Song sắc mặt cô vẫn không thay đổi, chỉ nhẹ nhàng thu dù lại.
Ngay khi Búp Bê làm vậy, khu cách li bỗng có từng tầng sức mạnh vô hình nhanh chóng hội tụ về phía cô. Tốc độ hội tụ này cực kỳ đáng sợ, chỉ trong chớp mắt xung quanh cô đã tràn ngập các loại áp lực vặn vẹo.
Ngay cả Lục Tân cũng cảm nhận được loại áp lực này, hắn hơi kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía cô bé trên không trung.
Lúc này, cô ấy đã cầm cây dù trong tay, chỉ về phía trước, ánh mắt nhìn chăm chú vào đám quái vật đang trào về phía mình.
Sau đó, cô đột nhiên mở dù ra.
"Uỳnh!"
Dù mở tung, phát ra một âm hưởng trầm đục.
Lực lượng tinh thần vô cùng vô tận ngưng tụ xung quanh Búp Bê bắn về phía trước.
Cảnh tượng này giống như một đợt thủy triều đang đối đầu với đợt thủy triều khác.
Lục Tân chỉ nhìn thấy một vầng sáng rực lao tới trước mặt đám quái vật tinh thần kia, ồ ạt đè bẹp chúng, không bị cản trở chút nào. Đám quái vật bị quầng sáng kia bao phủ đột nhiên dừng lại, có con lộ vẻ hoảng sợ, có con vẫn ngơ ngác mờ mịt. Lát sau, tất cả đều ầm ầm sụp xuống, thân thể từ từ bị đánh tan thành những mảnh cực nhỏ, bay tán loạn dưới ánh sáng của Mặt Trăng Đỏ.
Bị diệt đến chút cặn cũng không còn.
…
"Thế này là giải quyết xong rồi?"
Nhìn khu cách ly trước mặt, Lục Tân nhất thời kinh ngạc.
Đối mặt với đám quái vật xuất hiện trong khu cách ly, hắn cũng thấy có chút đau đầu.
Vì dù đối phương có mạnh hay không thì với số lượng nhiều như này... xem như có em gái đến giúp, e rằng cũng mất chút thời gian mới giải quyết được.
Hoặc chưa kể đến em gái, ngay cả có là ba ra tay đi chăng nữa thì cũng phải mất một khoảng thời gian không ngắn...
Không chỉ cần thời gian, có lẽ cũng không cách nào đảm bảo đám quái vật hoàn toàn tuyệt diệt.
Còn mẹ thì Lục Tân cũng không rõ lắm, hiểu biết của hắn về mẹ là ít nhất.
Mà giờ đây, sao Búp Bê lại có thể giải quyết đám quái vật tinh thần này một cách đơn giản như vậy?
Thu dù lại, thả xuống, vậy là xong rồi?
...
Trong lúc Lục Tân cảm thấy có chút kinh ngạc, Búp Bê đã từ trên không trung hạ xuống, mỉm cười với hắn.
Nụ cười thật rạng rỡ, hơn nữa còn tỏ ra rất vui vẻ.
Cô lại lấy dù che mặt lại để tránh người khác nhìn thấy, chỉ mỉm cười với Lục Tân.
"Tuy bây giờ ngươi cười ngọt ngào, ngoan ngoãn như thế, nhưng ta đã nhìn thấy bộ mặt hung dữ kia của ngươi rồi... quả là một nhân viên lợi hại!"
Lục Tân nhìn Búp Bê thầm nghĩ.
Đồng thời hắn cũng khá ấn tượng với năng lực của Búp Bê.
Cách cô dọn dẹp lũ quái vật tinh thần quá đơn giản rồi.
Cô căn bản chỉ là mượn lực tinh thần xung quanh, mượn động tác mở dù để giải phóng nó ra.
Nếu Lục Tân không biết trước về cô thì hoàn toàn không thể phán đoán ra năng lực thực sự của cô từ quá trình này.
"Búp Bê làm rất tốt."
Một lúc sau Trần Tinh mới khen ngợi một tiếng, không biết có phải vừa rồi cô cũng bị choáng không.
"Đan Binh, xác định không còn dị biến giả nào sót lại trong khu cách ly nữa chứ..."
"Hết rồi."
Lục Tân nhìn một cái, gật đầu chắc chắn.
Thực sự là rất sạch sẽ...
Trần Tinh nghe vậy mới sải bước đi về phía khu cách ly, nhìn vào bên trong.
Chỉ thấy bên trong, người cách ly lúc trước đều đang trong trạng thái mơ màng.
Xác nhận họ vẫn còn sống cô mới yên tâm.
Cô hiểu nguyên lý Búp Bê làm việc.
Dựa theo suy đoán của Giáo sư Bạch, những con quái vật tinh thần thực ra đang sử dụng lực tinh thần của những người này để hiện rõ.
Cũng có nghĩa, chúng chỉ ẩn trong cơ thể của những người này mà thôi, cho nên trước khi dị biến hoàn toàn chúng thậm chí không bị phát hiện.
Mà Búp Bê lại mượn một phần lực tinh thần của họ để đập tan lũ quái vật tinh thần này.
Ở một trình độ nào đó, điều này giống như lấy độc trị độc.
Hiện tại, quái vật tinh thần đã được giải quyết hết, những người này vẫn sống, đúng là chuyện tốt.
Dù sao trong khu cách ly bây giờ cũng có hàng nghìn người.